Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bà Hồ quá sốc, ngất lịm ngay tại chỗ.
Không để mất thêm thời gian, Vu Âm lập tức báo cảnh sát. Việc cấp bách nhất là tìm đứa trẻ và đưa nó đến bệnh viện. Ông bà Thẩm cùng cảnh sát vội vàng rời tìm cháu gái, ai để ý đến tình trạng của bà Hồ.
Bà ngoại Tề bên cạnh, lắc đầu thở dài: “Sáng sớm xảy chuyện kinh hoàng thế …”
Mộng Vân Thường
Người hầu nhanh chóng đưa bà Hồ phòng khách, chờ bác sĩ đến kiểm tra. Bà ngoại Tề theo, sang Vu Âm, nhưng Vu Âm gì, chỉ im lặng bắt mạch cho hai ông bà già.
Ngay khi Vu Âm chuẩn châm cứu, điện thoại cô đột ngột reo.
“Vu cục trưởng, Ngô Ngọc Viện đột ngột chết!” Đầu dây bên là một cảnh sát rời khỏi biệt thự.
Vu Âm cau mày: “Các đang ở ? sẽ đến ngay!”
Cô nhanh chóng thu dọn đồ nghề, với bà ngoại Tề: “Ngô Ngọc Viện c.h.ế.t . Con xem tình hình.”
Không đợi hai thêm, cô vội vã xỏ giày, bước ngoài.
Khi xe cảnh sát rời khỏi khu nhà, một cơn gió lạnh bất thường đột ngột thổi mạnh, khiến cả chiếc xe như chao đảo. Các cảnh sát buộc dừng xe bên đường. Khi định , họ kinh hoàng phát hiện Ngô Ngọc Viện c.h.ế.t trong xe.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-su-xuyen-khong-oi-ba-an-tro-cot-thong-gia/595.html.]
Khi Vu Âm tới nơi, một cảnh sát giải thích: “Cơn gió đó thật kỳ lạ, như thể thứ gì đó tà ác lướt qua. Chúng kịp hiểu chuyện gì xảy thì Ngô Ngọc Viện chết.”
Ngô Ngọc Viện còng tay, còn dán bùa chú để ngăn tự sát. Vậy mà cô c.h.ế.t chỉ trong tích tắc, và điều kỳ lạ hơn là linh hồn cô biến mất.
Vu Âm cúi xuống, ánh mắt sắc bén phát hiện một con rối gỗ chân Ngô Ngọc Viện. Cô nhặt nó lên, kỹ. Các cảnh sát ngỡ ngàng:
“Cái từ ? Trước khi lên xe, chúng kiểm tra kỹ, hề nó!”
Vu Âm con rối gỗ, ánh mắt trầm tư. Đây đầu cô thấy thứ . Lần thứ ba , và nào nó cũng xuất hiện cùng một vụ án mạng.
Cô ngẫm nghĩ, với các cảnh sát: “ hiểu rõ tình hình. Các về đơn vị . Vụ án cần sự hỗ trợ từ Đặc Sự Cục.”
“Cảm ơn Vu cục trưởng.” Các cảnh sát cúi đầu, rời .
Nhìn theo xe cảnh sát khuất bóng, Vu Âm lập tức gọi cho Lữ Văn Quân.
“Chú Lữ, vụ án của Ngô Ngọc Viện chỉ là một vụ g.i.ế.c vì tham tài. Cô g.i.ế.c bởi tà thuật.”
Đầu dây bên im lặng vài giây, Lữ Văn Quân trầm giọng: “Tà thuật ư? Vụ án nguy hiểm hơn chú nghĩ .”
“Phải. Và nó liên quan trực tiếp đến chúng . Con đang cần sự hỗ trợ của chú để điều tra.”