Đại Minh Tinh Trọng Sinh - Chương 198
Cập nhật lúc: 2025-05-12 22:34:38
Lượt xem: 55
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cố An Kỳ khuấy khuấy cái thìa trong cốc cà phê, sữa từ từ hòa tan cà phê, ánh mắt cô dần dần đổi, chút xuất thần.
Sau đó thì ? Để cô nghĩ . À, đó thản nhiên tuyên bố với Lâm gia là vợ qua đời vì bệnh nặng, con gái cũng mất mạng vì tai nạn giao thông, hề quan tâm đến hậu quả nếu bại lộ. Cơ mà cũng đúng, ông xóa sạch dấu vết, ngoài chuyện Lâm Huyên Di còn sống thì ông bóp méo, che giấu hết thứ.
Cậu vốn vẫn nghi ngờ cái c.h.ế.t của cô, nhưng khi thấy bia mộ cũng như lái xe cũng qua đời bởi tai nạn ngoài ý , ông cảm thấy chẳng cần dối đến mức gì, vì thế cũng giảm bớt vài phần nghi ngờ.
Lần đó ông về vì công việc nên thời gian gấp gáp, ở bao lâu , chẳng qua khi , ông vẫn bỏ tiền điều tra cái c.h.ế.t của chị và cháu gái . Không vì dối quá sơ hở, đơn giản chỉ vì sự thận trọng của một thương nhân nhắc nhở ông chuyện gì cũng thể sai sót, tốn thêm một khoản tiền lớn điều tra thêm cũng .
Sau đó tìm một văn phòng thám tử tư điều tra thật giả chuyện. Thám tử tư tốn ít tiền và thời gian mới tìm hiểu sự thật từ một về hưu ở Hứa gia, đó mới đứa cháu gái đáng lẽ nên hưởng cuộc sống thiên kim đại tiểu thư vài năm nay sống khác gì địa ngục.
DTV
Bị đưa đến cô nhi viện, một thời gian cô nhi viện thiếu thốn tài chính nên đóng cửa, khi chuẩn sáp nhập cô nhi viện khác thì cô bỏ trốn, bắt đầu thêm bên ngoài học khóa đào tạo ngôi . Sau khi mắt, bởi vì cô hậu thuẫn cộng thêm tính cách cứng rắn nên ăn ít đau khổ. Bởi vì cô hận cha nên sửa họ, mắt với tên “Lâm Huyên Di”.
Cậu chuyện cho các thành viên khác của Lâm gia, bởi Lâm gia vô cùng tức giận. Đại khái bắt đầu từ khi đó, Lâm gia đưa sự nghiệp trở trong nước, mở công ty mới cạnh tranh với Hứa thị.
Lâm gia vẫn chăm sóc cho cô, cô rời khỏi giới diễn xuất, một nữa trở Lâm gia đại tiểu thư. Với tài lực của Lâm gia, cô gì nấy, cần tiếp tục lăn lộn trong giới giải trí gì, chẳng qua Cố An Kỳ đồng ý, cũng nhận Lâm gia là .
Thứ nhất, Lâm gia đối với cô mà quá mức xa lạ, ngoại trừ hồi nhỏ đến biệt thự của Lâm gia, cô còn chút trí nhớ nào khác. Thứ hai, cô còn là đại tiểu thư nhiều năm . Bắt đầu từ ngày rời khỏi Hứa gia, cô từ bỏ tất cả, hề là đại tiểu thư gì hết. Không ai sự thù hận vẫn tồn tại trong lòng cô từ thời thơ ấu, cô thề, tương lai chắc chắn khiến Hứa gia nhà tan cửa nát, mất cả lẫn của.
Hứa Toa Toa mới gia nhập giới diễn xuất, một tuồng kịch “thú vị” một như , cô thể bỏ qua? Ai… Chỉ là cô ngờ đến sự cố rơi xuống vách núi.
“An Kỳ? Sao ?” Tô Dật Phàm hỏi.
“À, gì.” Cố An Kỳ hồn.
“Cũng còn sớm nữa, để đưa em về.” Tô Dật Phàm , Cố An Kỳ thuận theo gật gật đầu.
Không vì trong đầu Cố An Kỳ cứ quanh quẩn nghĩ về chuyện nên tập trung cho lắm. Tô Dật Phàm cô khác thường, xoa đầu cô: “Đừng nghĩ nhiều, một việc cũng khó giải quyết như em nghĩ .”
“Ừ, em .” Chỉ là một việc cứ lao đầu ngõ cụt thì là sẽ lao.
Cố An Kỳ rúc đầu lòng Tô Dật Phàm, vươn tay ôm eo . Điều khiến Tô Dật Phàm khẽ giật , bởi từ tới nay đều do chủ động, còn Cố An Kỳ luôn động.
“Đừng cử động, chỉ cần một lát thôi.” Cố An Kỳ rầu rĩ , Tô Dật Phàm gì, cũng hỏi nguyên nhân, chỉ vươn tay ôm Cố An Kỳ chặt hơn.
Cố An Kỳ cũng cử động, cô cảm thấy thật mệt mỏi. những xiềng xích trong quá khứ, cô thừa nhận, lưng suốt hơn hai mươi năm khiến cô thật mệt mỏi. Đôi khi cô cũng nghĩ, nếu cha cô chỉ là bình thường, là đôi vợ chồng thương yêu thì cuộc sống bây giờ của cô ? Sống những ngày tháng vô lo vô nghĩ, thỉnh thoảng cùng bạn bè ngoài ăn uống, thỉnh thoảng nũng cha ?
Cô nên trả lời như thế nào, vì cô cũng tưởng tượng .
Cô dựa sát n.g.ự.c Tô Dật Phàm, lạnh nhạt hỏi, “Dật Phàm, nếu em như trong tưởng tượng của thì sẽ gì?”
, một khi cô nghĩ đến trong quá khứ khó bình tĩnh , giống lời của , lúc cha yêu thương , nhưng đó tất cả đều đổi, cha đối xử với như xa lạ, bức c.h.ế.t , mà ngay cả cô——con gái của ông cũng vứt bỏ như rác rưởi. Cho dù bề ngoài thờ ơ đến mức nào thì trong lòng vẫn để ý.
“Em chính là em, cho dù em đổi thế nào cũng sẽ rời bỏ em. Tin tưởng nhiều hơn, ?” Tô Dật Phàm , tay ôm Cố An Kỳ chặt hơn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-minh-tinh-trong-sinh/chuong-198.html.]
Anh vì Cố An Kỳ bất an như , cũng vì cô mất bình tĩnh như thế, nhưng ở bên cạnh bảo vệ cô.
Cố An Kỳ im lặng rúc trong lòng . Đã quá nhiều dối cô, quá nhiều lừa gạt cô, cô ai đang dối, ai . Không chỉ dựa phân tích động tác cơ thể theo tâm lý học, mà còn dựa trực giác của cô.
“Đừng bao giờ dối em.” Cố An Kỳ , “Một câu cũng dối, nếu thể , thể , nhưng một khi thì dối em.”
“Anh vĩnh viễn sẽ dối.” Tô Dật Phàm .
Đêm đó Cố An Kỳ mơ hai giấc mơ… Giấc mơ đầu tiên là những hình ảnh khi còn nhỏ, luôn ở bên cạnh che chở cô, ép ký đơn ly hôn, Cao Á ở bên cạnh châm chọc khiêu khích, qua đời. Nửa đêm cô tỉnh dậy, cả ướt đẫm mồ hôi, thế nào cũng ngủ nữa. Vì ngày mai còn công việc nên cô uống một viên thuốc ngủ.
Cô mơ giấc mơ thứ hai, trong mơ Tô Dật Phàm kéo tay cô biển, cô bờ cát mặc gió biển thổi tung mái tóc, Tô Dật Phàm lặng lẽ nắm tay cô, hai cùng ngắm hoàng hôn, đó Tô Dật Phàm một rời khỏi, để cô vẫn ở nguyên tại chỗ, hề cử động, cứ như , giống một tảng đá bãi cát. Cuối cùng Tô Dật Phàm trở cô nhớ, chỉ nhớ một cô ở bờ biển lâu, nhiều đến nhưng dường như thấy cô, lượt qua cô. Tất cả đều tiền về phía , chỉ một cô vẫn tại chỗ nhúc nhích.
Sau khi tỉnh , Cố An Kỳ nở nụ đau khổ, tin tưởng khác, cũng chuyện đơn giản.
Rửa mặt trang điểm nhẹ, cô khỏi cửa, Chu Á Kiệt ở lầu chờ cô. Hôm nay cô đến giám khảo, để tránh tai tiếng cô cùng Tô Dật Phàm.
“Linh cái leng keng linh cái leng keng đông…” Tiếng chuông di động vang lên.
“Alo, là Cố An Kỳ.” Cố An Kỳ nhận điện thoại.
“An Kỳ, dậy ? Tối hôm qua ngủ ngon ?” Giọng trầm thấp của Tô Dật Phàm từ đầu bên điện thoại truyền tới.
Giọng của một loại ma lực khiến an tâm, Cố An Kỳ mỉm : “Em dậy lâu , bây giờ đang đến nơi casting, đến ?”
“Anh đến xong.” Tô Dật Phàm giọng điệu của Cố An Kỳ thì nhẹ nhàng thở . Tối qua vẫn lo Cố An Kỳ ngủ ngon hoặc mất ngủ, nay thấy giọng bình tĩnh của cô, coi như yên tâm.
“Ừ…” Cố An Kỳ quá nhiều, cầm di động lắng , “Anh còn chẩun đúng , em quấy rầy nữa, khi nào casting xong .”
“Được.” Tô Dật Phàm xong cúp máy.
“Dật Phàm gọi cho cô ?” Chu Á Kiệt trêu chọc, “Ha ha, lúc hai xứng đôi mà, thấy , sai đúng ?”
“Vâng… Anh còn xứng với nhiều khác nữa cơ.” Cố An Kỳ bình thản ngoài cửa sổ, giống như lơ đãng , lưu tình chút nào lật tẩy Chu Á Kiệt.
“Khụ khụ, ” Chu Á Kiệt gậy ông đập lưng ông, “Hôm nay cô giám khảo, vai diễn coi như trong tay Tô Dật Phàm đúng ?”
“Ai ?” Cố An Kỳ để ý trả lời, “ sẽ vì là bạn trai của mà thiên vị, điểm tin tưởng cũng nghĩ thế. Gian lận giúp , đối với cả với mà đều là sỉ nhục. Thà giành vai diễn chứ thèm kiểu gian lận. Chẳng qua tin diễn xuất của xuất sắc, nếu cứ phát huy như thì khả năng giành vai diễn là cao.”
“Vậy ?…” Chu Á Kiệt nữa, Cố An Kỳ trong lòng tính toán, cho dù nhiều hơn nữa cũng vô ích.
Trên đường Cố An Kỳ hề chủ động chuyện, cô ngừng hít sâu điều chỉnh tâm trạng. Tâm lý ảnh hưởng lớn đến cuộc sống hàng ngày, cô thể d.a.o động, cô tin tưởng con đường chọn, tiếp tục bước mới là chuyện cô nên .
Rất nhanh, nhanh cơn ác mộng sẽ kết thúc…