Đại Lão Trở Về, Thiên Kim Giả Đừng Diễn Nữa - Chương 980
Cập nhật lúc: 2025-12-15 07:40:20
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Dù che giấu phận bán yêu chắc chắn là quyết định của Huyền Hiêu.
việc thể giấu , lưng chắc chắn cũng là thủ đoạn của Văn Nhân Cửu Tiêu. Ông thì chịu trách nhiệm.
Văn Nhân Cửu Tiêu cuối cùng cũng thẳng Văn Nhân Thích Thích, hồi lâu mới : "Nếu chuyện nhỏ thế mà nó cũng xử lý thì giữ nó cũng vô ích."
Văn Nhân Thích Thích nhíu mày: "Anh bồi dưỡng nó rốt cuộc là vì cái gì?"
Bà thật sự thể tưởng tượng nổi cảnh trai nhận nuôi một đứa bán yêu.
thực sự .
Văn Nhân Cửu Tiêu em gái, hồi lâu mới trầm giọng : "Anh chỉ chứng thực một việc."
Nói về yêu quái, lẽ long tộc mới là tộc Thiên Đạo ưu ái nhất.
vì chỉ Thập Vĩ Thiên Hồ của tộc Văn Nhân mới thể thông Thiên Đạo?
Nếu... ông thể tìm đáp án khác từ long tộc, liệu các trưởng lão trong tộc thể tiếp tục dòm ngó đến Thích Thích và con của em nữa ?
Đáng tiếc, long tộc hiếm hoi, bao nhiêu năm qua, ông chỉ tìm một thích hợp là Huyền Hiêu.
Văn Nhân Thích Thích trong lòng trai nghĩ gì, chỉ hỏi: "Chuyện gì?"
Văn Nhân Cửu Tiêu trả lời nữa.
"Nếu đáp án, sẽ cho em ."
Nếu đáp án, bây giờ cũng chẳng ý nghĩa gì.
Nghe ông như , Văn Nhân Thích Thích mới đè xuống cảm xúc bực bội bùng lên khó hiểu.
" là thừa mới hỏi ."
Bà xong lập tức xoay định , nhưng hai bước thì khựng , trở .
Thấy đối diện vẫn tỏ vẻ vui giận, bà hít sâu một , : "Em chuyện đây tộc Văn Nhân tự ý bắt Khương Hoài từ nước ngoài trở về do ."
Là do các trưởng lão trong tộc tự ý .
khi đó ông phủ nhận.
Nếu Văn Nhân Mộc Nhã cho bà , lẽ Văn Nhân Thích Thích sẽ mãi cho rằng tội là của ông .
Nghĩ tới hôm đó các trưởng lão ép buộc bộc phát linh văn, ánh mắt Văn Nhân Cửu Tiêu khi giúp bà áp chế linh văn vẻ căng thẳng.
Nếu thể, bà cũng mong tay với con là trai.
Là con của Văn Nhân Bạch Y và loài , Văn Nhân Thích Thích chấp nhận việc sẽ luôn tộc nhân tính kế.
bà tính kế và con cái là trai .
Nghĩ tới đây, Văn Nhân Thích Thích ông , ánh mắt hiếm khi mang theo sự nghiêm túc: "Chuyện đây em thể bỏ qua hết, nhưng , em . Ba năm tới, Dư Dư sẽ theo học bà , thể đảm bảo trong ba năm , cả con bé và Khương Hoài sẽ gia tộc gài bẫy thêm bất kỳ nào nữa ? Anh trai..."
Chữ cuối cùng, bà khẽ.
Nếu kỹ, thậm chí sẽ bà .
Văn Nhân Cửu Tiêu vẫn thấy. Ánh mắt ông thoáng chấn động, mặt cũng biểu lộ nhiều cảm xúc.
Ông chỉ em gái, hồi lâu mới mở miệng: "Anh lấy tính mạng đảm bảo."
Ba năm tới, bất kể là Khương Dư Dư Khương Hoài, thậm chí là cả đàn ông mà em yêu...
Họ sẽ dính bất kỳ mưu đồ nào của gia tộc nữa.
Giọng điệu ông hẳn là quá trang trọng, nhưng Văn Nhân Thích Thích , lời hứa của trai luôn trọng lượng.
Kể từ khi trở về từ dị giới, Văn Nhân Thích Thích luôn chống đối ông , nhưng giây phút , bà mỉm với Văn Nhân Cửu Tiêu: "Em tin ."
Nụ của bà nhạt, nhưng khiến Văn Nhân Cửu Tiêu thoáng ngẩn .
Dường như ông nhớ khi em gái còn là một nhóc con lắc đuôi ôm lấy chân trai, hớn hở với ông .
Gói ghém tâm trạng, Văn Nhân Cửu Tiêu gì thêm.
Văn Nhân Thích Thích cũng nán lâu. Chỉ là khi rời , bà vẫn nhịn nhắc nhở: "Em ý đồ gì với nhóc Huyền Hiêu, nhưng giám hộ của thằng bé thì chịu trách nhiệm với nó."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-tro-ve-thien-kim-gia-dung-dien-nua/chuong-980.html.]
Dù mưu tính khác với Huyền Hiêu.
đối với Huyền Hiêu mà ...
Anh chắc chắn là duy nhất mà nó thể dựa .
Hoàng hôn, bên ngoài Học viện Yêu lập.
Người mà Văn Nhân Thích Thích bảo là cần dựa , tức Huyền Hiêu, mới đ.á.n.h xong với thứ mười, đang đường trở về phố yêu.
Cậu thiếu niên với gương mặt lạnh lùng nọ hiếm khi bầm dập mặt mày thế .
nghĩ đến đám bạn cùng lớp đặc yêu đ.á.n.h cho cũng bầm dập chẳng kém, Huyền Hiêu cảm thấy cân bằng hơn.
Trên gương mặt lạnh lùng bầm tím đó dường như hiện lên một nụ nhạt nhòa khó thấy.
Bất chợt tiếng bước chân khẽ vang lên từ phía , mang theo một luồng khí tức quen thuộc, bám sát theo .
Huyền Hiêu dừng bước, chút do dự , vặn kẻ đang lén lút bám theo giật .
Chỉ thấy cách đó xa, nhóc Sơn Trúc mập ú như bắt quả tang, mặt thoáng qua vẻ chột . chẳng lâu , khi thấy bộ dạng "đáng thương" của Huyền Hiêu, lập tức chẳng còn sợ gì nữa.
Thậm chí Sơn Trúc còn nhăn nhở hả hê.
Cậu nghênh ngang bước , chống nạnh : "Huyền Hiêu, là bán yêu ! Cậu cũng gian xảo thật đấy! Rõ ràng là bán yêu mà lừa hết cả lũ yêu tộc, nhưng giả thì vẫn là giả thôi, giờ vạch trần chứ gì! Bị đ.á.n.h chứ gì! Ha!"
Huyền Hiêu chỉ tên gấu trúc ngốc một cái, thậm chí lười chẳng buồn nhiều, lạnh lùng : "Biến."
Nói bỏ .
Rõ ràng coi cái tên gấu trúc chỉ ăn và trốn lưng hổ gì.
Sơn Trúc quen với kiểu lạnh nhạt của Huyền Hiêu từ cùng tham gia Đại hội Thi đấu Học viện của huyền môn .
Bình thường dù Ô Hô ở bên cạnh thì cũng sẽ chột mà bớt hung hăng .
hôm nay, thấy bộ dạng mũi sưng mắt bầm của Huyền Hiêu, tự nhiên "hăng máu" hẳn lên.
"... biến , là bán yêu mà còn vẻ hống hách, đ.á.n.h cũng thôi."
"Sau chắc ngày nào cũng đ.á.n.h nhỉ? Thảm thật đấy..."
Lời còn dứt thì thấy Huyền Hiêu chợt dừng bước, phắt đầu , ánh mắt lạnh băng chằm chằm.
Sơn Trúc lập tức lùi một bước lớn, hình tròn vo đầy đề phòng, gấp: "Cậu định gì? là quốc bảo đấy, đ.á.n.h !"
Huyền Hiêu quá quen với bộ dạng dựa phận quốc bảo mà chẳng sợ ai của tên gấu trúc .
Bình thường còn lười chẳng thèm so đo.
hôm nay vui nên đ.á.n.h gấu trúc.
Cậu nghĩ một cách khác để dẹp yên phiền phức.
Thế là vươn tay về phía Sơn Trúc.
Sơn Trúc thấy động tác đó, tưởng Huyền Hiêu định tay, vội vàng xoay chạy trốn.
Nào ngờ Huyền Hiêu hôm nay định buông tha cho Sơn Trúc dễ thế.
Thân hình khẽ nhoáng lên, chắn ngay mặt Sơn Trúc.
Sơn Trúc dù nhát gan, nhưng vô dụng, thấy Huyền Hiêu định buông tha, lập tức cúi đầu lao tới, gầm lên: "Ăn cú đầu húc của nè!"
Sơn Trúc hét ầm lên lao Huyền Hiêu.
Huyền Hiêu thậm chí chẳng buồn nâng mí mắt, chỉ nhấc tay lên, bàn tay dễ dàng giữ chặt cái đầu tròn vo đó.
Tay còn của tụ một luồng yêu lực, đập mạnh Sơn Trúc.
Sơn Trúc trúng đòn ngay giữa trán, cả hình ục ịch bay xa hai mét, đó "bịch" một tiếng ngã xuống đất, hóa về nguyên hình.
Cậu kịp sốc vì hóa về nguyên hình thì Huyền Hiêu bước tới, nắm gáy nhấc bổng lên, biến mất ngay góc phố với tốc độ cực nhanh.