Đại Mỹ Nhân Thập Niên 80 - Chương 150: Ra đi
Cập nhật lúc: 2024-12-15 14:43:54
Lượt xem: 40
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sau khi mở thêm một nhà máy và chuyển trụ sở công ty đến thành phố Vân, Tạ Trường Du và Lâm Tố Mỹ bận rộn hơn, thời gian ở nhà ngày càng ít. Cho dù rảnh rỗi, hai cũng ở nhà họ Tạ hoặc nhà họ Lâm, cố gắng tận dụng hết thời gian để bầu bạn bên bố .
Phía nhà Lâm Tố Mỹ cần nhiều, nhà đông , đủ cả lớn lẫn trẻ nhỏ, vẫn luôn vô cùng náo nhiệt, Lâm Tố Mỹ ở nhà thực ảnh hưởng gì. Chỉ là lũ trẻ sẽ ngóng vợ chồng họ về nhà. Bởi vì khi chúng thể ăn ít thứ đồ mới. Ai bảo nào đôi vợ chồng ngoài cũng mua đồ ăn vặt về cho lũ trẻ chứ.
Mà nhà Tạ Trường Du chỉ Tạ Minh và Trần Tư Tuyết vốn lạnh lẽo, nhưng bây giờ Tạ Trường Linh và con gái chị ở nhà, con cháu cạnh bên, nhà cửa cũng thêm huyên náo. Trong cảnh đó, ngay cả Tạ Giai Giai vẫn luôn hướng nội, trầm lặng hiện trở nên hoạt bát hơn.
Con của Tạ Trường Bình cũng đời. Chị sinh một con trai. Vì quá vui mừng mà Tả Minh Sinh Tạ Trường Bình chụp cho cái mũ trọng nam khinh nữ, con đời mắng té tát. May là tính cách Tả Minh Sinh , so đo, một lòng dồn tâm tư vợ và con.
Trần Tư Tuyết cũng thường chạy chăm sóc Tạ Trường Bình, dặn dò chị đủ chuyện trong thời gian ở cữ. Tạ Trường Bình mà thấy phiền, đuổi luôn Trần Tư Tuyết . Sau đó chẳng mấy ngày, Trần Tư Tuyết chạy đến, khiến Tạ Trường Bình thấy chán gần chết.
Điều khá bất ngờ là bây giờ quan hệ giữa Lâm Tố Mỹ và Tạ Trường Linh khá .
Một , khi cố ý Tạ Trường Linh để “lấy lòng” Lâm Tố Mỹ, Lâm Tố Mỹ quạc ngay, đúng lúc Tạ Trường Linh ngoài mua đồ thấy. Hai thiện mấy giây, cùng ăn một bữa cơm, dăm ba câu chuyện, quan hệ đột nhiên lên trông thấy.
Tạ Trường Linh thể khác bàn tán lưng chị thế nào. Người chỉ rằng loại phụ nữ như chị lòng thâm độc vẫn còn , còn chạy thẳng đến giới thiệu một vài đàn ông kì cục, xí, bóng gió với chị rằng chị chỉ xứng với những đàn ông như thế, cũng chỉ loại đàn ông như thế mới chê chị.
Vì chuyện đó mà Trần Tư Tuyết ầm ĩ mấy trận. Song Tạ Trường Linh thể cứ khiến lo lắng mãi. Rất nhiều lúc, chị đều yên lặng nhẫn nhịn. lúc đêm khuya thanh vắng, chị cũng sẽ hoài nghi bản , liệu sai , gây nhiều rắc rối cho và nhà như thế, chị cũng sẽ nghĩ là cứ c.h.ế.t quách cho để khỏi sống đau khổ. chị vẫn chăm sóc con gái cho thật , chị thể chết.
Lâm Tố Mỹ mời Tạ Trường Linh ăn trong quán cơm, món nào món nấy đều thơm ngon. Cô ăn một miếng nhỏ, hỏi Tạ Trường Linh: “Vậy chị hối hận ?”
Cô đang ám chỉ chuyện cuối cùng Tạ Trường Linh với nhà họ Chu.
Tạ Trường Linh cắn môi, đột nhiên . “Nếu chị , nội tâm chị cảm thấy đây là chuyện cừ nhất mà Tạ Trường Linh chị từng , em xem thường chị ?”
Dù khác chăng nữa, Tạ Trường Linh , nếu lúc đó Chu Lương Sinh mấy lời giả dối kích thích đến chị thì chị sẽ dũng khí . Mà khi giẫm bước đầu tiên, chị nhất thiết đòi một lẽ công bằng cho bản , đòi một lẽ công bằng cho nhà, để và nhà đều chị dăm ba câu của Chu Lương Sinh lừa gạt.
“Không . Em sẽ khâm phục chị.” Lâm Tố Mỹ kiên định lắc đầu. Bởi vì bản cô chuyện như , cho nên cô khâm phục những thể .
“Khâm phục ư?” Tạ Trường Linh chẳng tỏ rõ đúng sai. “Em mới là khiến chị hâm mộ đấy. Bố chị kể chị chuyện công ty , em tài giỏi lắm . Em nhất định sẽ sống kiểu như chị…”
Tạ Trường Linh nhịn mà đỏ hoe mắt. Đâu là đối phương sẽ sống thành như , lẽ là với ánh mắt và tầm của Lâm Tố Mỹ, ngay từ đầu cô chẳng ưng loại như Chu Lương Sinh chứ đừng đến việc sống thành như thế.
“Chị, em chị nghĩ thế nào, nhưng em cảm thấy phụ nữ sống vốn khó khăn hơn đàn ông. Nếu , để sống hơn, chúng cố gắng hơn họ. Khi chúng năng lực thì cũng thể điều kiện và tư cách độc lập. Có những thứ , dù xảy chuyện gì, lẽ chúng đều sẽ thấp thỏm bất an và tuyệt vọng nữa. Bởi vì tự bản chúng rằng, chỉ tự dựa bản thể sống .”
Tạ Trường Linh Lâm Tố Mỹ mấy giây. “Chị …”
Trước đây chị hiểu thứ mà Trường Bình rằng “là của thì mới là của , mới cảm thấy an tâm”, còn bây giờ chị hiểu. Tuy hiện giờ ở trong nhà nghỉ đó nhiều, một tháng chẳng kiếm bao nhiêu tiền, nhưng chị thấy an tâm, cõi lòng cũng chân thực.
“Chị, chị sống vì bản , còn về những lời gièm pha , chị bận tâm đến nó gì? Chị thấy thì thôi, vì dẫu thấy thì lòng phiền. Còn nếu mà thấy thì chị đừng nhịn, cứ bật .” Lâm Tố Mỹ đến đây thì nhịn . “Đây là điều chị họ em dạy em. Chị , khác một câu, xong là thôi, chẳng chịu chút ảnh hưởng gì, song ảnh hưởng lớn tới . Nếu em ảnh hưởng, vẫn sẽ tiếp tục mắng em lưng, họ sẽ mãi mãi cảm thấy sai. Cho nên bận tâm đến họ gì? Một đám thấy sống , sống thật vui vẻ, họ ghen tị c.h.ế.t luôn.”
Tạ Trường Linh mà nở nụ .
Tạ Trường Linh chợt nghĩ, nếu chị thật sự c.h.ế.t vì những lời đó thì sẽ c.h.ế.t là hết, những đó vẫn sẽ tiếp tục mắng chị vô dụng, nhà chị sẽ vì thế mà bao phủ trong nỗi ám ảnh.
Cho nên vì bản , vì nhà, chị sống thật , trải qua cuộc sống cho thật .
……
Sau hôm đó, nếu thời gian gặp mặt, Lâm Tố Mỹ và Tạ Trường Linh đều sẽ tíu tít với .
Cảnh tượng khiến nhà họ Tạ cực kì kinh ngạc.
Tạ Trường Du nhịn mà “bốc nước chua”. “Đó rốt cuộc là chị chị em hả?”
Lâm Tố Mỹ trợn mắt . “Đàn ông đúng là ích kỉ.”
“Này, năng thế nào đấy, chụp cho cái mũ to đùng .”
“Chỉ cho phép và mấy ông của em quan hệ , còn em và chị gái quan hệ hơn chút thì , thế mà là ích kỉ ?”
Tạ Trường Du sờ mũi, ừm, tài nào phản bác.
Tết , biểu hiện của Tạ Trường Du rõ ràng. Trước đây Lâm Tố Mỹ phát hiện, năm nay mới đặc biệt quan tâm một chút. Kiểu ăn cơm của nhà họ Lâm là tiên đến nhà Lâm Kiến Quốc, đó là nhà Lâm Kiến Đảng lượt các nhà còn , Tạ Trường Du tỏ tích cực hơn Lâm Tố Mỹ nhiều.
Mỗi Lâm Tố Mỹ đến, Tạ Trường Du trò chuyện với các của cô , một đám đàn ông lấy lắm lời vô nghĩa như nữa. Vì tò mò, cô còn đến hẳn bên cạnh mấy câu.
Tạ Trường Du thích phong cách của nhà họ Lâm. Tuy họ tự sống cuộc sống riêng, nhưng năm nào mấy gia đình cũng tụ tập, cả một đại gia đình đều hòa hợp, nếu chuyện thì giúp em một chút, em đỡ đần đôi phần. Hơn nữa đều đưa yêu cầu quá đáng mà chỉ là một vài việc lặt vặt mà thôi.
Trong phần lớn tình huống, gần như đều là rõ họ hàng của là thế nào. Tuy bình thường qua với kiểu chỉ tiêu tiền kiếm tiền, nhưng cũng thầm ý kiến trong lòng. Mà với quan hệ thì khi đối phương gặp chút chuyện, chẳng cần đối phương , họ hỏi luôn đối phương thiếu tiền , nếu thiếu tiền thì cứ thẳng là .
Cho nên Tạ Trường Du cảm thấy nhà họ Lâm thật sự thú vị.
Như ba con trai của nhà Lâm Kiến Dân chẳng hạn, thái độ của với họ khác. Lão đại Lâm Phú chân chất, chịu ; lão nhị Lâm Quý mấy năm nay học thói bên ngoài; còn Lâm Tường Từ Lâm quản lý nên bây giờ vợ chồng Lâm Kiến Dân thương con trai út nhất nữa mà thích Lâm Quý dẻo miệng hơn, cả nhà cứ lung tung beng hết cả lên.
Lâm Phú và Lâm Tường đều Lâm Quý liên lụy nhẹ. Cuối cùng Từ Lâm đưa thông điệp: nếu còn giúp Lâm Quý một xu tiền nữa thì ly hôn, vì Lâm Quý, họ ầm ĩ tận mấy .
Bây giờ ư, Lâm Phú cũng em trai liên lụy thê thảm , nếu cho em trai vay tiền thì lẽ khó lấy .
Lâm Quyền, Lâm Mưu và Lâm Chính nhà Lâm Kiến Đảng đều vợ chồng Lâm Quý vay tiền, còn là hai bên nam nữ lượt tới vay. Lâm Mưu và Lâm Quyền đều suy nghĩ với nhà Lâm Kiến Dân vì chuyện đó. Chắc chắn họ xem trọng Lâm Quý, nhưng thái độ của họ với Lâm Phú chỉ một – Nếu cần giúp đỡ thì cứ thẳng, họ tuyệt đối hai lời mà giúp ngay.
Tạ Trường Du cảm thấy ai nấy nhà họ Lâm đều câu chuyện, thú vị.
Mà Tết, chuyện của nhà Lâm Kiến Dân bùng nổ.
Từ Lâm cho chồng là Lâm Tường một giới hạn, rằng bắt Lâm Quý trả tiền, trả thì ly hôn. Còn Lâm Phú, tuy thái độ như nhưng vợ Lâm Phú cũng bày tỏ sự bất mãn. Trong tình hình đó, ngay cả vợ chồng Lâm Kiến Dân cũng dám bày tỏ gì nữa. Nếu họ thật sự tỏ thái độ thì lẽ Lâm Phú, Lâm Tường sẽ bảo luôn rằng hai ông bà sống cùng Lâm Quý là , họ lo cho nữa.
Lâm Quý bức ép bất đắc dĩ, cuối cùng bán căn nhà trong thành phố trả nợ. Sau khi bán nhà, vợ chồng Lâm Quý cũng ly hôn, đằng nữ rời luôn và ngay.
Bây giờ con của Lâm Quý cũng vợ chồng Lâm Kiến Dân nuôi. Còn Lâm Phú, Lâm Tường lẽ cảm thấy chuyện vợ chồng Lâm Quý ly hôn liên quan đến , vì thế họ cũng hé tiếng, cứ để bố nuôi như .
Lâm Quý ly hôn, phản ứng của nhà họ Lâm nhất trí lạ kì. Lâm Quý vốn là một , cũng chân chất, chăm như Lâm Phú, khi cưới một cô vợ ham hư vinh về thì mới biến thành như , chỉ mong rằng bây giờ Lâm Quý thể đổi theo chiều hướng hơn.
Sau khi chạm mặt Từ Lâm, Từ Lâm thậm thụt với Lâm Tố Mỹ rằng vợ của Lâm Quý còn từng chạy hẳn một chuyến đến tìm vợ chồng Lâm Tường.
Ý của vợ Lâm Quý là tiên để con cho nhà họ Lâm nuôi, chị thể từ bỏ đứa con của .
Còn về dự định của vợ Lâm Quý thì chị cũng ngầm ám chỉ với Từ Lâm, rằng bây giờ chị theo một đàn ông, đối phương chi tiền cho chị mở một cửa hàng, nếu chị sống thì cứ như , nếu chị sống thì sẽ về tìm con trai . Chị bảo Từ Lâm khuyên Lâm Quý đừng tìm một cô vợ chính thức, chơi bời linh tinh là , bởi vì khả năng chị sẽ còn trở về.
Lâm Tố Mỹ mà há hốc miệng, cũng nên khen tư tưởng của bà chị dâu thứ tám của cô thật sự tiến bộ nữa.
Từ Lâm tức đến mức méo cả mặt. “Chị nghĩ xong xuôi cả , còn bây giờ thế giới bên ngoài là , tiền mới lý, tưởng chị ngoài nên hiểu mấy lời chị . Chị bèn với chị , đó là chuyện của chị và hai, đến lượt bọn chị khuyên chắc? Với , ai thể đợi chị về chứ, nghĩ gớm. Tiểu Mỹ, chị em , cái thứ mười nhà đó cũng là đồ ngốc đấy.”
Từ Lâm lời đó với Lâm Tường, hồi lâu Lâm Tường cũng chẳng gì. Ăn cơm xong, tự chạy rửa bát. Sau khi tắm xong, giường, Lâm Tường mới lặng lẽ với Từ Lâm: “Sao cảm thấy bà chị dâu cũ của thông minh thế nhỉ.”
Từ Lâm mà chẳng buồn trợn mắt, thể phản ứng chậm hơn nữa ? Người thông minh mà thể tiêu hết sạch tiền của trai , còn tiêu hết cả tiền của bố chắc, bây giờ ngay cả căn nhà đáng tiền duy nhất cũng mất , bỏ chạy ngay lập tức, dứt khoát vô cùng kìa.
Lâm Tố Mỹ lời Từ Lâm cho buồn .
Lúc tán gẫu với Tạ Trường Du bàn đến chuyện của Lâm Quý, Lâm Tố Mỹ và Tạ Trường Du đều cảm thấy hai vợ chồng vấn đề. Thực , hai họ cũng tổn thất vì cho Lâm Quý vay chút tiền. bởi hai vợ chồng vẫn luôn khá cứng rắn với chuyện vay tiền - đầu cho vay, nhưng mà trả thì cho vay nữa - cho nên tuy tổn thất song cũng quá nhiều.
Mà tiền họ cho vay cũng Lâm Kiến Dân trả danh nghĩa con trai .
Phận bố luôn như thế, ngần tuổi vẫn thể hưởng phúc, còn trả món nợ con cái để .
Lâm Tố Mỹ và Tạ Trường Du cũng chỉ chuyện bâng quơ, coi như màn trò chuyện khi ngủ mà thôi.
Cho nên sang hôm , khi trời sáng mà cổng Tạ trạch gõ, Lâm Tố Mỹ và Tạ Trường Du đều giật nảy , còn tưởng bên phía nhà Lâm Kiến Dân xảy chuyện gì.
Tạ Trường Du mở cửa. Kết quả là một lúc lâu cũng . Lâm Tố Mỹ lấy lạ, từ phòng bếp, ở cửa hỏi: “Ai thế ? Có chuyện gì ?”
Giọng của Tạ Trường Du khác thường. “Tiểu Mỹ, em qua đây.”
“Sao thế?” Lâm Tố Mỹ nhíu mày, thầm thấy lạ, nhưng vẫn về phía cổng.
Người ngoài cổng là Lâm An, mắt hoe đỏ.
“Anh hai.” Vừa thấy , Lâm Tố Mỹ lập tức cảm thấy buồn .
Lâm An em gái . “Tiểu Mỹ, bác cả .”
Đầu óc Lâm Tố Mỹ đờ đẫn. “Bác cả ? Bác ? Chẳng lẽ cãi với bác gái , nhưng mà thế thì cũng đến mức rời nhà chứ?”
Nước mắt Lâm An chảy . “Bác cả… bác cả mất .”
Đầu óc Lâm Tố Mỹ càng trống rỗng. Cô nguyên tại chỗ, Lâm An, như thể đối phương một chuyện hết sức lạ lùng . “Anh vớ vẩn gì đấy? Rõ ràng bác cả vẫn khỏe mà, hôm qua còn chạy câu cá, cần câu của bác còn là do em tặng, vì nơi câu cá xa nên em còn lái xe chở bác một đoạn…”
Lâm An chỉ .
Lâm Tố Mỹ chỉ một suy nghĩ, thể chứ, ngày hôm qua vẫn khỏe mạnh, bác cả đau ốm gì, thể đột ngột chứ.
Cô vẫn còn nhớ mỗi một câu bác cả với .
Bác cả : “Tiểu Mỹ, cháu và Trường Du sống cho thật , đừng suy nghĩ đến mấy chuyện linh tinh. Người trẻ tuổi như bọn cháu hiểu rộng, kiến thức nhiều hơn bọn bác, cũng dễ dàng cám dỗ hơn, giữ nguyên trái tim ban đầu…”
Tạ Trường Du ôm Lâm Tố Mỹ lòng. “Bây giờ chúng qua đó xem chuyện là thế nào .”
Lâm Tố Mỹ máy móc gật đầu.
Lúc họ đến nhà bác cả, ở đó nhiều vây quanh, của nhà họ Lâm gần như đến đủ, ai đến thì hiện cũng báo tin .
Lâm Tố Mỹ tới gần, thấy trong thôn đang chuyện.
“Thật hả? Không thể nào. Hôm qua còn bắt gặp ông , hỏi ông câu cá , ông may nên câu tận mấy con…”
“ đấy, cũng gặp mà.”
“Sao đột ngột thế chứ?”
“Phải đấy, ốm đau, thoáng cái mất .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-my-nhan-thap-nien-80/chuong-150-ra-di.html.]
……
Người trong nhà cũng đang bận rộn. Hẳn là Lâm Kiến Quốc qua đời nửa đêm, bây giờ cơ thể cứng . Lâm Kiến Quốc ngủ ngáy, tiếng to, cháu gái chê mãi, đó Lâm Kiến Quốc tự chạy ngủ, còn cháu gái ông thì ngủ với Dịch Phương.
Buổi sáng, Lâm Tư Tư gọi ông nội dậy, kết quả là gọi . Sau đó cô bé mách với bà nội, ông nội lười , mà vẫn còn ngủ nướng.
Dịch Phương cũng chẳng bận tâm. Sau đó, khi ăn đậu Hà Lan bà nội xào, Lâm Tư Tư gọi ông nội, bón đậu cho Lâm Kiến Quốc ăn.
Bây giờ, trong miệng Lâm Kiến Quốc vẫn còn mấy hạt đậu.
Lại qua một lúc, Dịch Phương gọi , mới phát hiện Lâm Kiến Quốc qua đời.
Dịch Phương tỏ cực kì bình tĩnh, còn với cháu gái: “Đừng gọi nữa, ông nội con mất .”
Sau đó, Dịch Phương gọi nhà lão tam, lão tứ đến.
Bây giờ trong thôn đang quần áo cho Lâm Kiến Quốc. Còn gian chính nhà họ Lâm để một cỗ quan tài, khi Lâm Kiến Quốc quần áo xong thì sẽ đặt trong quan tài.
Vừa thấy cảnh tượng , Lâm Tố Mỹ nhịn nữa mà nức nở.
Tạ Trường Du ôm cô, mắt cũng đỏ hoe.
Tiếng vang lên trong gian nhà chính, nhưng ai gào to tiếng, chỉ là nước mắt nhịn rơi xuống.
Chỉ Dịch Phương vẫn lo việc việc nọ bình thường, thậm chí còn thể với khác.
Lâm Tố Mỹ bác gái một lúc tìm Lâm Hải Yến. Bây giờ Lâm Hải Yến đang đến nỗi thành hình . Lâm Tố Mỹ hết cách, chỉ đành tìm Lâm Dũng và Lâm Mãnh.
“Tiểu Mỹ, thế?” Trong nhà xảy chuyện thế , Lâm Dũng và Lâm Mãnh thể cứ đau lòng mãi, xử lý nhiều việc, tang lễ, mua đồ, sắp xếp đủ thứ chuyện, căn bản thể rảnh rỗi.
“Bây giờ bác gái bất thường, các để ý kĩ đến bác đấy. Ngày em một nhà cũng thế , khi chồng , vợ vẫn còn vui vẻ, khác đều vợ bình thường, nhưng chẳng mấy hôm, vợ theo … Em sợ bác gái thế thì lắm.”
Quả nhiên Lâm Dũng và Lâm Mãnh trở nên nghiêm túc. “Được, bọn sẽ chú ý thật kĩ.”
Nếu bây giờ Dịch Phương đau đớn òa thì còn thể phát tiết, nhưng hiện giờ bà …
Lâm Tố Mỹ đến mặt Lâm Hải Yến và ở bên chị, lời bảo đối phương nén đau thương đừng đau lòng, chỉ kéo Lâm Hải Yến đốt tiền giấy.
Quan tài nâng lên bởi hai chiếc ghế dài, phía quan tài một chiếc bát đổ dầu, đó xoắn một tờ giấy bấc đèn, đốt cháy dầu, thể để ngọn đèn tắt, trông coi cẩn thận.
Lâm Tố Mỹ và Lâm Hải Yến đều chiếc ghế nhỏ bắt đầu đốt giấy. Lâm Hải Yến đốt mãi, đốt mãi thì òa . Người cha nhân hậu, thiện lương với , cả đời với ai của chị, tại sớm như , tại sống lâu chứ, phận con gái như chị còn tận hiếu với ông mà.
Lâm Hải Yến suy sụp thất thanh, dù thế nào cũng dừng .
Lâm Tố Mỹ ôm lấy Lâm Hải Yến, khẽ giọng an ủi chị, tuy bác cả sớm nhưng chịu khổ, chỉ là khiến đều vô cùng bất ngờ thôi.
Dù là nhà họ Lâm trong thôn, tới nhà họ Lâm càng ngày càng nhiều. Mọi đều tiến cúi đầu quan tài để bày tỏ lòng tiếc thương.
Người trong thôn mấy lời xin bớt đau buồn, chỉ là cũng chạy tới đốt tiền giấy, bày tỏ sự thương tiếc trong lòng.
tâm lý đều chỉ một suy nghĩ thống nhất – Sao sống lâu chứ?
Đêm hôm đó, Lâm Tố Mỹ vẫn luôn trông chừng Lâm Hải Yến. Lâm Hải Yến chịu ngủ, bởi vì qua hai hôm sẽ kéo đến nhà hỏa táng , thời gian thể ở bên Lâm Kiến Quốc quá ngắn ngủi.
Lâm Tố Mỹ vô cùng cứng rắn với Lâm Hải Yến, cô bảo Lâm Hải Yến đến đốt giấy, nếu ngay cả việc cũng thì đổi , để khác .
Lâm Hải Yến chỉ đành nhịn, cùng Lâm Tố Mỹ đốt giấy.
Đêm , nhiều đều thức trắng.
Từ Lâm cũng đến, Lâm Kiến Quốc vẫn luôn chạy đến nhà họ, khuyên họ đừng ly hôn, dù là vì con cái vì Lâm Tường, Lâm Tường giúp đỡ em hề sai, sai là giúp mãi dừng, chỉ cần Lâm Tường sửa đổi là .
Lâm Quý cũng đến. Lâm Kiến Quốc cũng chạy khuyên lâu, bảo đừng oán giận em , em giúp đỡ là chuyện bình thường, nhưng giúp đỡ quá thì cũng ảnh hưởng đến cuộc sống của , đến bước cũng là vì hiểu kiềm chế bản , khả năng phán đoán, cái gì nên cái gì .
Vợ chồng Lâm Phú cũng Lâm Kiến Quốc khuyên vợ chồng họ đừng cãi thế nào. Hai vợ chồng sống ở thành phố Vân, Lâm Kiến Quốc còn bắt xe tìm họ, chỉ là để các cháu sống thật hạnh phúc.
Lâm Chính, Lâm Mưu, Lâm Quyền và nhiều khác, ai từng Lâm Kiến Quốc khuyên nhủ, vỗ về?
Tiếng dứt.
bây giờ, vì nguyên nhân mà những ở thế hệ của Lâm Tố Mỹ với , cùng những chuyện liên quan đến Lâm Kiến Quốc.
Một nhóm chị em họ chuyện với , an ủi lẫn , cùng đốt tiền giấy ngừng. Ngọn lửa mãi tắt.
Ngày hôm , trở về càng nhiều.
Bởi vì còn về và đánh tiếng , cho nên quan tài của Lâm Kiến Quốc để thêm hai ngày, mãi cho đến khi những đó đều trở về hết.
Rất nhiều trở về đều họ hàng nhà họ Lâm, nhưng khi trở về, ngay cả nhà họ cũng về mà chạy đến vái ngay.
Có gia đình đây nghèo khó nhất trong thôn, Lâm Kiến Quốc giúp đỡ họ ít, cũng lén tìm lối thoát cho họ.
Còn tên côn đồ ngày trong thôn sai chuyện, Lâm Kiến Quốc bắt, Lâm Kiến Quốc dạy dỗ cả ngày, hỏi thế thì xứng với ai? Bố lo lắng, cuộc đời của bản cũng thấy lối thoát.
Còn một nhóm đông trí thức cũng chạy về. Trong những , đỗ đại học xong thì sống khá , đang một công việc bình thường, nhưng tất cả họ đều cùng trở về.
Chỉ một trí thức gây tranh chấp với trong thôn. Hóa hồi đó bỏ chạy, lúc bỏ chạy nhà đó đuổi theo, trốn trong rừng ngô, Lâm Kiến Quốc trông thấy, khi cảm thấy tiêu đời. Lâm Kiến Quốc bảo trốn kĩ, còn Lâm Kiến Quốc dẫn dụ những đó. Lâm Kiến Quốc với rằng ông sẽ nghĩ cách giúp đổi mối quan hệ lương dầu, bảo đừng lo lắng, điều cả đời đừng thôn Cửu Sơn nữa.
Khi trí thức đó nức nở, Lâm Kiến Quốc chính là ân nhân của . Năm trúng, bức ép cưới một cô gái trong thôn, gia đình đó cực kì hung hãn.
Lâm Kiến Quốc : chịu ấm ức, mấy năm nay sống chẳng dễ dàng gì, về thành phố sống cho thật nhé.
Vừa xuất hiện trong thôn, đàn ông đó nhà gọi bắt, đánh , con gái họ lỡ dở.
Sân đá ngoài nhà Lâm Kiến Quốc vô cùng ầm ĩ, Lâm Dũng nổi cáu. “Muốn gây chuyện thì về nhà gây, đừng gây ở nhà .”
Sau khi Lâm Dũng cất tiếng, bên ngoài mới còn động tĩnh nữa.
Người vốn là trí thức đánh đó vẫn bước từng bước gian chính nhà họ Lâm, đó quỳ quan tài, kính cẩn vái ba cái.
……
Số trở về hai hôm còn nhiều hơn. Dù bận rộn thế nào chăng nữa, lúc , như đều ăn ý tham dự tang lễ của Lâm Kiến Quốc. Họ từng bàn bạc với , chỉ bất giác .
Hôm khi Lâm Kiến Quốc đưa , mời đến mới bắt đầu phép.
Tất cả trong nhà họ Lâm đều tham gia, tận mấy chục đều theo, ngừng quỳ lạy niệm một vài lời hiểu, đó châm pháo.
Gian chính nhà Lâm Kiến Quốc chật kín.
Sau đó, lối ở sân đá bắc một cây cầu bằng bàn ghế, để Lâm Kiến Quốc lên đường bình an…
Giày vò cả đêm, mãi đến ba bốn giờ sáng, khó khăn lắm nghi thức mới kết thúc.
Không một ai than mệt, đều kính cẩn như thế. Nếu thật sự kiếp , chẳng nghi ngờ gì, họ đều hy vọng ông lão thể bình an, hạnh phúc.
Ngày thứ ba, tiễn Lâm Kiến Quốc .
Ngày thứ tư, lúc nhấc , Dịch Phương đột ngột xông . “Mấy đưa ông ? Lâm Dũng Lâm Mãnh, họ đoạt bố hai đứa …”
Lúc , mới phát hiện điều bất thường.
Mọi khuyên nhủ, Dịch Phương mới như hồi hồn. Bà mấy con trai của với ánh mắt m.ô.n.g lung. “Bố mấy đứa chỉ đang ngủ thôi mà? Ông chỉ đang trách , nên chê ông ngáy to, nên bắt ông sang phòng khác ngủ…”
Lâm Tư Tư cũng bà nội. “Không ông nội đang ngủ, bà nội ơi bà nhớ nhầm , ông nội đến một nơi khác, ông sẽ bao giờ trở về nữa.”
Lâm Tư Tư , cũng nhịn mà bật , cánh tay nhỏ quệt thật mạnh những giọt nước mắt. Ông nội còn nữa , còn ai dạy cô bé chữ , bính âm, lén lút mua quà vặt cho cô bé nữa .
Bà nội keo kiệt, đều là ông nội lén mua cho cô bé.
……
cuối cùng, Lâm Kiến Quốc vẫn đưa .
……
Tang lễ của Lâm Kiến Quốc tổ chức ồn ã, bàn cỗ chuẩn đủ, nhiều quen cũng chạy đến, chỉ thể dồn mười mấy thành một bàn, cũng cố hết khả năng giúp nhà Lâm Kiến Quốc dựa năng lực của bản .
Tuy tang lễ tổ chức xong, nhưng dường như vẫn hồi hồn . Có lẽ là bởi Lâm Kiến Quốc quá đột ngột, thế nên lúc đề cập đến ông, luôn cảm thấy ông vẫn còn sống, khi chuyện cũng sẽ nhắc tới ông.
……
Vì sự qua đời của Lâm Kiến Quốc, Lâm Tố Mỹ tiều tụy ít. Tạ Trường Du an ủi cô, bởi chẳng thể nào an ủi . Ngay cả bản cũng coi Lâm Kiến Quốc thành một đặc biệt, huống hồ là Lâm Tố Mỹ.
Đêm khuya thanh vắng, hai vợ chồng bên .
Yên lặng lâu, Lâm Tố Mỹ mới hỏi chồng : “Anh xem, như thế nào mới coi là thành công?”
“Không nữa, định nghĩa của mỗi mỗi khác. trong mắt , bác cả thành công .”
Nhiều ghi tạc những điều về bác như thế, nhiều nhớ bác như thế…
Một thẹn với khác, thẹn với trời đất, thẹn với bản …
Nếu còn coi là thành công thì thế nào mới coi là thành công đây?
Mắt Lâm Tố Mỹ một nữa đỏ hoe. Chỉ cần nghĩ đến việc mỗi tụ họp, nhà họ Lâm sẽ bao giờ viên mãn nữa, đàn ông yêu thương con cháu sẽ bao giờ đó ăn cơm, uống rượu với bố nữa, cô cảm thấy buồn bã.
Mà ai thể ngờ , năm nay là cuối cùng cả đại gia đình đoàn tụ đây!