Mồ hôi lạnh từ trán Mộ Sở chảy xuống, thử vùng vẫy hai tay để thoát khỏi trói buộc, chỉ tiếc, mạn đằng trói quá chặt, thế nào cũng thể thoát .
"Vậy rốt cuộc ngươi cái gì?"
Vân Lạc Phong khẽ vỗ vỗ cằm , một cách thản nhiên mà hỏi: "Nói cho , là kẻ nào phái ngươi tới?"
Cả Mộ Sở chợt run lên một cái, đáy mắt lóe lên một tia hốt hoảng: "Ngươi.... Ngươi đang gì thế? Ta hiểu!"
"Lúc , của Ngô gia từng tới Y Tháp, gặp qua gia chủ Ngô gia và những hầu mà ông mang theo lúc đó. Cách đây lâu, đường lớn, thấy ngươi chung với một trong những hầu !"
Mộ Sở ngạc nhiên ngẩng phắt đầu lên, hai mắt gắt gao chằm chằm Vân Lạc Phong.
Dượng xác thật là từng mang theo đến Y Tháp, nhưng, nữ tử chỉ cần gặp mặt một thì thể nhớ rõ hết diện mạo của những theo bên cạnh dượng ? Lại còn dựa điều đề suy đoán phận của nữa chứ?
Người nữ nhân , quá đáng sợ !
"Không sai!" Mộ Sở khổ một tiếng: "Ta là do Ngô gia phái tới, Ngô gia chủ là dượng của ! Nhiều năm , gia tộc của gặp kẻ thù đến cướp giết, bộ gia tộc chỉ và may mắn trốn thoát, vì sống sót, cùng mới đến Ngô gia nhờ cậy dượng. thật ngờ, khi cha còn sống, dượng xem chúng như con ruột của , mà khi cha qua đời , ở Ngô gia thị vệ mới thể duy trì cuộc sống cho chúng ."
"Thời gian , Y Tháp gây động tĩnh quá lớn, dượng của khi tin thì liền ép trộn Y Tháp, bằng giá trộm cho phương thuốc trong Y Tháp đem về! Vốn dĩ đồng ý với những việc như thế, thế nhưng, ông bắt của nhốt , bức việc . Ta còn cách nào khác, đánh lệnh ông mà trộn Y Tháp!"
Cảm xúc mặt Mộ Sở lúc trông thống khổ, vì bảo vệ của , cho dù bắt lập tức tự sát, cũng sẽ tự sát ngay mà chút do dự.
"Hơn nữa... Muội còn đang lâm trọng bệnh, mỗi ngày đều cần uống thuốc, một ngày đem đem phương thuốc về, thì một ngày ông cho chữa trị cho . Ta thật sự là ép đường cùng!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-tieu-thu-an-choi-trac-tan/chuong-1032.html.]
Đôi mắt đen của Vân Lạc Phong lẳng lặng Mộ Sở: "Ngươi cho rằng sẽ đồng tình với ngươi?"
Mộ Sở ngẩn , biểu tình mặt là bất đắc dĩ.
Hắn còn tưởng, chỉ cần nguyên nhân thật sự, thì ít nhiều gì nữ tử cũng sẽ chút đồng tình với , ai mà ngờ , lòng sắt đá đến như .
Cố Diệp Phi
Xem , bản thật sự khó thoát cái chết!
Nếu chết, khẳng định cũng thể tiếp tục sống nữa!
"Mộ Sở, chuyện của ngươi và ngươi liên quan gì đến , sẽ đồng tình với ngươi, càng giúp ngươi! Ta bao giờ để ý đến chút quan hệ gì với ! Cái thứ đồ vật gọi là lòng thương hại gì gì đó, bao giờ !"
Trên đời , Vân Lạc Phong cô để ý và quan tâm, chỉ duy nhất của cô mà thôi.
Lòng của cô nhỏ, nhỏ đến mức chỉ đủ để chứa những bên cạnh cô thôi, còn chỗ trống nào dành cho thiên hạ chúng sinh.
Tâm trạng Mộ Sở chút nôn nóng: "Vân cô nương, cô bản lĩnh, cầu xin cô giúp cứu , chỉ cần cô giúp cứu , Mộ Sở nguyện vì cô mà bán mạng cả đời!"
Vân Lạc Phong : "Bằng thực lực của ngươi? Ngươi cho rằng ngươi đủ tư cách bán mạng cho ?"
Nếu phát hiện kịp lúc, cô còn Y Tháp của sẽ nhiễu loạn đến thế nào nữa đây, cho nên, Vân Lạc Phong cô tuyệt đối thể dễ dàng tha cho .
"Vân cô nương, thực lực của thấp kém, đúng là tư cách vì cô mà bán mạng, nhưng mà, cam tâm tình nguyện dùng mạng của cô ngăn cản hết nguy hiểm, chỉ cần cô cứu của mà thôi."
Một hàng nước mắt theo khóe mắt Mộ Sở từ từ lăn dài xuống , ánh mắt lúc đáng thương tựa như một con sói con vứt bỏ. Mà thời điểm hiện tại, do tuổi còn nhỏ cho nên sói con mới lực công kích gì cả, tuy nhiên, một khi nó trưởng thành, nhất định sẽ trở thành một con dã thú hung mãnh.