Đại Lão Trở Về, Thiên Kim Giả Đừng Diễn Nữa - Chương 968
Cập nhật lúc: 2025-12-15 07:39:40
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lúc , chỉ Văn Nhân Thích Thích, mà cả Văn Nhân Bạch Y cũng sững sờ.
Khế ước thì hiếm, cái lạ là Long Mạch - sự tồn tại ai cũng là thể kết khế ước với bất kỳ thứ gì - thực sự kết khế ước với Khương Dư Dư.
Một khế ước mới, hề bất kỳ thủ đoạn nào.
Điều đó nghĩa là từ khoảnh khắc , Khương Dư Dư và Chử Bắc Hạc là đạo lữ Thiên Đạo công nhận, thể chia lìa.
Tất cả , kể cả Khương Dư Dư, đều giật và thu hút hết sự chú ý vì sự xuất hiện đột ngột của khế ước .
Không ai nhận , lúc , ánh mắt Chử Bắc Hạc về phía Khương Dư Dư rõ ràng sự đổi...
Giống như một hồ nước sâu vốn yên tĩnh như vực thẳm bắt đầu xuất hiện dòng chảy.
Lại như thể thời gian đang ngừng trôi, một khoảnh khắc nào đó mà bỗng luật động trở .
Khung cảnh trắng đen từ đây bắt đầu màu sắc. Ngay giây phút , Chử Bắc Hạc thực sự cảm nhận tất cả cảm xúc trong ký ức.
Đó là những cảm xúc thuộc về Chử Bắc Hạc dành cho Khương Dư Dư.
Anh cô, trong đôi mắt đen hiếm khi lay động, nếu kỹ còn thể thấy chút dịu dàng lâu xuất hiện.
Thế nhưng, lúc Khương Dư Dư để ý tới nét dịu dàng .
Ánh cô thu hút bởi vòng sáng màu vàng đột nhiên xuất hiện tay. Cô thể cảm nhận luồng sức mạnh khế ước mang theo ý thức phát từ đó. Dù cảm thấy kỳ lạ, nhưng lúc cô tâm trạng để suy nghĩ về sự đổi đột ngột .
Cô chỉ nghĩ Chử Bắc Hạc lấy ràng buộc cũ của hai chỉ vì giúp cô.
Chử Bắc Hạc thấy cô " lay chuyển", định gì đó thì bên tai vang lên giọng của Văn Nhân Bạch Y, là với Văn Nhân Thích Thích: "Con đ.ấ.m bậy đ.ấ.m bạ mà trúng đấy nhỉ."
Thích Thích thật sự tìm cho con gái một chồng tầm thường.
Văn Nhân Thích Thích cũng kinh ngạc. Đến chính bà cũng hiểu vì quy tắc bẩm sinh của Long Mạch mất hiệu lực khi gặp Dư Dư, nhưng bà vẫn vui mừng cho con gái và quên... phản bác Văn Nhân Bạch Y: "Con cái đáng tin hơn thôi."
Đặc biệt là trong vai trò một .
Văn Nhân Bạch Y bình tĩnh con gái, đó thu ánh mắt, chuyển sang Chử Bắc Hạc.
"Với tư cách là chồng của Khương Dư Dư, ngài quả thực quyền can thiệp chuyện hôm nay. với tư cách là Long Mạch, ngài nên nhúng tay."
Văn Nhân Bạch Y thở dài một tiếng, chậm rãi dậy khởi chỗ , bước từng bước qua hàng trưởng lão, thẳng đến mặt Khương Dư Dư và Chử Bắc Hạc.
Trong mắt bà dường nhiều cảm xúc phức tạp, thoáng chốc vẻ dửng dưng che lấp. Bà thẳng Chử Bắc Hạc, : "Thập Vĩ Thiên Hồ chỉ liên quan đến huyết mạch Văn Nhân, mà còn liên quan đến bộ yêu tộc. Dù là ngài cũng thể chỉ dựa một câu để ép các trưởng lão từ bỏ."
Khương Dư Dư đầu về mưu đồ phía việc trở thành vật chứa, nhưng đây là đầu tiên cô mục đích thật sự phía kế hoạch .
Trước đây, khi tộc đang tìm kiếm vật chứa, cô chỉ nghĩ đó là để bù đắp tiếc nuối vì hàng vạn năm xuất hiện Thập Vĩ Thiên Hồ, chỉ nghĩ tộc đưa tộc Văn Nhân đỉnh cao của yêu tộc.
giờ nghĩ ... thì cô suy nghĩ quá đơn giản.
Việc luyện thành Thập Vĩ Thiên Hồ chỉ liên quan đến huyết mạch Văn Nhân, mà còn liên quan đến cả yêu tộc. Chử Bắc Hạc phản bác ngay lời Văn Nhân Bạch Y, chứng tỏ lời bà là thật.
Chử Bắc Hạc tộc Văn Nhân gì từ lâu.
Khương Dư Dư định hỏi kỹ hơn, nhưng Văn Nhân Bạch Y rõ ràng cho cô cơ hội, chỉ thẳng Chử Bắc Hạc: "Nể mặt ngài, hôm nay ngài thể mang . cả tộc từ bỏ việc luyện hóa Thập Vĩ Thiên Hồ... thì ngài cần đưa cái giá tương xứng."
Dù là Long Mạch, cũng thể chỉ một câu là khiến tộc Văn Nhân chịu lùi bước.
Một khi chọn bảo vệ cô thì ít nhất cũng đưa một điều kiện xứng đáng.
Chử Bắc Hạc hiểu rõ ý Văn Nhân Bạch Y, thậm chí ngay khi quyết định , quyết định sẵn trong lòng.
Không kịp nghĩ đến chuyện giữa và Dư Dư, định trả lời thì cổ tay Khương Dư Dư giữ chặt.
Không đợi mở miệng, cô nhanh chóng lên tiếng: "Không cần trao đổi gì cả. Người mà các nên đàm phán là ."
Khương Dư Dư tuy Văn Nhân Bạch Y cả tộc Văn Nhân rốt cuộc gì, nhưng cô chỉ cần là họ lấy Thập Vĩ Thiên Hồ cái giá thì Chử Bắc Hạc sẽ hy sinh điều gì.
Quanh quẩn thì là luồng ánh sáng vàng kim đó, thậm chí là... tâm mạch của .
Giống như việc vì cô mà chặn hàng trăm tia lôi kiếp từ Thiên Đạo, phân tán hết ánh sáng vàng kim để cứu lấy khí vận của Hải Thị...
Vì cô, vì họ, đ.á.n.h mất quá nhiều ánh sáng công đức quanh .
Cô cần, cũng hy sinh thêm nữa.
Huống chi, ... vẫn là ...
Không để Chử Bắc Hạc gì thêm, Khương Dư Dư bước lên phía . Khi đối mặt trực diện với Văn Nhân Bạch Y, cô thể cảm nhận rõ ràng áp lực yêu khí phát từ bà .
Đó là sức mạnh mà hiện tại cô thể chống đỡ.
cô hề sợ hãi, vì...
Phía cô, còn .
" sẽ ở tộc Văn Nhân, vật chứa cho Thập Vĩ Thiên Hồ."
Cô dứt lời, Khương Hoài ở bên cạnh nhịn lên tiếng: "Dư Dư!"
Khương Dư Dư đầu Khương Hoài bằng ánh mắt trấn an, đó về đối mặt với Văn Nhân Bạch Y, trong mắt là sự bình tĩnh và từng trải hợp với độ tuổi của cô.
" điều kiện. Các theo cách của , nếu ... các thể chọn cách sống mái với ."
Cô cược rằng tộc Văn Nhân sự việc đến mức đó.
May mắn , Khương Dư Dư đoán tâm lý của Văn Nhân Bạch Y và các trưởng lão đang mặt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-tro-ve-thien-kim-gia-dung-dien-nua/chuong-968.html.]
Nếu thể giải quyết trong hòa bình, dĩ nhiên họ sẽ rơi kết cục sống c.h.ế.t.
"Nói thử điều kiện của cô ."
Văn Nhân Bạch Y Khương Dư Dư, ánh mắt thản nhiên, như thể hứng thú.
Khương Dư Dư : "Từ nay về , dù là ai trong tộc Văn Nhân yêu tộc cũng tay với trai và của ."
Đây là điều kiện đầu tiên của cô.
Đôi mắt Khương Hoài và Văn Nhân Thích Thích long lên, gì đó nhưng nên gì.
Văn Nhân Bạch Y chần chừ, lập tức gật đầu đồng ý: "Được."
"Điều kiện thứ hai là tự tu luyện. Trừ khi xác định thể luyện thập vĩ, nếu thì các cưỡng chế bắt vật chứa để luyện hóa Thập Vĩ Thiên Hồ."
Cô xong, Văn Nhân Bạch Y vội đáp, trưởng lão bên cạnh lên tiếng phản đối: "Tuy cô tư chất cao, nhưng trong tộc cũng thiếu thiên phú như cô. Chẳng lẽ chỉ vì cô thể luyện thành ngay mà cả tộc tốn thời gian để đợi cô ?"
Trong mặt ở đây Văn Nhân Cửu Tiêu và Văn Nhân Bạch Y, họ đều thiên phú từ nhỏ đấy thôi. khi tu thành cửu vĩ hồ, yêu lực của họ như gặp bình cảnh, thể đột phá thêm.
Nếu như thì họ đặt hy vọng vật chứa .
Khương Dư Dư thì chỉ thoáng qua trưởng lão đó, ánh mắt vẫn bình tĩnh: "Đã gọi là điều kiện thì thời gian tu luyện đương nhiên sẽ hạn."
Cô giơ năm ngón tay Văn Nhân Bạch Y: "Năm năm, nếu năm năm mà vẫn thể tu luyện thành Thập Vĩ Thiên Hồ, sẽ để mặc tộc Văn Nhân xử trí."
Đây là thời gian cô cố giành lấy để bản mạnh mẽ lên.
Trong thời gian , nhờ lời hứa của tộc Văn Nhân cộng thêm "giám sát" từ Chử Bắc Hạc, thể đảm bảo rằng Khương Hoài sẽ dòng tộc bắt nữa.
Còn cô, dù cuối cùng cô thể luyện Thập Vĩ Thiên Hồ thì ít nhất cũng sẽ sức mạnh đủ để chống tộc Văn Nhân.
Đến lúc đó, cô sẽ còn là con mồi để mặc khác xâu xé nữa.
"Không ."
Văn Nhân Bạch Y lên tiếng, vị trưởng lão nghiêm mặt : "Năm năm thì quá dài, cùng lắm chỉ thể cho cô một năm thôi."
Lời dứt, Khương Dư Dư kịp đáp thì, Văn Nhân Thích Thích trực tiếp tháo giày ném về phía trưởng lão mới lên tiếng : "Một năm á? Một năm thì ông luyện cho xem thử xem? còn chẳng yêu cầu ông tu thành Thập Vĩ Thiên Hồ, ông cứ thử dùng một năm từ bát vĩ tu thành cửu vĩ xem nào? Đừng với là ông , ông mà tu thì ông là con chó!"
Trưởng lão dĩ nhiên thể ném trúng, chỉ phẩy tay một cái là giày đ.á.n.h bật .
Tuy gây thương tích, nhưng thế cũng quá sỉ nhục !
"Văn Nhân Thích Thích! Cô hỗn láo!"
Trưởng lão tức đến nỗi râu tóc dựng cả lên. Nếu vì e ngại hành động đó của Văn Nhân Bạch Y, ông tay từ lâu.
"Ông dám mấy lời vô liêm sỉ như thế thì còn sợ khác hỗn láo ? Bản còn , chỉ già mồm bóc lột lớp trẻ! Dám mở mồm đòi một năm á? là cái loại già mà nên nết!"
Có lẽ trong lòng chút tự tin, lúc Văn Nhân Thích Thích mắng càng chút kiêng nể.
Nếu như đó bà còn kiên quyết phản đối thì khi điều kiện năm năm của Dư Dư, bà và Khương Hoài đều hiểu rõ ý của con gái.
Dư Dư đang tranh thủ thời gian cho chính .
Nếu thể đổi quyết định của cô thì ít nhất cũng giúp cô giành lấy thời gian mà cô cần!
Trưởng lão câu "già mà nên nết" của Văn Nhân Thích Thích mà hổ thôi. Ông đầu , chất vấn Văn Nhân Bạch Y: "Ngài xử cô ?"
Văn Nhân Bạch Y chỉ lạnh nhạt liếc Văn Nhân Thích Thích, trầm ngâm một lát : "Một năm thì đúng là khó thật."
Bà sang Khương Dư Dư, lờ lời chất vấn của trưởng lão, thẳng: "Ba năm, thế nào?"
Khương Dư Dư hề lay chuyển: "Năm năm."
"Ba năm."
Văn Nhân Bạch Y tiếp: "Trong ba năm , sẽ đích chỉ dạy cô tu luyện, cô thể sử dụng tài nguyên trong tộc tùy ý."
Văn Nhân Cửu Tiêu và Văn Nhân Thích Thích đều giật , sang Văn Nhân Bạch Y, vô cùng bất ngờ.
Khương Dư Dư thấy phản ứng của hai , điều kiện thực sự tồi nên gật đầu đồng ý: "Được."
Cô vốn cũng dự định là ba năm, giờ còn thêm chút bất ngờ.
Mọi mặt: ...
Vậy là thương lượng xong đó hả?
là xong . Dù các trưởng lão phát biểu ý kiến gì, nhưng một khi Văn Nhân Bạch Y đồng ý thì lời của bà chính là đại diện cho ý chí của cả tộc Văn Nhân.
Các trưởng lão suy nghĩ một lát dứt khoát bổ sung: "Trong ba năm , cô chỉ ở trong tộc địa của tộc Văn Nhân chúng !"
Ai cũng nhận Khương Dư Dư tranh thủ thời gian. Họ đồng ý cho cô thời gian thì ít nhất cũng đảm bảo cô vẫn trong tầm kiểm soát.
"Không ."
"Không ."
Chử Bắc Hạc và Khương Hoài đồng thanh lên tiếng. Văn Nhân Thích Thích chậm một nhịp nhưng cũng lập tức theo: "Đừng mơ! Còn biến tướng giam giữ con gái nữa hả, mấy sống cả nghìn năm mà mặt chắc dày cỡ bê tông đó, lúc nào cũng chỉ bắt nạt trẻ con!"