Đại Mỹ Nhân Thập Niên 80 - Chương 167: Cuối cùng

Cập nhật lúc: 2024-12-15 14:50:06
Lượt xem: 86

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khi Lâm Gia Ngôn năm tuổi, Tạ Gia Vũ , quyết định nhường nhóc nữa, dẫu bây giờ thể tự ăn tự tự chạy nhảy .

Cho nên ngay cả bản Lâm Gia Ngôn cũng sa cảnh bưng rót nước cho chị gái từ lúc nào. Cậu chỉ cảm thấy chơi vui, tưởng là chị gái trêu , đó con đường lối về như thế.

Trong biệt thự nhà họ Tạ thường thể thấy tiếng Tạ Gia Vũ như thế :

“Ngôn Ngôn, rót một cốc nước mang qua đây cho chị.”

“Nước nóng thế, thêm chút nước lạnh nữa.”

“Đưa cái cho chị.”

Mỗi như thế, Tạ Gia Vũ đều sẽ khen em trai . “Mỗi thế , chị đều cảm thấy một đứa em trai ghê. Thật đấy, đây chính là giá trị thể hiện của mày.”

Lâm Gia Ngôn từng nghĩ phản kháng. Cậu chuyện với bố , bố sẽ với vẻ kinh ngạc, nếu thích thì cứ từ chối !

Lâm Gia Ngôn thể từ chối ư? Bây giờ đánh thắng chị.

Không đánh thắng , thì tiếp tục thôi. Mãi về Lâm Gia Ngôn mới rằng hẳn bố sẽ xuất hiện vì , chuyện giữa trẻ con với , bảo chúng tự mà giải quyết.

Cuối cùng, khi Lâm Gia Ngôn lớn hơn một chút, tìm bố . Cậu cảm thấy bố yêu thương bằng ông bà. Bởi vì lúc chị bắt nạt , ông bà đều sẽ giúp , chuyện chị đúng, bảo chị nhường . bố bao giờ như thế.

Cho nên cực kì thắc mắc.

Tạ Trường Du thấy ánh mắt m.ô.n.g lung của con trai út thì thầm thấy buồn . “Ngôn Ngôn thế ?”

“Ông bà nội đều và chị là trẻ lớn , chị nên nhường con. giờ chị bao giờ nhường con, tại bố bao giờ chị?” Bạn nhỏ Lâm Gia Ngôn ấm ức lắm lắm.

Lâm Tố Mỹ bế con lên, đặt trong lòng . “Ngôn Ngôn ngoan, đừng so đo với chị nào?”

“Vậy con thể lấy đồ cho chị ? Để chị tự mà lấy.”

“Con thể thương lượng với chị con xem .”

Thương lượng? Kết quả của thương lượng chính là Lâm Gia Ngôn trấn áp, tiếp tục bưng rót nước một cách đáng thương.

Lâm Gia Ngôn với bố , chỉ hy vọng bố thể chị, nhưng họ thế.

Hôm nay, Lâm Gia Ngôn nghĩ mãi thông, tìm bố một nữa, hỏi họ là vì .

Lâm Tố Mỹ nhẫn nại chuyện với Lâm Gia Ngôn. “Ngôn Ngôn cứ nhường chị nhé!”

Lâm Gia Ngôn quả thực dám tin lời thấy. Cậu vẫn còn nhỏ thế cơ mà, bảo nhường chị chứ là bảo chị nhường .

Lâm Gia Ngôn bố với vẻ khó tin thì trông thấy bố gật đầu.

So với cái gọi là “ bắt nạt” của Lâm Gia Ngôn, thực hai vợ chồng họ thích thái độ của bố họ hơn. Các cụ chỉ thương yêu nhất đứa út, dù ai đúng ai sai cũng đều bảo đứa lớn nhường đứa nhỏ.

May mà bây giờ Tạ Gia Kỳ và Tạ Gia Vũ đều lớn, còn so đo từng li từng tí nữa. hai vợ chồng họ thích thấy lời như thế.

Hơn nữa, Tạ Gia Vũ chừng mực, chỉ sai bưng chút nước lấy chút đồ, đó đều là những việc trong khả năng của Lâm Gia Ngôn, coi là bắt nạt.

Có lẽ vì thái độ của họ và ông bà nội khác nên Lâm Gia Ngôn đ.â.m thắc mắc.

Lâm Tố Mỹ bảo Lâm Gia Ngôn bê một chiếc ghế nhỏ, Lâm Gia Ngôn ghế, cô nghiêm túc thảo luận vấn đề với con trai.

Cô lấy hai chiếc bánh quy hình tròn .

“Ngôn Ngôn, khi con còn đời, bố chỉ hai con là và chị con. Lúc , tình yêu thương của bố và chỉ chia thành hai phần.” Cô chia một chiếc bánh thành hai nửa, để Lâm Gia Ngôn hiểu đó là mỗi một phần của và chị.

“Sau khi con đời, tình yêu thương của bố chia thành ba phần.” Cô chia chiếc bánh quy chỉnh thành ba phần. “Bây giờ con xem, khi con đời, tình yêu thương mà chị nhận ít hơn ban đầu ?”

Một phần hai chiếc bánh quy chắc chắn to hơn một phần ba chiếc bánh.

Lâm Gia Ngôn nghiêm túc gật đầu.

Bấy giờ Lâm Tố Mỹ mới xoa đầu con trai. “Sau khi con đời, chị nhận ít một phần . Nếu lúc , bố còn bảo chị vốn ít một phần nhường con, chị còn chẳng một phần ba nữa. Sau khi rõ ràng chị con vô hình trung thiếu mà còn yêu cầu chị cho một vài thứ, thì quá tàn nhẫn với chị con. Cho nên chúng đều yêu thương chị thêm một chút nhé. Chỉ khi chị con đủ nhiều tình yêu thương, chị mới hiểu yêu thương bản , yêu thương bố và cũng yêu thương con. Nếu , trong tình huống bản chị còn đủ, chị thể cam tâm tình nguyện yêu thương khác, đúng nào?”

Lâm Gia Ngôn gật đầu, hình như vỡ lẽ vài thứ. Một phần yêu thương nhận chia từ chỗ chị, từ một góc độ nào đó, khi đời, chị nhường cho thứ quý giá nhất .

Kể từ đó, Lâm Gia Ngôn còn oán than chị gái nữa, chỉ lấy chút đồ thôi mà, thật sự chẳng thành vấn đề.

Chỉ là khi nhử Lâm Gia Ngôn , Tạ Gia Vũ thầm thì với Tạ Gia Kỳ: em trai đáng thương quá mất, đời chỉ một phần ba, còn hai họ ít nhất cũng từng một phần hai.

Khóe miệng Tạ Gia Kỳ giật giật. Cũng thấy vì thế mà em cực kì quan tâm tới em trai?

Theo sự trưởng thành của Tạ Gia Vũ và Tạ Gia Kỳ, hai cô còn chơi mấy món đồ chơi hồi nhỏ nữa. đồ chơi trong nhà thật sự nhiều.

Lúc rảnh rỗi, Lâm Tố Mỹ và Tạ Trường Du sẽ dẫn các con cùng dọn dẹp đồ đạc trong nhà. Họ cũng bày một quầy, đem bán hết đồ chơi và sách thiếu nhi mà các con cần nữa .

Lâm Tố Mỹ và Tạ Trường Du chỉ các con, đều để chúng tự bán.

Lâm Gia Ngôn trợ thủ, Tạ Gia Kỳ khá rụt rè, vẫn là Tạ Gia Vũ chủ động chào hàng với .

Chỉ là điều kiện cuộc sống bây giờ đều tệ, mua nhiều.

Tạ Gia Vũ cực kì tích cực.

Sau khi chạy như mấy , ngay cả Lâm Gia Ngôn nhỏ nhất cũng hiểu thì kiếm tiền vất vả như thế, đừng lãng phí nữa thì hơn.

Giác ngộ của Lâm Gia Ngôn khiến Tạ Trường Du và Lâm Tố Mỹ dẫn các con về quê trải nghiệm một phen lúc mùa vụ bận rộn, để lũ trẻ dám lãng phí đồ ăn nữa.

Cuộc sống cứ trôi qua ngày ngày như thế, Tạ Gia Vũ và Tạ Gia Kỳ học lên trường Trung học Một thành phố. Mấy ngôi trường điểm trong thành phố đều tệ, nhưng vì Tạ Trường Du từng học ở Nhất Trung nên khi điền nguyện vọng, hai cô đều chọn Nhất Trung theo bản năng.

Kết quả, học cấp ba chẳng bao lâu xảy chuyện.

Lúc nhận điện thoại của chủ nhiệm lớp, mắt Lâm Tố Mỹ cứ máy ngừng, cô luôn cảm thấy xảy chuyện gì đó .

lạ một điều là, cô cảm thấy con gái bắt nạt, phản ứng bản năng là con gái bắt nạt khác.

Cho nên khi Lâm Tố Mỹ và Từ Lâm cùng thảo luận về con gái, Từ Lâm bày tỏ khi con gái chào đời, chị liền sợ con gái bắt nạt, hễ giáo viên gọi điện tới là tim thắt .

Lâm Tố Mỹ bày tỏ tim cô cũng thắt , nhưng điều cô lo lắng con gái bắt nạt, mà là con gái bắt nạt khác.

Kết quả , Lâm Tố Mỹ thật sự đoán sai.

Chủ nhiệm lớp tức giận, trong lớp Một bao giờ xảy chuyện , học sinh hàng đầu một lòng học hành mà còn chạy đánh , chuyện đó khiến cô giáo thực sự thể hiểu nổi.

Đánh

Lâm Tố Mỹ đau đầu. Đau đầu nhất con gái đánh , mà là khi đến trường, cô phát hiện con trai cũng đang ở đó.

Khi , Lâm Tố Mỹ hình.

Thật sự, cô thể chấp nhận chuyện Tiểu Vũ đánh , song tài nào tiếp nhận nổi chuyện Kỳ Kỳ tham gia đánh .

Tạ Gia Kỳ thấy ánh mắt qua mà tê da đầu, thể cảm nhận ánh mắt ý gì, khiến thất vọng.

Lâm Tố Mỹ ý trách tội, cô chỉ thắc mắc, lấy lạ, khó tin mà thôi. Đối với con , cô tin tưởng một cách mù quáng, cảm thấy chúng gây chuyện lung tung. Cho nên dù khoảnh khắc , cô cũng chỉ trích con, mà rõ ngọn ngành chuyện.

Sự tình đơn giản.

Có một cô bé xuất hiện hai ba lượt, bắt nạt Tạ Gia Vũ. Chuyện khiến Tạ Gia Vũ nổi cơn giận, đánh thì đánh , hẹn nơi đánh , xem ai sợ ai.

Kết quả, lúc hẹn đánh với đối phương, Tạ Gia Vũ mới đối phương đến cùng cả một đám.

Dù thế, Tạ Gia Vũ cũng sợ.

Còn Tạ Gia Kỳ vẫn một mực lén lút theo Tạ Gia Vũ thể để mặc em gái ức h.i.ế.p cho ? Vì thế cũng giúp.

Đây là quá trình cuộc ẩu đả .

Chủ nhiệm lớp giận sôi . “Chị em ? Em – Tạ Gia Vũ em từ nhỏ đến lớn đánh từng thua… Đây là lời một học sinh nên ? Rốt cuộc chị phụ dạy con kiểu gì ?”

Tạ Gia Vũ hé miệng, nhưng thấy nét mặt nghiêm túc của thì dám gì nữa.

Lâm Tố Mỹ xin cô giáo vì phiền cô giáo, đó mới đưa hai con rời .

“Mẹ ơi, con và đều , thật đấy…”

Lâm Tố Mỹ im lặng.

Tạ Gia Kỳ cúi đầu. “Mẹ ơi, là của con, con nên báo cho bố ngay chứ là để mặc chuyện phát triển thành như bây giờ.”

Lâm Tố Mỹ vẫn lặng thinh. Điều khiến hai em đều hốt hoảng, tức giận .

Về đến nhà, Lâm Tố Mỹ bảo hai cô phòng sách tự kiểm điểm, tự ngẫm nghĩ xem sai ở .

Tạ Gia Kỳ và Tạ Gia Vũ chỉ đành ngoan ngoãn đến phòng sách.

Mãi cho tới khi Tạ Trường Du lái xe về nhà, Tạ Gia Kỳ và Tạ Gia Vũ tự kiểm điểm lâu .

Lúc , bạn nhỏ Lâm Gia Ngôn rón rén chui phòng sách tìm chị, lấy bánh mì lén mang , một cái cho , một cái cho chị.

“Anh chị, chị ăn .” Lâm Gia Ngôn cảm thấy chị cực kì đáng thương.

Trên tivi đều diễn mà, bố phạt thì sẽ đói bụng.

Tạ Gia Kỳ và Tạ Gia Vũ một cái, họ thật sự đáng thương như em trai nghĩ. lúc em trai còn nghĩ đến họ, khiến lòng họ cũng mềm mại .

Tạ Gia Vũ xoa đầu em trai. “Có một đứa em ghê.”

Chị gái câu mấy trăm , nhưng Lâm Gia Ngôn quyết định so đo với chị, vì chị đáng thương .

Đương nhiên, Lâm Gia Ngôn dám .

Tạ Gia Vũ nhất định sẽ hỏi ngược : Khen mày mà mày còn ý kiến ?

Không ý kiến, mà là lời khen của chị chẳng chút giá trị nào cả.

……

Khi ở trong phòng sách lâu, hai em bắt đầu thấp thỏm. Lúc , Tạ Trường Du mới trò chuyện với hai con.

Tạ Trường Du bảo chúng xuống, chuyện với chúng. “Lần tức giận như thế là vì sợ. Lần hai đứa rút lui an , đó là vì may mắn, khéo hai đứa thể đối phó . ngộ nhỡ hai đứa gặp thể đối phó thì ? Ngộ nhỡ hai đứa thương ở thì thế nào? Đó là chuyện của cả một đời đấy.”

Tạ Trường Du đưa một vài tin tức cho hai con xem với nét mặt cảm xúc.

Dù bây giờ xã hội phát triển đến mức nào thì ở một góc độ nào đó, chung quy vẫn tồn tại những điều tối tăm mà bình thường thấy .

một câu hợp tai đ.â.m chết.

kẻ thù tìm đến g.i.ế.c cả nhà, hỏi mới lý do khiến cực kì bất lực, chỉ là con cái hai nhà cãi mấy câu ở trường, lớn nuốt trôi cục tức mà thôi.

Càng đừng đến mấy đánh , gãy tay gãy chân thậm chí mắt tai xảy vấn đề.

“Những chuyện bất hạnh xảy với tần suất nhỏ. Không ai xảy với , cũng chẳng ai nghĩ sẽ xui xẻo dính . trong những , ai từng nghĩ họ sẽ gặp bất hạnh như ? Đến lúc đó hối hận còn tác dụng ?”

Có vài sự bất hạnh, một khi xảy thì tỉ lệ là 100%.

Tạ Trường Du con gái .

Tạ Gia Vũ cắn môi. “Bố ơi, con sai .”

Tự cho là đúng, tưởng rằng học chút Taekwondo và thứ khác là thể gì cũng , còn chủ động gây sự.

Nếu là động thì bố và sẽ tức giận như .

Tạ Trường Du thở dài. “Có đôi khi bố và cũng sẽ bất lực, sẽ nhiều. Lúc các con còn nhỏ, bố nghĩ chỉ cần các con mạnh khỏe trưởng thành là . Sau đó khi các con lớn hơn một chút, bố nghĩ chỉ cần nhân phẩm các con . Sau khi các con học, bố yêu cầu các con học thật giỏi… Đó là vì, biểu hiện của các con , khiến yêu cầu của bố với các con cũng cao hơn từng chút một. thứ bản chất nhất vẫn tồn tại, so với những thứ khác, điều bố hy vọng vẫn là các con bình an trưởng thành và hạnh phúc đến già. Vì mục tiêu , bố đang cố gắng phấn đấu, cho nên các con cũng cố gắng cùng bố , ?”

Tạ Gia Kỳ và Tạ Gia Vũ cùng gật đầu.

Hai em xin , chắc chắn đau lòng.

Tạ Gia Vũ bảo đảm với sẽ bao giờ nữa.

……

Mặt ngoài, chuyện vẻ cứ trôi qua như thế.

thực tế, Tạ Trường Du và Lâm Tố Mỹ đương nhiên sẽ cho qua như .

Rõ ràng phía nhà trường ý điều tra thêm. Một là vì học sinh lớp chọn tham gia; hai là khi hỏi thăm cũng tiến triển, chung quy thì nhà trường luôn coi việc học là quan trọng nhất nên chuyện dừng tại đó.

Người mà Tạ Trường Du và Lâm Tố Mỹ bố trí thật sự điều tra kết quả.

Cô nữ sinh luôn nhằm Tạ Gia Vũ là Tưởng Văn Văn. Tưởng Văn Văn nổi tiếng ở Nhất Trung, thật sự vì đánh mà là vì thành tích học tập. Cô bé đó thành tích thi cấp ba đỉnh, nhưng khi lên cấp ba thì Tưởng Văn Văn thích học, ngày nào cũng hẹn mấy gì cùng chơi.

Sau khi nghiêm túc điều tra, họ phát hiện, nhà Tưởng Văn Văn nghèo, bởi vì ông bà bệnh nên nhà cửa cũng bán, bây giờ đến căn nhà cũng thuê nổi, cho dù , trong nhà vẫn hy vọng con cái thể chăm chỉ học hành.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-my-nhan-thap-nien-80/chuong-167-cuoi-cung.html.]

bản Tưởng Văn Văn

Lâm Tố Mỹ quan tâm đến chuyện , cảm thấy lẽ trong đó vấn đề.

Có lẽ Tưởng Văn Văn một đứa trẻ , cô bé chỉ tăng thêm gánh nặng cho nhà, họ tiếp tục giày vò cơ thể vốn của họ vì nữa.

Ở chỗ Tưởng Văn Văn, khi uy h.i.ế.p cô bé đó bằng việc chuyện với nhà cô bé, cuối cùng họ khiến Tưởng Văn Văn chân tướng.

Người thật sự tìm Tạ Gia Vũ tính sổ Tưởng Văn Văn, mà là một nữ sinh khác cùng học lớp chọn tên Trần Na Na. Trần Na Na diện mạo xinh , điều kiện gia đình cũng .

Thì khi Tạ Gia Kỳ trường, Trần Na Na thích .

Lúc , ở trường Tạ Gia Kỳ và Tạ Gia Vũ trao đổi với bằng phận em sinh đôi, mà là con nhà hàng xóm, là thanh mai trúc mã.

Chủ yếu là vì Tạ Gia Kỳ nhận thư tình đến phát phiền, thậm chí còn nhiều cô gái vô vị chạy đến chỉ để ngắm , và Tạ Gia Vũ cùng như thế thì còn thể tránh khỏi nhiều rắc rối.

khi hai cô cấp ba, thành phố Vân phát triển mạnh mẽ, vị trí ngôi biệt thự của họ coi là khu ngoại thành từ lâu, thậm chí cách mấy phút đường còn một ga tàu điện ngầm, hai em đều tàu điện ngầm đến trường và tan học.

Bởi khi lớn hơn, hai cô tài xế đưa đón nữa. Vậy thì lúc tan học, thể đến khu gần đó mua chút đồ chơi hoặc dạo, nếu để tài xế đưa đón thì chán chết.

Vì thế trong mắt các bạn học, khả năng cao là Tạ Gia Kỳ và Tạ Gia Vũ lén lút yêu đương.

Trần Na Na đó tỏ tình thất bại, tuy ai nhưng cô nàng cảm thấy mất mặt. Vậy nên cô tìm Tưởng Văn Văn, cho tiền, bảo Tưởng Văn Văn dạy cho Tạ Gia Vũ một bài học.

Chân tướng tiết lộ, Lâm Tố Mỹ và Tạ Trường Du đương nhiên sẽ cho qua như thế. Hai gây áp lực cho phía nhà trường, bảo họ xử lý chuyện .

Đồng thời, khi thấy cảnh ngộ của gia đình Tưởng Văn Văn, Lâm Tố Mỹ và Tạ Trường Du còn thành lập riêng một tổ chức chuyên giúp đỡ những đứa trẻ điều kiện học, khi kiểm chứng thông tin của đứa trẻ thì sẽ cung cấp gói hỗ trợ, mãi đến khi chúng lên năm hai đại học mới ngừng trợ cấp.

Chỉ thể cứu đang cấp bách chứ thể cứu nghèo đói về lâu về dài, cho thời gian hai năm đại học hẳn là đủ để chúng cách gánh vác sinh hoạt phí của hai năm đó .

Lâm Tố Mỹ và Tạ Trường Du cũng chân tướng chuyện cho hai con .

Tạ Gia Kỳ và Tạ Gia Vũ cũng bất ngờ.

Tạ Gia Vũ chán chường bày tỏ. “Đều tại bố sinh con trai bố quá .”

Lâm Tố Mỹ và Tạ Trường Du bày tỏ: Mối họa bố gánh.

- -----------------------------

Xuân qua thu tới, khi Tạ Gia Kỳ và Tạ Gia Vũ nghiệp cấp ba, Lâm Tố Mỹ và Tạ Trường Du đưa hai con nước ngoài.

Hôm chia ly, Lâm Tố Mỹ nhịn mãi, vẫn kìm mà đỏ hoe mắt.

Hình như thấy bóng dáng các con rời thì thể mường tượng chúng sẽ cách càng ngày càng xa .

Lâm Tố Mỹ cắn môi, cố bắt bản kiềm chế cảm xúc, dặn dò hai con nhiều chuyện cần chú ý, chuyện nhất định , xuống máy bay liên lạc với nhà ngay… hết đến khác.

Lúc , Lâm Tố Mỹ cũng thấy may vì hai em chung với , chúng còn thể chăm sóc lẫn , nương tựa , nếu chỉ một đứa thì cô sẽ lo lắng nhường nào nữa.

“Yên Nhiên và Vân Thành sẽ chăm sóc hai đứa, em đừng lo.” Tạ Trường Du ôm vợ. “Con trưởng thành , dù cũng rời xa vòng tay của cha .”

Tạ Gia Vũ em trai . “Mày chăm sóc bố cho , thêm cả phần của chị .”

Lâm Gia Ngôn ngoan ngoãn gật đầu.

Tạ Gia Vũ vẫy tay với bố . “Bố , bố yên tâm, con sẽ chăm sóc con trai bố hộ bố .”

Lâm Tố Mỹ chọc tức. “Con trai là gì của con?”

Tạ Gia Vũ tiếp tục . “Được , con sẽ chăm sóc thật con trai của , trai của con.”

Tạ Gia Kỳ bĩu môi.

Lúc Tạ Gia Vũ và Tạ Gia Kỳ xoay qua cửa kiểm tra an ninh, mắt Tạ Gia Vũ cũng đỏ hoe, họ thật sự rời bố , chỉ đối phương để bầu bạn .

……

Sau khi Tạ Gia Kỳ và Tạ Gia Vũ rời , trong một thời gian dài, Lâm Tố Mỹ và Tạ Trường Du đều quen lắm, may còn công việc bận rộn và sự quan tâm của Lâm Gia Ngôn khiến họ một nữa về với cuộc sống bình thường.

……

Thoáng cái nhiều năm trôi qua, Tạ Gia Kỳ và Tạ Gia Vũ trưởng thành nhanh chóng, cả hai cùng tập đoàn Du Mỹ, mấy năm thẳng đội ngũ cấp cao.

Tác phong hành sự của hai em khác . Tạ Gia Kỳ mong sự định, còn Tạ Gia Vũ cấp tiến hơn, lúc hai em cùng lùi một bước thì đúng.

Tạ Trường Du và Lâm Tố Mỹ chỉ dạy từng bước cho hai con, để họ cũng thể một đảm đương một phương diện trong công ty.

Sau đó, khi Tạ Trường Du và Lâm Tố Mỹ còn nhận thì các con đến độ tuổi phù hợp để kết hôn, thậm chí coi là kết hôn sinh con muộn .

Đối với một nửa khác của các con, yêu cầu của Tạ Trường Du và Lâm Tố Mỹ đơn giản: dù là Tạ Gia Kỳ Tạ Gia Vũ, khi tìm nửa còn , họ bắt buộc thể gánh vác cuộc đời của đối phương, mà đối phương cũng gánh vác cuộc đời họ.

Tạ Gia Vũ và Tạ Gia Kỳ công ty, còn là vị trí như thế thì thể tìm mấy cô nàng thích yêu đương lãng mạn để kết hợp, bởi họ thời gian để thỏa mãn tình yêu của đối phương.

Tạ Gia Kỳ khiến Lâm Tố Mỹ và Tạ Trường Du yên tâm như nay vẫn , tìm một cô gái dịu dàng hiền thục, cô gái dịu dàng thể chăm lo gia đình thỏa.

Còn Tạ Gia Vũ vẫn khiến Tạ Trường Du và Lâm Tố Mỹ đau đầu như .

Người chồng Tạ Gia Vũ tìm là chủ của một công ty lớn khác, điều kiện của hai gia đình đều , tính cách còn cực kì bướng bỉnh và chịu nhận thua, hai vợ chồng cãi như cơm bữa, thậm chí một lời lọt tai là thể đánh .

Lâm Tố Mỹ và Tạ Trường Du từng hỏi, dẫu đó cũng là lựa chọn của con.

Cho đến khi phát hiện con gái quả thực là tuyệt đối chịu ấm ức, trong chuyện tình cảm trong hôn nhân đều thế, Lâm Tố Mỹ cũng lo lắng nữa. Dù Tạ Gia Vũ thật sự thuận lợi trong chuyện hôn nhân thì cũng sẽ chịu ấm ức chịu thiệt. Huống hồ, bà phát hiện tuy con rể cũng cứng rắn, nhưng khi chung đụng với Tạ Gia Vũ thì là phe tỏ yếu hơn.

Sau , khi mang thai và sinh con, tính cách Tạ Gia Vũ mới còn ngang tàng như thế nữa. Nói theo kiểu của Tạ Gia Vũ thì dù cô cũng thể luôn biểu diễn màn đánh với bố của con trai mặt nó đúng ? Nếu thật sự thế, lớn lên đảm bảo con cô sẽ là một phần tử bạo lực.

Sau khi nghiệp cấp ba, Lâm Gia Ngôn lựa chọn học y.

Lâm Gia Ngôn cũng thuận buồm xuôi gió. Có điều khi bình bầu chức vụ trong bệnh viện, chịu chút ấm ức.

Bản Lâm Gia Ngôn thì . Tạ Gia Vũ chuyện giận sôi , em trai cô ưu tú như thế, thể khác cửa chèn xuống , tức c.h.ế.t mất.

Sau đó, Tạ Gia Vũ một chuyện.

Tạ Gia Vũ mua đất, xây một bệnh viện tư tặng cho Lâm Gia Ngôn, cho tự chủ, thích gì thì , đừng chịu ấm ức ở bệnh viện nữa.

Lâm Gia Ngôn pha xử lý hào phóng cho hãi hùng. “Được , em .”

Tạ Gia Vũ phát sầu. “Mày ?”

“Chỉ chị bắt nạt em, còn khác thì .”

“Không, còn trai mày nữa.”

……

Tạ Gia Kỳ đang việc hắt xì một cái.

- ------------------------------------

Hôm khi Lâm Gia Ngôn kết hôn, ba em trò chuyện với .

Lâm Gia Ngôn lên án sự vô tình của trai và chị gái.

Hồi nhỏ, khi thích chơi đồ chơi nữa, Tạ Gia Kỳ và Tạ Gia Vũ bắt đầu chơi đủ loại cờ, trò nào cũng chơi, cờ tướng cờ vây thậm chí cờ nhảy và cờ ca rô.

Tạ Gia Vũ chơi bảo Lâm Gia Ngôn bưng rót nước cho , còn trêu chọc Lâm Gia Ngôn. “Xem mày chỉ yêu thích chị mày là chị, nghĩ đến trai mày luôn.”

Vì thế Lâm Gia Ngôn chỉ đành rót nước cho trai.

Khi Tạ Gia Kỳ và Tạ Gia Vũ chơi cờ, thi thoảng Lâm Gia Ngôn cũng xem.

Lâm Gia Ngôn đòi chơi một hai ván, đó trai chị gái ngược đến độ hoài nghi cuộc đời, cái cặp chị đó bao giờ nhường .

Trong sự giày vò như thế, kĩ năng chơi cờ của Lâm Gia Ngôn càng ngày càng .

Những chuyện qua khiến ba em , tất cả đều trở thành hồi ức tươi giữa ba họ.

……

Sau đó, Tạ Gia Kỳ mở một video , bảo em trai xem video đó.

Đó là một cuộc phỏng vấn Tạ Trường Du.

Tạ Gia Vũ và Tạ Gia Kỳ xem từ lâu . Khi , Tạ Gia Vũ bảo Tạ Gia Kỳ trở thành như bố, còn bản tìm một đàn ông giống bố, dù rằng đến cuối cùng, cô tìm một khác bố một trời một vực.

Lâm Gia Ngôn xem nội dung trong video.

Tạ Trường Du trong video tuấn tú hơn , thể một độ tuổi nhất định, nhưng sức hút tự tin từ sự thành công đồng hành cùng .

Người dẫn chương trình hỏi : Chúng đều Tạ chỉ sự nghiệp thành công mà gia đình cũng vô cùng hạnh phúc. nghĩ nhiều đều tò mò, chị đối xử với thế nào để duy trì cảm giác mới mẻ?

Tạ Trường Du yên lặng một thoáng, đó : Thực hiểu cảm giác mới mẻ mà cô , lẽ là vì thực sự già . hiểu ý của cô. và vợ , công việc của chúng đều quá bận rộn, thời gian khác chúng đều dành cho bố và con cái, thời gian nghĩ đến mấy chuyện linh tinh.

Sắc mặt dẫn chương trình dễ coi cho lắm nữa, bởi vì phần thường là lúc để thể hiện tình cảm mặn nồng, kết quả là vị theo lẽ thường như thế.

Người dẫn chương trình tiếp tục dịu dàng hỏi: Chúng đều tập đoàn Du Mỹ là công ty vợ chồng chị phấn đấu tạo nên, vợ là một “nữ cường nhân”. Vậy trong lòng , chị thế nào?

Tạ Trường Du nhẹ: thích dùng cụm “nữ cường nhân” để miêu tả cô , tại dùng cụm từ đó chứ? Chỉ bởi cô là một phụ nữ thành công trong sự nghiệp, cho nên cách gọi như thế, như thể cô mạnh ư. Như công bằng với cô . Nếu phụ nữ ưu tú gọi là “nữ cường nhân”, tại cách “nam cường nhân”? Vợ là một dịu dàng, cô cũng là một phụ nữ ưu tú, sự ưu tú của cô chỉ thể hiện trong sự nghiệp mà còn thể hiện trong cuộc sống và trong gia đình. nghĩ, chúng đều nên tảng lờ sự đánh đổi tàng hình của vợ đối với gia đình, cũng nên coi điều đó là một lẽ đương nhiên.

Nét mặt dẫn chương trình chân thành hơn một chút.

Tạ Trường Du tiếp: khác nhận vợ thế nào, nhưng trong mắt , cô chính là một phụ nữ ưu tú, cô vẫn đang ngừng tiến bước. Mà tất cả những gì chính là nỗ lực để theo kịp bước chân của cô , trở thành đàn ông kề vai sát cánh cùng cô . Yêu một , chính là tiến bộ, bản cũng nỗ lực để theo kịp cô

Nói đến cuối cùng, ngay cả dẫn chương trình cũng hỏi : Anh Tạ, trong mắt , vợ hảo đến độ bất cứ khuyết điểm nào đúng ?

Bản Tạ Trường Du cũng : Chuyện thì cô sai . Cô chắc chắn khuyết điểm và thiếu sót, như thế thì mới đất cho dụng võ, để thể hiện giá trị của bản .

Người dẫn chương trình trêu: Anh sẽ khiến chúng hiểu lầm, tường rằng khuyết điểm và thiếu sót của vợ chính là đấy…

Tạ Trường Du xòe tay thờ ơ: Nghĩ như cũng sai. Chúng bù trừ cho thì mới là một sự tồn tại hảo. Sự hảo thực sự nên một vài khiếm khuyết tồn tại ?

……

Ba em chê bôi phản bác phát ngôn của bố .

……

Lâm Tố Mỹ ở ngoài cửa, màn trò chuyện của các con thì nhịn lắc đầu. Còn bản thì rón rén về xem phiên bản chỉnh của cuộc phỏng vấn đó.

Lúc Tạ Trường Du trở về, bà vẫn còn đang xem.

Tạ Trường Du cũng sững . “Bây giờ mới xem ?”

“Ừm.”

Trông Tạ Trường Du tiếc hùi hụi. “ thắc mắc mà, hồi đó lúc về nhà, khen .”

Lâm Tố Mỹ đỡ trán. “Mình đang cố ý chứ gì.”

Tạ Trường Du ha hả.

……

Sau khi mỗi đứa con đều thành gia lập thất, tự sự nghiệp riêng, Lâm Tố Mỹ và Tạ Trường Du dần ủy quyền cho chúng. Đến , họ còn xử lý chuyện công ty nữa mà để Tạ Gia Kỳ và Tạ Gia Vũ quyền chủ.

Còn Lâm Tố Mỹ và Tạ Trường Du thì đến nơi để du ngoạn, hai ông bà khắp miền của tổ quốc. Mà mấy năm gần đây, ngành du lịch phát triển mạnh, giao thông cực kì thuận tiện.

Mỗi khi đến một nơi nào, hai đều sẽ chụp ảnh, đó chia sẻ với các con, thậm chí là các cháu những chuyện mới lạ mà gặp .

Chớp mắt nhiều năm, họ ngày một già , lớn tuổi trong nhà cũng . Còn họ, khi chứng kiến sự tung bay của tổ quốc thì mái đầu bạc trắng, da mặt nhăn nheo.

Song họ vẫn nắm tay , bước đến từng vùng đất, cùng thưởng thức hết thảy phong cảnh.

Xã hội đang phát triển, các ngành các nghề đều đang phát triển mạnh mẽ, ngay cả ngành sản xuất đồ uống cũng cạnh tranh khốc liệt, hiện đang phát triển theo hướng lành mạnh.

Tạ Gia Kỳ và Tạ Gia Vũ cũng luôn kiên trì với phương hướng và mục tiêu của tập đoàn Du Mỹ: tiến bước thì chính là lạc hậu. Ôm quan điểm đó, tập đoàn Du Mỹ vẫn vững trong ngành .

Vào một khoảnh khắc bất chợt nào đó, Tạ Trường Du và Lâm Tố Mỹ bỗng phát hiện, thì phong cảnh nhất mà họ thưởng thức những cảnh sắc ở các khu du lịch, mà là sự phát triển của tổ quốc trong suốt gần một thế kỷ .

Từ mong ước xa vời ăn no mặc ấm đến theo đuổi giá trị tinh thần của hiện tại, đó mới là cảnh sắc nhất. Chẳng nghi ngờ gì, họ cũng là những may mắn, chứng kiến tất cả những điều .

Mà họ cũng từ trai cô gái thuở nào, trở thành hai ông bà đang ngày một già .

Từ ảo tưởng vô hạn với tình yêu, trở thành chỉ cần ở bên , cùng già , cùng nắm tay đến tận cùng của thời gian – như hiện giờ.

Gặp gỡ, quen , bầu bạn, cuối cùng trải qua mưa gió bể dâu, vẫn nắm tay đến bạc đầu.

~ Hết ~

Loading...