Đại Minh Tinh Trọng Sinh - Chương 203
Cập nhật lúc: 2025-05-12 22:35:55
Lượt xem: 53
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Khả năng thấu hiểu và phối hợp với diễn viên khác đều trong tiêu chuẩn đánh giá của Thiệu Văn Đình. Vì , buổi tuyển chọn hôm nay để chọn nam diễn viên chính, mà là để khảo nghiệm Cố An Kỳ thì đúng hơn.
Cố An Kỳ hiểu ý định của Thiệu Văn Đình, nếu vòng đầu tiên để cô xem cách diễn của , vòng thứ hai giúp cô hiểu hơn về cách nghĩ của đó thì đến vòng thứ ba, cô đối mặt diễn. Nếu cô nghiêm túc phân tích diễn xuất tính cách của các ứng cử viên, chắc chắn sẽ dễ dàng hơn nhiều.
Lần diễn trực tiếp , chỉ kiểm tra các diễn viên đến ứng cử cho vai nam chính, mà còn kiểm tra khả năng ứng phó của Cố An Kỳ. Nên hợp tác với những diễn viên khác như thế nào, để đoán chủ đề là gì thông qua diễn xuất của họ.
Diễn xuất là chuyện của riêng một , cho dù một cá nhân diễn tuyệt vời đến mức nào, chỉ cần thể dung hợp cảnh và những xung quanh cảnh diễn của , sẽ thất bại, vĩnh viễn đó chỉ là màn độc diễn mà thôi.
Giống như đầu tiên Cố An Kỳ diễn vai phụ nhỏ, Đậu Đông Thanh đạo diễn Đậu từng với cô, trong một cảnh nào vật nào cũng quan trọng, tuy nhiên vẫn phân chủ yếu và thứ yếu, nếu ánh mắt chỉ đặt lên “Thứ” hoặc chỉ đặt lên “Chủ”, như bộ phim thất bại .”Thứ” hòa bối cảnh, cảnh của nhân vật chính, còn nhân vật chính thì ? Nhân vật chính cũng phối hợp với vai phụ, kéo gần sự chênh lệch giữa hai .
Lúc nguyên nhân chủ yếu Đậu Đông Thanh loại Cố An Kỳ là do cô cách áp chế “khí thế của ” . Người quanh năm suốt tháng diễn vai chính như Cố An Kỳ quên mất cảm giác vai phụ nhỏ năm xưa, may mắn đạo diễn Đậu cho cô thêm một cơ hội, nếu lẽ thế trong vòng casting chính là cô.
Trong vòng , Thiệu Văn Đình Cố An Kỳ trong tư cách nữ nhân vật chính tiếp xúc với từng thông qua cách diễn. Làm để căn cứ “cách diễn” của đối phương mà đổi “khí chất”, đó là một vấn đề nan giải.
Thiệu Văn Đình cho Cố An Kỳ nhiều thời gian suy nghĩ, nhanh chóng bắt đầu vòng thứ ba, hơn nữa còn phổ biến quy tắc: “Mọi khi lên đây mới rút thăm một tờ giấy, trong đó bao gồm chủ đề cùng với những động tác lời cần với Cố An Kỳ. Mọi hiểu rõ, tự nhiên nhất mà vẫn cho cô hoặc hành động nào đó. An Kỳ sẽ phối hợp với phần diễn của các chứ gây khó khăn .”
Không gây khó khăn theo như lời của Thiệu Văn Đình chính là chuyển dời áp lực từ các ứng viên sang Cố An Kỳ. Ông tìm hạt giống để bồi dưỡng. Mặc dù lời thoại, nhưng diễn xuất cũng là một yếu tố quan trọng. Nếu chỉ chăm chăm lời thoại, đó sẽ thua.
Cố An Kỳ mỉm , ở sân khấu chờ đối tượng diễn đầu tiên chứ định vạch trần. Thật cô lờ mờ hiểu, chủ đề và hành động cô khả năng chẳng liên quan gì đến , chẳng qua ông xem khả năng phân tích đối thủ và suy nghĩ của cô đến thôi.
Trên sân khấu nhanh chóng xuất hiện một , là Thiệu Văn Đình đánh giá khá cao ở vòng đầu tiên, La Lạc Lâm.
La Lạc Lâm chủ đề, nhíu mày, đó đột nhiên khẽ.
Cố An Kỳ cẩn thận quan sát đến vẻ mặt và hành động của , đôi mắt nheo . Chủ đề gì thì cũng đến đây , cô sợ.
La Lạc Lâm thả tờ giấy xuống, hít một thật sâu, điều chỉnh tốc độ bước gần. Vẻ mặt gì khác biệt, nhưng tiếng bước chân giẫm xuống sàn đổi.
Cố An Kỳ cẩn thận lắng , “Cộp… Cộp…” Hình như một chân dồn lực nặng hơn bên , chẳng lẽ là thương một chân? Cố An Kỳ suy đoán, song vì rõ chủ đề và vị trí của cô rốt cuộc là gì, cho nên cô tiếp tục im lặng.
“Sao em tới đây?” La Lạc Lâm ngẩng đầu Cố An Kỳ, dường như ngạc nhiên.
“Em nên tới ?” Cố An Kỳ trả lời, vẻ mặt từ từ trở nên buồn bã, “Em… Không thể tới ?”
“Ý , a, em đừng… đừng như .” La Lạc Lâm luống cuống tay chân, bối rối , “Ai… Anh sợ em . Chúng kết thúc, em còn đến thăm , sợ bạn trai hiện tại của em ghen ?”
“Bạn trai hiện tại nào?” Cố An Kỳ dừng một chút, vẻ mặt mờ mịt khó hiểu. Cô nên tiếp tục thế nào, bởi rõ đối phương đặt tình huống gì cho cô, cô gì, vì cẩn thận hỏi ngược , ném chủ đề cho La Lạc Lâm.
“Em…” La Lạc Lâm ngờ cô ném vấn đề cho , nhất thời hoảng loạn, diễn tiếp . Tay lơ đãng xoắn . Đây là dấu hiệu đang khẩn trương, lúc dối trong vòng trả lời, cũng như .
Cố An Kỳ thấy La Lạc Lâm rối loạn, xem phần do cô chủ , để xem La Lạc Lâm sẽ đối đáp .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-minh-tinh-trong-sinh/chuong-203.html.]
Nếu đề tài, đánh cuộc một phen thôi. Nếu xem xét phần diễn và tiếng bước chân cố ý của La Lạc Lâm, cứ thử đoán bừa .
“Anh vô duyên vô cớ biến mất ba tháng, vất vả lắm em mới tìm , mà còn đề cập với em cái gì mà bạn trai hiện tại với cả bạn trai hiện tại? Bạn trai hiện tại của em là ?” Cố An Kỳ tức giận lên, “Anh nghĩ em là như thế nào? Anh cho rằng em là loại mặt sẽ tùy tiện bên ngoài tìm đàn ông khác ? Anh em mất bao lâu mới tìm ?”
Giọng của Cố An Kỳ càng ngày càng nhỏ, môi mím chặt , yên lặng đối diện La Lạc Lâm, trong hốc mắt chứa đầy nước, dường như chỉ cần khẽ chớp mắt một cái, nước mắt sẽ bộ rơi xuống.
La Lạc Lâm kinh ngạc Cố An Kỳ, nhưng dường như vẫn hồn, lông mày Cố An Kỳ nhíu , cô phần độc thoại của cô vẫn dừng , tiếp tục chèo chống thêm một lúc nữa. La Lạc Lâm, cho chút phản ứng gì chứ.
“Lúc đầu thì ‘Sao em tới đây?, đó ‘bạn trai hiện tại sẽ ghen’, thật sự coi em thành cái gì?” Giọng của Cố An Kỳ dần dần mang theo nức nở, cô run rẩy , dường như chỉ cần chạm khẽ một cái sẽ vỡ tan, “Nếu thật sự lòng thì hãy rõ .”
“Em… Em thế…” La Lạc Lâm cau mày , hai mắt hồn. Cố An Kỳ vẻ mặt của , đột nhiên nhẹ nhàng thở .
“Em ư? Câu là em hỏi mới đúng, La Lạc Lâm.” Cố An Kỳ tức giận đau khổ, “Anh cứ thử nghĩ xem, trong lòng thổ lộ với lời nào , khi biến mất ba tháng còn nghi ngờ em mới. La Lạc Lâm, rốt cuộc thì coi Cố An Kỳ em thành cái gì? Rốt cuộc… Rốt cuộc thì coi em thành loại nào?”
“Em…” La Lạc Lâm nhíu mày, “Anh xứng với em, xin em, em .”
“Vì ? Em đến đây để xin , La Lạc Lâm, rõ ràng cho em.” Cố An Kỳ , “Chuyện của em cả , vì còn gạt em? Là vì cái chân mà từ chối em ?”
DTV
“Em… Em tại ?” La Lạc Lâm ngạc nhiên Cố An Kỳ.
“Tại em ? Em hiểu như , cho dù đổi dù chỉ một chút em cũng nhận .” Cố An Kỳ hít mũi, cố gắng điều chỉnh thở. Nhìn vẻ mặt ngạc nhiên xen lẫn vui mừng của La Lạc Lâm, cô sắp đến lời cần . Đó là mấu chốt, là chìa khóa để thành công.
“Nếu như , tại em vẫn đến? Anh tàn phế, chắc em cũng ?” La Lạc Lâm cúi đầu, vẻ mặt suy sụp.
” Em để ý, tuyệt để ý …’ ” Cố An Kỳ dừng một chút, “Có em như đúng ? Mấy lời khoa trương mà chẳng chút tin cậy nào như thế ?”
“Vậy là em để ý…” Đầu của La Lạc Lâm cúi thấp hơn một chút, nhưng Cố An Kỳ chú ý tới tay dần dần nắm chặt . Xem lời của cô xa đáp án là mấy. Nếu như , cô chỉ cần nốt là xong.
“Điều em để ý là chân của mà là thái độ của , chân của tàn phế, ít vẫn thể . thái độ của thì ? Anh hề tàn lụi, cuộc sống của mới chỉ bắt đầu, nhưng chẳng khác gì một cái cây khô héo lâu năm.” Cố An Kỳ tiếp tục , “Anh tỏ vẻ đáng thương như để cho ai xem? Anh vẫn còn đôi chân, vì cố gắng bước cuộc sống? Em để ý thái độ của chứ bao giờ là chân của . Tỉnh táo lên , Lạc Lâm, em thích của quá khứ, luôn tràn trề sức sống, mặt lúc nào cũng tươi , cực kì khát vọng cuộc sống…”
“Cut” Thiệu Văn Đình hô.
“Tốt lắm” Thiệu Văn Đình .
Cố An Kỳ hỏi: “ giống trong đáp án chứ?”
“Đều trong đáp án.” La Lạc Lâm cũng nhiều lời, chỉ đơn giản một tiếng cảm ơn, “Cám ơn cô, An Kỳ.”
“Đừng khách sáo” cô mỉm , bắt đầu chuẩn cho phần diễn tiếp theo, còn La Lạc Lâm xuống sân khấu.