Đại Lão Trở Về, Thiên Kim Giả Đừng Diễn Nữa - Chương 977

Cập nhật lúc: 2025-12-15 07:40:17
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1qV1R1DB3L

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hiển nhiên, Văn Nhân Cửu Tiêu cũng Văn Nhân Thích Thích xuất hiện ở đây là do trò quỷ của Ly Thính. Ông liếc con rồng đen một cái đầy ẩn ý, nhưng gì.

Ông tiến lên phía , ánh mắt rơi Huyền Hiêu, ngay khoảnh khắc kịp phản ứng, một chiếc đuôi hồ ly vung từ phía ông .

Tốc độ của chiếc đuôi nhanh đến mức kịp kỹ thì Huyền Hiêu đ.á.n.h ngã lăn đất.

"A!"

Tiêu Đồ nhịn kêu lên một tiếng, Huyền Hiêu quật ngã, theo phản xạ bước lên.

bọn họ cũng đ.á.n.h , nhưng thấy Huyền Hiêu đ.á.n.h thế , vẫn nhíu mày tỏ vẻ vui, mơ hồ còn mang theo chút áy náy.

Nếu hóa thành rồng gây động tĩnh khiến Ly Thính chú ý thì Huyền Hiêu gọi phụ , càng đ.á.n.h thế .

"Ông... ông đ.á.n.h chứ?"

Tiêu Đồ mở miệng định lý luận, nhưng Văn Nhân Cửu Tiêu chẳng buồn để ý, chỉ chằm chằm Huyền Hiêu đất, hỏi: "Biết sai ?"

Huyền Hiêu quật ngã, khóe miệng sưng lên, còn rướm máu, nhưng thấy lời Văn Nhân Cửu Tiêu, vẫn lập tức dậy, cúi đầu, giọng ngoan ngoãn lí nhí: "Ngài Văn, sai ."

Cậu sai vì chủ động gây chuyện với Tiêu Đồ, loạn gây phiền phức cho ông , mà là sai vì ăn vô lễ với Văn Nhân Thích Thích.

Thấy đ.á.n.h mà vẫn ngoan ngoãn mặt Văn Nhân Cửu Tiêu như , Văn Nhân Thích Thích khẽ nhíu mày, cảm thấy khó chịu.

Văn Nhân Cửu Tiêu bà, chỉ Ly Thính, hỏi: "Còn cần hình phạt gì khác ?"

Ý là chuyện cố ý gọi phụ tới đây.

Ly Thính chỉ đáp: "Theo quy định thì còn trừ điểm tích lũy."

Dừng một chút, Tiêu Đồ, bổ sung: "Không chỉ vi phạm, mà cả giám hộ cũng trừ."

Tiêu Đồ: ...

Bị trừ điểm thì sợ, nhưng kéo cả Khương Dư Dư và Chử Bắc Hạc trừ cùng thì... thật sự dám tùy tiện khoe long hình mà phiền họ nữa.

Khương Dư Dư tuy lo thiếu điểm, nhưng...

Hết tới khác gây chuyện kéo cô trừ điểm chung khiến cô phần buồn bực.

, mới đây cô trừ điểm vì Khương Tố tự ý dùng bùa cấm ngôn với thường.

Lúc , cô Tiêu Đồ, ánh mắt đầy ẩn ý.

Tiêu Đồ lập tức tới mức da đầu tê rần.

Chử Bắc Hạc bận tâm trừ điểm, thậm chí để ý việc Ly Thính "xử phạt" cả . Thấy Khương Dư Dư như , chỉ giơ tay xoa đầu cô, giọng thấp nhẹ mang theo vài phần cưng chiều: "Anh sẽ bù cho em."

Khương Dư Dư dỗ mới thôi Tiêu Đồ nữa.

Tiêu Đồ như gợi ý, vội vàng nịnh nọt : "Để em chịu! Phần của chị Dư Dư và Bắc Hạc cứ để em gánh hết."

Việc trừ điểm sẽ do bộ phận xử phạt của Cục An ninh Đặc biệt thực hiện, Văn Nhân Cửu Tiêu cũng quan tâm mấy điểm , thấy chuyện xong thì dẫn Huyền Hiêu rời luôn.

Giống như lúc đến, ông vội vã mà đến, cũng vội vã mà .

Ly Thính trừ điểm của lão đối thủ, tâm trạng đang , cũng chuẩn rời , nhưng ngờ Văn Nhân Thích Thích đột nhiên gọi .

Văn Nhân Thích Thích nghiêm túc , hỏi: "Cái nhóc rồng Huyền Hiêu rốt cuộc là thế nào?"

Điều bà thật sự là: Giữa Huyền Hiêu và Văn Nhân Cửu Tiêu, rốt cuộc là mối quan hệ gì.

Khi bà hỏi, Ly Thính chỉ nhướng mày một thoáng.

Hiển nhiên hề ngạc nhiên khi bà hỏi chuyện .

Hoặc thể , chờ Văn Nhân Thích Thích hỏi từ lâu .

"Huyền Hiêu gốc ở Kinh Thành."

Với tư cách là phụ trách tạm quyền của Cục An ninh Đặc biệt, là rồng, Ly Thính đương nhiên sớm điều tra về bán yêu rồng đột nhiên xuất hiện ở Kinh Thành .

"Cậu sinh ở một ngôi làng nhỏ hẻo lánh ở Bắc Thị."

 

Hàng nghìn năm nay, yêu tộc suy yếu, long tộc càng rồng con chào đời.

Trong tình cảnh như , mỗi một rồng con mới sinh lẽ đều trân trọng, dù chỉ là bán yêu.

Thế nhưng, Huyền Hiêu là một ngoại lệ.

Long tộc vốn ỷ bản mạnh mẽ hiếm nên dễ hình thành tính cách kiêu ngạo, độc tôn.

Ly Thính tuy là rồng, nhưng cũng dám đảm bảo con rồng đều là rồng .

Ở Bắc Thị một con rồng như thế.

Tên đó trời sinh bá đạo, tự phụ, ai quản thúc nên hành xử vô cùng tùy tiện.

Vì tình cờ gặp một phụ nữ xinh núi, tên đó màng ý nguyện của cô , cưỡng bức cô gái, bắt cô gái về của riêng.

Khi đó vẫn là thời Dân Quốc, dù địa vị của phụ nữ cải thiện phần nào, nhưng ở nông thôn thì họ vẫn coi thường như thời cổ đại, huống chi là một phụ nữ hủy hoại trinh tiết và một sinh con.

Cô gái cưỡng bức m.a.n.g t.h.a.i ngoài ý .

Cô gái làng chỉ trích, đuổi , sống đơn độc trong một căn nhà gỗ chân núi.

Ban đầu, cô hề sinh đứa con , nhưng dù tìm đủ cách nhưng cô vẫn thể phá bỏ .

Đứa bé cuối cùng vẫn đời.

Đứa bé mang thở long tộc, chào đời thu hút sự chú ý của con rồng .

Ban đầu, con rồng đó vui mừng.

thì con cháu long tộc vô cùng khó , mà bản khiến một phụ nữ sinh cho một đứa con.

Con rồng đó nóng lòng đưa đứa bé về tộc khoe khoang, để ý đến lời van xin của phụ nữ.

nhanh, con rồng đó phát hiện, đứa trẻ ngoài luồng khí tức long yếu ớt lúc mới sinh thì cả ngoại hình lẫn khí tức đều gần như khác gì loài .

Thông thường, bán yêu mới sinh sẽ mang đặc trưng của yêu tộc, cho đến khi chúng thể tự khống chế yêu lực mới thu đặc điểm yêu tộc.

Huyền Hiêu giống hệt loài từ lúc sinh , khi luồng long khí yếu ớt tan biến, mùi long huyết cũng nhạt đến mức gần như cảm nhận .

Con rồng đó hài lòng, nhưng vẫn nghĩ lẽ là do huyết mạch bán yêu nên quyết định nuôi thử xem .

Gã mặc kệ lời lóc cầu xin của phụ nữ, cố tình mang đứa trẻ , nuôi dưỡng suốt mười năm.

Đứa trẻ lớn lên như một đứa trẻ bình thường.

quá bình thường.

Dù là ngoại hình khí tức, đều khác gì loài , chỉ cần một tiểu yêu bình thường cũng thể dễ dàng đ.á.n.h ngã .

Con rồng đó cam tâm nên dùng nhiều biện pháp mạnh lên đứa trẻ, mong cưỡng ép kích hoạt huyết mạch long tộc.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-tro-ve-thien-kim-gia-dung-dien-nua/chuong-977.html.]

kết quả thất bại.

các trưởng bối trong tộc nhạo, cuối cùng cũng nhận đứa con của là một "sản phẩm ."

Vẫn còn chút tình nghĩa huyết thống cuối cùng, gã vứt bỏ đứa trẻ mà mang trả đứa trẻ gần mất nửa cái mạng về bên cạnh phụ nữ.

Đối với rồng, mười năm chỉ là một quãng thời gian ngắn, chợp mắt một cái là trôi qua.

đối với con , mười năm đủ để đổi nhiều thứ.

Người phụ nữ tái giá, thậm chí còn sinh thêm một đứa con khác.

Người một đứa con bình thường, tình cảm dành cho đứa con chuyển hết sang cho đứa trẻ và gia đình hiện tại.

Còn với Huyền Hiêu, bé từ khi sinh mang , đến tận mười tuổi mới trả về trong tình trạng thoi thóp, dù là đứa con đầu tiên mà dứt ruột sinh , cũng khó mà yêu thương như .

Người thể nuôi dưỡng , gia đình hiện tại cũng cho phép điều đó.

Người phụ nữ bỏ mặc ở căn nhà gỗ chân núi ngày xưa.

Một đứa trẻ mười tuổi cứ thế mà sống lay lắt một ở nơi đó.

 

Cậu bé cha.

cha đó tra tấn vứt bỏ .

Cậu bé cũng , nhưng cũng cần .

Cậu thậm chí một cái tên.

Cứ thế, lớn lên cô độc trong căn nhà gỗ .

Trước nhà, thỉnh thoảng sẽ lén đặt hai chiếc bánh bao, đó để cho .

Trên bánh bao mùi của bà .

Người bỏ rơi .

cũng chấp nhận .

Huyền Hiêu mười tuổi hiểu lý do vì .

Đến khi mười lăm tuổi, mới dần nhận ...

Bởi vì giống khác.

Những đầu tiên nhận điều đó là dân làng.

Dù ở núi nhưng thi thoảng vẫn trong làng qua.

Ban đầu, họ thương hại bé, cũng khinh thường và dè bỉu , nhưng theo thời gian, họ bắt đầu thấy sợ hãi và chán ghét.

Bởi vì họ phát hiện lớn lên.

Không là do huyết mạch long tộc là do thiếu thốn từ trong bụng , hoặc là do cha cưỡng ép kích thích huyết mạch.

Tóm , hình hài dừng ở tuổi lên mười.

Trẻ con trong làng dần lớn lên, lớn dần già , chỉ riêng mãi mãi ở dáng vẻ mười tuổi.

Người trong làng sợ hãi và chán ghét, c.h.ử.i là quái vật, đuổi .

May mà trong làng một cụ già từng trải rằng, chỉ lùn, đó là một căn bệnh.

Cậu chỉ là mắc bệnh lùn bẩm sinh mà thôi.

Cậu quái vật.

trong làng tin lời , việc xua đuổi và bắt nạt cũng dịu đôi chút.

vẫn ít tỏ ghét bỏ và chán ghét .

Người lớn còn thì chi là bọn trẻ con trong làng, chúng hiểu bệnh lùn bẩm sinh là gì, chỉ là một con quái vật lớn lên.

Người phụ nữ cũng quan tâm chuyện lớn, vẫn thỉnh thoảng lén đến thăm, để cho con ít đồ ăn.

Sau , chồng và đứa con khác của bà lượt qua đời, bà xách hành lý đến tìm .

Cậu nhiều tình cảm với , nhưng vẫn sẽ bảo vệ bà làng bắt nạt.

Cậu cứ thế sống ở làng suốt ba mươi năm.

Trong thời gian đó, già lượt qua đời, cũng dần già yếu, chỉ vẫn mang dáng vẻ đứa trẻ một mười tuổi.

Cậu cũng sớm hiểu rõ mắc bệnh lùn bẩm sinh gì cả.

Mình là một con quái vật.

Sau , chiến tranh nổ , ngôi làng nơi họ sống chiến hỏa tàn phá.

Người phụ nữ qua đời trong trận pháo kích.

Rõ ràng, thời gian họ thực sự ở bên chỉ mười năm, cũng nghĩ thực sự quan tâm đến đó.

khi tận mắt thấy c.h.ế.t ngay mắt, vẫn phát điên.

Cậu nổi điên g.i.ế.c sạch đám lính đến làng cướp bóc g.i.ế.c chóc.

Còn bản thì trọng thương, thoi thóp hấp hối.

Cậu tưởng sẽ c.h.ế.t, cố gắng dùng chút sức lực cuối cùng đào một cái hố để chôn phụ nữ , đào thêm một hố bên cạnh, định tự chôn .

cuối cùng vẫn c.h.ế.t nổi.

Huyết mạch long tộc quá mạnh mẽ, dù chỉ là bán yêu, thể chất cường tráng của vẫn khiến thể dễ c.h.ế.t đến .

Cậu sống sót, cũng trở thành một con quái vật thực thụ.

Rồi thêm ba mươi năm nữa, cứ thế một lang bạt giữa chiến tranh. Sau khi đất nước giải phóng, lẩn núi rừng.

Cậu từng dừng quá lâu.

Cho đến khi gặp ngài Văn.

Lần đó, khi đang đ.á.n.h với một con mãng xà, thương nặng, suýt nuốt chửng. Ngài Văn xuất hiện, dễ dàng tiêu diệt con mãng xà khai mở linh trí nhưng hại đó.

Ông cũng tình cờ phát hiện bé nọ.

Một đứa trẻ mười tuổi, nhưng thần hồn gần trăm tuổi.

 

 

 

Loading...