Đại Lão Trở Về, Thiên Kim Giả Đừng Diễn Nữa - Chương 983

Cập nhật lúc: 2025-12-15 07:40:23
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sơn Trúc Anh Anh đang run rẩy trong kết giới, gương mặt béo tròn nay hiếm khi vẻ nghiêm túc đến .

"Cậu đừng sợ, nhất định sẽ bảo vệ ."

Cậu nhất định sẽ để nó xảy chuyện.

Sơn Trúc nghĩ , cảm giác tiếng bùn đá cuồn cuộn bên tai ngày càng lớn, trong lòng căng thẳng cực độ, hối hận vô cùng vì đây chăm chỉ tu luyện.

lúc , thấy trong màn mưa cuồn cuộn dường như vang lên một tiếng... long ngâm.

Sơn Trúc bất chợt ngẩng đầu, liền thấy trong màn mưa trắng xóa che trời lấp đất, một con rồng bạc khổng lồ bay lượn.

Như cảm nhận khí tức của , con rồng bạc lập tức xoay lao xuống, hướng về phía bọn họ mà đến nhanh như chớp.

"Sơn Trúc!"

Yêu khí quen thuộc cùng tiếng gọi quen thuộc vang lên giữa cơn mưa.

Sơn Trúc thoáng ngẩn , đó kiềm chế mà lộ vẻ vui mừng tột độ.

Chỉ thấy Ô Hô và Huyền Hiêu cùng lúc hạ xuống đất, Tiêu Đồ trời cũng xoay một vòng rơi xuống, hóa trở về hình .

Sơn Trúc lập tức vui mừng, định lao tới: "Ô Hô! Sao các tới đây?"

Cậu chạy đến gần, Ô Hô cốc đầu một cái.

Ô Hô mặt nghiêm nghị : "Không tới thì mấy ngày nay mất tích gây chuyện gì " " nữa ."

Sơn Trúc thấy chỉ còn và Anh Anh nên còn gắng gượng , giờ thấy Ô Hô là tủi : " chẳng nhắn tin cho ..."

Cậu chỉ Huyền Hiêu: "Hơn nữa là đưa đây mà!"

Huyền Hiêu: ...

Cho nên cũng tới đấy thôi.

Tiêu Đồ thấy mấy vẫn đang chuyện, nhịn lên tiếng: "Đừng tâm sự nữa, lũ bùn sắp tới đây !"

Cậu sang Anh Anh bên đang run lẩy bẩy vì mấy luồng yêu khí: "Đây chính là con gấu trúc đó ?"

Sơn Trúc bất ngờ khi bọn họ về Anh Anh: "Các tới đây là vì giúp ? Khương Dư Dư ?"

Tiêu Đồ : "Cô Bắc Hạc tìm mạch đất gì đó."

"Chúng tới đây chỉ vì ."

Sơn Trúc mới , đó Khương Dư Dư bảo Thồ Tinh Trúc cẩn thận tính toán kiếp nạn của Anh Anh, phát hiện trong núi sẽ lũ lớn, Anh Anh sẽ c.h.ế.t trong thiên tai .

Không chỉ Anh Anh, những sơn linh trong núi, thậm chí cả làng chân núi đều sẽ ảnh hưởng bởi lũ lớn, nên bọn họ mới tới đây.

Mục đích của họ chỉ là cứu Anh Anh, mà còn để ngăn chặn trận lũ lụt sắp ập đến. ...

Sâu trong núi.

Khương Dư Dư và Chử Bắc Hạc xuất hiện một vùng đồng bằng phẳng lặng.

Mạch đất ở đây xuất hiện vết nứt, nếu cứ để mặc như , vết nứt lan rộng, núi rừng chao đảo, nước lũ mang theo bùn đất, cây cỏ ập xuống, chỉ trong chớp mắt thể nhấn chìm cả ngôi làng.

"Cảnh báo do Cục An ninh Đặc biệt gửi khiến chính phủ cử đến tổ chức sơ tán, tiếp theo đây xem xem liệu trận thiên tai thể ngăn ."

Khương Dư Dư sang Chử Bắc Hạc: "Anh thể sửa chữa ?"

Chử Bắc Hạc gật đầu: "Không vấn đề gì."

Trước đây, khi thức tỉnh bản thể, việc sửa chữa mạch đất thể còn phiền phức, nhưng bây giờ, thể .

Ánh sáng vàng ngưng tụ trong lòng bàn tay, Chử Bắc Hạc xổm xuống, đặt tay lên mặt đất.

Anh là Long Mạch, núi sông đất đai đều là thể của .

Luồng ánh sáng vàng liên tục thấm khe nứt, nối liền chúng từng chút một giống như những đường kinh mạch.

Quá trình mất một thời gian dài.

Khương Dư Dư thấy bắt đầu, cũng chần chừ nữa.

Chuyện bên Sơn Trúc giao cho nhóm Ô Hô, chân núi của chính phủ, còn cô thì ngăn chặn tận gốc sự bùng phát của lũ lụt.

Linh lực và yêu lực quanh cô đồng thời bùng phát.

 

Sáu cái đuôi cáo xòe lưng, cuộn tròn lấy những luồng yêu lực đỏ rực.

Chỉ thấy cô kết ấn hai tay, tay trái linh lực, tay yêu lực quấn quanh.

Khi ánh sáng linh và ánh sáng yêu hội tụ ở đầu ngón tay, Khương Dư Dư đột ngột hô lên một tiếng thanh âm sắc bén.

"Khởi!"

Ngay lập tức, một trận pháp khổng lồ bùng lên chân cô.

Ánh sáng linh lực tỏa xuống, bảo vệ chặt chẽ mạch đất nơi .

Cái gọi là mạch đất giống như trái tim của ngọn núi , giữ trái tim thì núi sẽ sụp đổ.

Chỉ thấy đuôi dài phía Khương Dư Dư quét một cái, cả cô lập tức bay lên trung.

Cô phóng mắt, thấy rõ cảnh tượng ở khắp nơi núi.

Chim muông hoảng loạn chạy trốn, nước từ bốn phương tám hướng đổ xuống.

Đất đá núi vốn lỏng lẻo vì mưa lớn, dòng bùn đất cuốn trôi, chỗ nào qua, sạt lở càng nhiều, ào ạt đổ xuống núi.

Cây cối núi rừng quét sạch, dòng nước bùn cuồn cuộn chảy khắp nơi.

Khương Dư Dư biến hóa pháp ấn nơi đầu ngón tay, linh quang dẫn dắt trận pháp vận chuyển.

Hoa văn trận pháp lan tỏa dọc theo các nơi trong dãy núi.

Chỗ nước chảy xiết nhất đỉnh núi linh văn bao bọc lấy lớp đất lỏng lẻo nên dòng bùn thể cuốn theo đất đá sụp đổ, đành bất lực trôi xuống .

Càng trôi xuống , lượng bùn đất, cỏ cây mà nó cuốn theo càng ít dần.

Đoạn đầu thì mạnh, đoạn thứ hai yếu dần, đoạn thứ ba thì cạn kiệt.

Dòng bùn đất hung hãn ban đầu áp chế, mấy ở lưng chừng núi như nhận tín hiệu.

"Huyền Hiêu, với ngăn cơn mưa !"

Tiêu Đồ hóa thành một con rồng bạc lao thẳng lên trời.

Ngăn mưa hả, vụ kinh nghiệm mà.

Huyền Hiêu liếc một cái: "Ai thèm lệnh?"

Dù miệng , nhưng vẫn trở về bản thể là một con rồng xanh dài đuổi theo con rồng bạc, cùng chui tầng mây cuồn cuộn.

thì cũng lộ hết , trở về bản thể cũng chẳng quan trọng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-tro-ve-thien-kim-gia-dung-dien-nua/chuong-983.html.]

Nhờ Tiêu Đồ và Huyền Hiêu hợp lực, tuy trận mưa yếu dần nhưng thể nhanh chóng dừng hẳn như hợp tác với Ly Thính đây.

Ngược , họ dường như chọc giận thiên đạo, giữa mây đen thấp thoáng vài tia sét.

Rồi một tiếng "rắc" vang lên.

Một tia sét đ.á.n.h thẳng núi, ngay bên cạnh cây mà Anh Anh đang nấp.

Tia sét ngay mắt khiến Anh Anh vốn run rẩy sợ đến mức thét lên, lao khỏi kết giới Sơn Trúc bảo vệ cho nó.

Sơn Trúc thấy thì sắc mặt lập tức đổi, vội vã về bản thể để đuổi theo nó.

Cậu lao với tốc độ cực nhanh, mặc kệ đá nhọn cào xước, cuối cùng cũng tóm con gấu trúc hoảng loạn đang chạy loạn đường.

"Không chạy! Chạy nữa đ.á.n.h đấy!"

Anh Anh tóm lấy, cuối cùng dám chạy nữa, ôm chặt mà rấm rứt nức nở, trông tội nghiệp.

Sơn Trúc định dẫn nó chỗ Ô Hô.

Nào ngờ xoay , mắt lóe lên một tia sét.

Sơn Trúc kịp phản ứng nhào lên đè Anh Anh xuống .

Cơ thể béo tròn gần như bao bọc lấy nó, đầu óc Sơn Trúc trống rỗng, bên tai chỉ thấy một tiếng sấm cực lớn vang lên.

Tia sét đó đ.á.n.h thẳng Sơn Trúc.

"Sơn Trúc!"

Tiếng gọi đầy lo lắng vang lên xa.

Cơ thể Sơn Trúc sét đ.á.n.h im bất động. Một lúc lâu , như thể chắc chắn tia sét thứ hai đ.á.n.h xuống, mới cứng ngắc ngã sang bên cạnh.

Bộ lông vốn đen trắng rõ ràng giờ thiêu cháy đen thui, còn bốc lên chút khói.

Anh Anh che chở ở thì cả, chỉ im bất động, trong cổ họng phát mấy tiếng rên yếu ớt xác nhận nó vấn đề gì.

Ô Hô nhanh chóng chạy tới gần, con gấu trúc lớn sét đ.á.n.h cháy đen thì suýt bật , may là Sơn Trúc sét đ.á.n.h bắt đầu cử động.

 

Miệng còn phát tiếng rên rỉ, tỏ vẻ tủi : "Đau quá mất."

Lông của hình như cũng cháy .

Bác Dương ít nhất cho đồ ăn vặt cả năm mới bù đắp tổn thất !

Cậu cố gắng hết sức mà.

Ô Hô thấy bạn còn sống, lập tức tức giận, giơ chân đá mông: "Không tự lượng sức, còn dám khác chịu sét đánh! Đau là đáng đời!"

Ô Hô thể hiểu nổi.

Bình thường Sơn Trúc lười biếng và thích nũng nhất, bây giờ vì một đồng loại khai mở linh trí mà liều mạng như .

Hoặc là, chỉ vì con gấu trúc , mà còn vì nuôi lớn con gấu trúc ...

Cú đá của Ô Hô thì mạnh chứ dùng nhiều sức, nhưng Sơn Trúc vẫn kêu lên đau đớn thấy ghê.

Nghe tiếng rên đau , Anh Anh vốn im cũng lập tức động đậy, lao tới chắn Sơn Trúc, dù trong lòng sợ yêu khí Ô Hô nhưng vẫn gầm gừ cảnh cáo.

Rõ ràng là cho phép ai bắt nạt Sơn Trúc.

Ô Hô thấy , khẽ khẩy.

Chỉ là một con gấu trúc mập ú, một móng vuốt là xong, mà dám gầm gừ với !

Ô Hô hừ thêm một tiếng, cuối cùng cũng so đo với hai tên ngốc nữa mà nhanh chóng trở tiếp tục giám sát việc phân luồng đất đá.

Anh Anh thấy nguy hiểm qua, lập tức thả lỏng, cả con gấu trở về dáng vẻ mềm mại đáng yêu, kêu lên "ư ử" rúc Sơn Trúc, lấy đầu ủi .

Sơn Trúc chỉ thể dùng móng gấu đẩy nó : "Đừng ủi nữa, đầu nhóc bẩn c.h.ế.t !"

Anh Anh để ý, vẫn "ư ử" tiếp tục ủi.

"Anh ơi..."

Giọng mềm mại, non nớt bất ngờ vang lên bên tai. Sơn Trúc sững . Mình... sét đ.á.n.h ngu ?

Tại thấy đàn em của ?

Cậu thử tập trung thì thấy nữa.

Là ảo giác ?

Cậu lắc đầu, buồn nghĩ nhiều, chỉ cảm thấy mưa núi yếu rõ rệt.

Một lúc , dòng bùn đất cuồn cuộn ban đầu nhiều phân luồng cuối cùng cũng dừng ở chân núi.

Trận thiên tai , ngoài việc bùn đất bẩn bừa và nước sông dâng lên gấp đôi thì may mắn gây tổn thất gì nghiêm trọng.

Khi Khương Dư Dư và Chử Bắc Hạc dịch chuyển tới nơi thì Tiêu Đồ, Huyền Hiêu và Ô Hô trở hình , bệt đất. Tiêu Đồ thỉnh thoảng còn chế giễu Sơn Trúc, bảo con gấu trúc lớn lông cháy.

Con gấu trúc còn đối diện ba yêu quái thì dám hung dữ, chỉ thể bám chặt lấy Sơn Trúc, yên ngoan ngoãn.

Biết đó là con gấu trúc Anh Anh, Khương Dư Dư tới, kỹ thì thấy kiếp nạn nó dường như hóa giải.

Thấy lạ mới xuất hiện, Anh Anh cảnh giác ngẩng đầu, đúng lúc chạm ánh mắt của Khương Dư Dư.

Bốn mắt , Khương Dư Dư mơ hồ nhận một điều gì đó khác thường.

Trên con gấu trúc Anh Anh dường như thêm một tầng cơ duyên mới thì ?

Đang nghĩ thì cô thấy Chử Bắc Hạc bên cạnh : "Nó khai mở linh trí ."

cụ thể xảy chuyện gì, nhưng Anh Anh đúng là nhận một cơ duyên.

Nếu nhầm thì chắc là... cơ duyên hóa yêu.

Vạn vật sinh linh đều tạo hóa riêng.

Nó và bác Dương nhân quả, tạo nên nhân quả giữa nó và Sơn Trúc.

Kiếp nạn hóa giải, điều chờ đợi nó tiếp theo sẽ là cuộc đời mới.

Nghe Anh Anh cơ duyên hóa yêu, vui nhất ai khác ngoài Sơn Trúc.

Dù chỉ ở bên đầy hai ngày, nhưng đó là đàn em của mà!

Biết cơ duyên của nó cũng là do mang đến!

Cậu đúng là một bảo vật may mắn mà.

Trong lúc Sơn Trúc đang vui mừng thầm trong lòng thì núi đột nhiên vang tiếng đang núi.

 

 

 

Loading...