Đại Lão Trở Về, Thiên Kim Giả Đừng Diễn Nữa - Chương 972

Cập nhật lúc: 2025-12-15 07:39:44
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2B7rpnd9F6

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Đối diện với sự im lặng đột ngột của Chử Bắc Hạc, Khương Vũ Thành chỉ hừ lạnh một tiếng trong lòng.

Con gái ông năm nay mới mười chín tuổi!

Còn nghiệp đại học, nghĩ cái gì chứ!

Muốn nghiêm túc kết hôn thì ít nhất cũng đợi Dư Dư nghiệp đại học tính!

Trước khi đến lúc đó, đừng mơ tưởng gì cả!

Chử Bắc Hạc: ...

Được thôi.

Khó khăn lắm mới vượt qua "buổi kén rể", Khương Dư Dư lập tức dắt về phòng .

một món quà tặng .

Đó là món quà mà cô chuẩn từ , nhưng vẫn đưa cho .

Bởi vì mà cô tặng quà, chỉ thể là khiến cô cảm thấy quen thuộc và an tâm mặt.

Khương Dư Dư mở chiếc vali mang theo bên , lục lọi bên trong, tìm một chiếc hộp.

Nếu Chử Bắc Hạc hỏi Quy Hư, chắc chắn sẽ rằng chiếc hộp luôn cô cất trong vali mang theo .

Dù sự hiện diện của chiếc hộp luôn chiếm mất gian ngủ của Quy Hư, Khương Dư Dư cũng bao giờ ý định lấy nó .

Chỉ để chờ đến ngày trở về, cô sẽ lập tức tặng nó cho .

Khi Chử Bắc Hạc cầm lấy chiếc hộp, trong lòng mơ hồ đoán bên trong là gì.

Đó chính là món quà mà cô từng hứa sẽ tặng khi tan biến cùng ánh sáng vàng kim.

Mở hộp , quả nhiên bên trong là một chuỗi hạt ngọc vân chìm tĩnh lặng, giống với chuỗi hạt mà từng đấu giá tại nhà đấu giá, nhưng chuỗi hạt mặt rõ ràng là do cô tự tay chế tác. Thậm chí cả hoa văn khắc chuỗi hạt cũng thấm đẫm linh khí chỉ thuộc về cô.

Ngày đó giúp cô đấu giá món đồ ngọc mà cô thích, cô tặng một chuỗi hạt ngọc, còn sẽ tự tay một chuỗi khác để tặng .

Thời gian trôi qua, vòng vo thế nào, cuối cùng món quà cũng đến tay .

Chử Bắc Hạc chằm chằm chuỗi hạt ngọc đậm chứa tâm huyết của cô trong chiếc hộp, gì, chỉ lẳng lặng đưa tay về phía cô.

Khương Dư Dư khẽ , như thể thực hiện lời hứa khi xưa, tháo chuỗi hạt tay , đeo cho chuỗi mới.

Chuỗi hạt ngọc cổ sâu lắng nổi bật cổ tay , trông hài hòa, mắt lạ thường.

Khương Dư Dư vô thức khẽ dùng đầu ngón tay vuốt nhẹ qua chuỗi hạt như , khẽ: "Rất hợp với ."

Khung cảnh quen thuộc, cảm giác quen thuộc, giống như đây, sự ấm nóng ngứa ngáy ngón tay cô chạm đến tận đáy lòng.

Chử Bắc Hạc cảm thấy trái tim nóng lên, nắm lấy tay cô, siết chặt như khi .

Anh khàn giọng : "Anh thích."

Anh cô thật lâu, mới buông tay, từ trong n.g.ự.c lấy một vật quen thuộc.

Nhìn rõ vật đó, đôi mắt Khương Dư Dư thoáng sững .

Đó là viên đá tâm mạch mà cô từng trả cho .

"Em tặng một món quà, cũng trả cho em món quà ngày ."

Chử Bắc Hạc : "Anh đây em thất vọng về nên nhận nó. Bây giờ... thể trả nó về chủ cũ ?"

Giọng khàn khàn, mang theo sự dò hỏi dịu dàng khiến trái tim Khương Dư Dư bỗng thấy chua xót lạ lùng, đồng thời cũng cảm thấy buồn .

hiểu tại cố chấp tặng viên đá tâm mạch cho .

Nói về "trả về chủ cũ", rõ ràng mới là "chủ cũ" mà.

...

Hôm nay cô tranh cãi về quyền sở hữu đá tâm mạch với , chỉ lẳng lặng viên đá tâm mạch trong tay , một lúc lâu mới khẽ : "Em bao giờ thất vọng về ."

Dù lúc cô chọn buông tay, cũng chỉ là buông tay với con khi mà thôi.

Còn đối với Chử Bắc Hạc, cô từng thất vọng.

Anh cũng sẽ cô thất vọng.

Nghe , đôi mắt sâu thẳm như vực thẳm của Chử Bắc Hạc lóe lên chút vui sướng, vô thức cúi , môi mỏng rơi xuống mi tâm mịn màng, xinh của cô, nhẹ nhàng như chuồn chuồn lướt nước.

"Dư Dư, cảm ơn em chờ ."

Một lúc lâu , mới buông cô , tự tay đeo sợi dây chuyền Bắc Linh Thạch lên cổ cô.

Giống như ngày từng đeo nó cho cô.

Khương Dư Dư cảm nhận nhiệt độ và trọng lượng quen thuộc ngực, trong lòng bỗng nhiên cảm thấy an tâm kỳ lạ, tựa như thứ trở quỹ đạo ban đầu.

 

Ở phía là niềm vui đoàn tụ sóng gió.

Còn ở bên , trong Văn Nhân tộc viện, khi Văn Nhân Thích Thích cùng đoàn rầm rộ rời , nơi nhanh chóng trở yên tĩnh như xưa.

Vì câu mang tính ám chỉ khi rời của Văn Nhân Thích Thích, các trưởng lão trong tộc cũng ảnh hưởng danh tiếng, vị tức giận đến mức râu tóc bạc trắng.

Thế nhưng, bọn họ chẳng thể Văn Nhân Thích Thích cùng gia đình bà.

Văn Nhân Cửu Tiêu để tâm đến các trưởng lão tức giận đến bạc râu. Vừa cảm nhận luồng long khí tầng mây dần tan biến, ông lập tức nhấc chân về phía hậu viên nơi cây sinh mệnh.

Chiếc chuông thuộc về Khương Hoài còn rung nữa.

Khi Khương Dư Dư chỉ thoáng thấy trong ảo cảnh, nhưng cô kịp kỹ, nếu bây giờ cô tới đây, chắc chắn sẽ phát hiện cây sinh mệnh chút đổi so với đầu tiên cô thấy.

Văn Nhân Cửu Tiêu thẳng tới gốc cây, thấy Văn Nhân Bách Tuyết đang xổm gốc, hai tay giơ ngang, rõ ràng là đang chịu phạt.

Tự ý mở cửa định giúp ngoài xông tộc viện, còn giả danh tộc trưởng và trưởng lão truyền lệnh, dù cô là con gái của Văn Nhân Mộc Nhã, tộc cũng thể coi như từng xảy chuyện gì.

Phạt nhẹ một chút là điều cần thiết.

thấy cô gần như ngủ gục, ánh mắt Văn Nhân Cửu Tiêu lộ vẻ bất đắc dĩ, cất giọng : "Đứng dậy."

Như phản xạ điều kiện, Văn Nhân Bách Tuyết lập tức bật dậy, hai tay vẫn giơ ngang, vẻ ngoan ngoãn chịu phạt.

"Em vẫn luôn mà."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-tro-ve-thien-kim-gia-dung-dien-nua/chuong-972.html.]

"Khì."

Một tiếng khẽ vang lên bên cạnh cô . Văn Nhân Bách Tuyết chẳng nghĩ ngợi gì đá thẳng một cú, trúng ngay đầu một thiếu niên đang trói gốc cây, trông đầy vẻ suy yếu.

Thiếu niên chính là Văn Nhân Thanh Bạch, từng phối hợp với Quỷ Vụ dẫn luồng yêu khí ô uế Học viện Yêu lập.

Hôm đó Khương Dư Dư đ.á.n.h cho tàn phế, Văn Nhân Cửu Tiêu đưa ngục của Cục Quản lý Yêu quái mà mang về.

Chỉ thấy quanh dây xích linh quang trói chặt, kỹ sẽ thấy yêu khí quanh đang linh lực rút từng chút một truyền cây sinh mệnh phía .

Như thể đang dùng yêu khí của dưỡng chất để nuôi dưỡng cây sinh mệnh, vốn mang ý nghĩa đặc biệt đối với Văn Nhân tộc.

Đây cũng là hình phạt mà Văn Nhân Cửu Tiêu dành cho Văn Nhân Thanh Bạch.

Đã sai thì gánh chịu hậu quả.

Dù là yêu tộc trưởng thành cũng .

Cậu còn trói ở đây ít nhất hai trăm năm nữa.

Do yêu lực liên tục rút , Văn Nhân Thanh Bạch dù đá trúng đầu cũng thể phản kháng, chỉ thể dùng ánh mắt đầy oán hận trừng Văn Nhân Bách Tuyết.

Văn Nhân Bách Tuyết chẳng thèm để ý tới , mà thẳng về phía Văn Nhân Cửu Tiêu.

tin vị họ rảnh rỗi tới giám sát ngoan ngoãn chịu phạt .

Quả nhiên, Văn Nhân Cửu Tiêu thẳng: "Mẹ nhờ nhắn với em một câu."

Nghe là lời nhắn của vị Hồ Vương cao quý , tim Văn Nhân Bách Tuyết lập tức thót , căng thẳng họ.

Văn Nhân Cửu Tiêu bằng giọng bình thản: "Ba năm tới, Khương Dư Dư sẽ đích hướng dẫn tu luyện. Ý của là, em hãy cùng theo học."

Vừa là để giám sát, cũng là... đồng hành. ...

Ba ngày .

Đã ba ngày kể từ khi nhóm của Khương Dư Dư rời khỏi khu viên của tộc Văn Nhân.

Trong thời gian , Khương Vũ Thành và Văn Nhân Thích Thích dẫn theo Khương Dư Dư và Khương Hoài đến tận nơi để cảm ơn từng thuộc huyền môn và yêu tộc đến giúp họ đó.

Sau khi cảm ơn xong, Khương Vũ Thành trở về Hải Thị để xử lý công việc của tập đoàn.

Còn Khương Hoài thì lựa chọn tạm thời ở Kinh Thành.

 

Dư Dư dự định của riêng , dù bản cũng giúp gì nhiều, nhưng trong lòng Khương Hoài, chuyện Dư Dư vật chứa là chuyện vẫn thể chấp nhận .

Huống chi, dù thức tỉnh huyết mạch yêu tộc, nhưng đến giờ cơ thể vẫn đổi gì.

Như họ , thể sử dụng yêu lực.

Anh thể bảo vệ Dư Dư bằng vũ lực, nhưng ít nhất, thể bảo vệ cô ở những khía cạnh khác.

Muốn khiến tộc Văn Nhân dám tùy tiện tay với họ nữa, chỉ dựa mối quan hệ hợp tác đây với Cục An ninh Đặc biệt và giới huyền môn là đủ.

Anh nhất định ... tiếng trong nội bộ huyền môn và các phòng ban khác.

Cách nhất chính là gia nhập đó.

thể gia nhập thì cũng bồi dưỡng của bên trong.

Chuyện đây dự tính gia nhập Hội Giám sát Huyền môn cũng cần đưa lên lịch trình.

Trước mắt, phía bên Hải Thị, chỉ thể nhờ bố già tự gánh vác .

Bố già Khương Vũ Thành: ...

Ngoài việc cung cấp tài chính và tài nguyên, ông còn thể gì nữa đây?

Khương Dư Dư chuyện Khương Hoài quyết định , dù là trong nhà cũng thể khuyên nhủ, cô cũng thể vì lo lắng tộc Văn Nhân nhắm trai mà mãi giấu .

Thay vì giấu , cô ủng hộ mạnh lên theo ý , dù bắt đầu từ phương diện nào hơn.

Về chuyện thức tỉnh huyết mạch yêu tộc...

"Em bàn với hiệu trưởng Học viện Đạo giáo Kinh Thành , nếu thì thể lấy danh nghĩa sinh viên dự thính để học ở đó. Như lẽ sẽ giúp dễ dàng cảm nhận linh khí hơn."

Trước đây, Khương Hoài chỉ là thường nên lẽ học , nhưng hiện tại, khi thể cảm nhận những điều khác biệt .

Còn về việc để trai học ở Học viện Yêu lập như cô thì cả Khương Dư Dư và Văn Nhân Thích Thích đều từng nghĩ tới.

Tuy Học viện Yêu lập cải tổ, nhưng chung vẫn mang đậm sát khí, các ấu yêu yêu tộc sinh tuân theo tôn chỉ kẻ mạnh là vua.

Ngày , Khương Dư Dư cũng nhờ nâng cao yêu lực mà từng bước "đánh" lên .

Còn Khương Hoài, yêu lực, Học viện Yêu lập thích hợp với .

Ngược , ở Học viện Đạo giáo, dù học huyền thuật cũng thể tu dưỡng đạo tâm, rèn luyện thể, tụ tập linh khí.

Nhờ quan hệ giữa Khương Dư Dư và viện trưởng Kinh Thành, Khương Hoài học ở Học viện Đạo giáo sẽ chèn ép bài xích gì.

Tất nhiên, còn một điểm quan trọng nữa: "Học viện Đạo giáo Kinh Thành tập hợp con cháu các gia tộc huyền môn ở Kinh Thành, những một là kế thừa gia học, hai là gia nhập Cục An ninh Đặc biệt..."

Nói đơn giản, học sinh của Học viện Đạo giáo Kinh Thành đều là nhân tài của tương lai.

Có thể Khương Hoài tiến bộ ở thuật pháp, nhưng đầu tư cho nhân tài, mầm non triển vọng chắc chắn là sở trường của .

Khương Hoài gần như đồng ý ngay chút do dự.

Văn Nhân Thích Thích cũng ủng hộ.

Biết trong lòng con trai vẫn canh cánh chuyện Dư Dư theo Văn Nhân Bạch Y học tu luyện, bà chỉ : "Tộc Văn Nhân tuy việc bá đạo, nhưng yêu tộc trọng lời hứa, giao kèo với Dư Dư thì họ sẽ dễ dàng lật lọng ."

Đây cũng là lý do Văn Nhân Thích Thích yên tâm để Khương Hoài tiếp tục ở Kinh Thành.

Hơn nữa: "Vị bà ngoại của các con tuy tính nết nhưng thực sự là thiên tài hiếm trong tộc Văn Nhân. Dư Dư dạy dỗ, còn lợi gấp mấy so với học ở Học viện Yêu lập."

Dù bà và Văn Nhân Cửu Tiêu là con ruột, nhưng ngày xưa Văn Nhân Bạch Y cũng hướng dẫn họ tu luyện nhiều.

Huống hồ còn đồng ý để Dư Dư tự do sử dụng tài nguyên trong tộc.

Cơ hội như , nắm lấy thì thật lãng phí.

 

 

 

Loading...