"Còn ai khiêu khích chủ nhân nhà nữa?" Hỏa Hỏa ngẩng mặt lên, đôi con ngươi khí phách đảo quanh đang ở đây một lượt, khuôn mặt nhỏ đang yêu nở một nụ tà ác.
Vân Lạc Phong lười biếng đó, tay trái chống má, ánh mắt tà khí liếc sắc mặt đang khó coi của Âu gia chủ.
"Muốn thuận theo? Hay là vẫn phản kháng?"
Khuôn mặt Âu gia chủ trầm xuống: "Ngươi cũng cho chúng một chút thời gian để suy nghĩ chứ!"
"Được!"
Lúc , Vân Lạc Phong ngược tỏ dễ chuyện, thật sảng khoái mà đáp ứng yêu cầu của Âu gia chủ.
Trong lòng Âu gia chủ thầm thở phào một nhẹ nhõm, chỉ cần Vân Lạc Phong chịu cho bọn họ thêm một chút thời gian, đến lúc đó, tam đại gia tộc cùng liên thủ, thì Y Tháp tuyệt đối là đối thủ của bọn họ.
"Một...."
Giữa lúc Âu gia chủ còn đang tính toán đối sách, thì giọng của Vân Lạc Phong từng tiếng từng tiếng vang lên.
"Hai....."
Âu gia chủ sửng sốt, ngẩng đầu về phía Vân Lạc Phong, thần sắc chút mê mang, là Vân Lạc Phong đang cái gì.
"Ba."
Theo một chữ cuối cùng rơi xuống, Vân Lạc Phong cũng thẳng dậy, tủm tỉm mà : "Ta cho các ba giây thời gian, các suy nghĩ thế nào?"
"Ngươi...." Âu gia chủ tức đến mặt mày xanh mét, đáy mắt phun trào lửa giận: "Thời gian ngắn như , ngươi bảo chúng mà suy nghĩ, ngươi nên cho chúng về , từ từ mà thương nghị chuyện ."
"Hỏa Hỏa!"
Vân Lạc Phong bắt chéo hai chân, tay đặt đầu gối, nhẹ nhàng nhịp ngón tay: "Thuận thì sống, nghịch thì chết! Ai phản kháng, g.i.ế.c tha!"
Ngay khi ba chữ g.i.ế.c tha rơi xuống, thì bộ mặt đất ở đây cũng theo đó mà chấn động.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-tieu-thu-an-choi-trac-tan/chuong-1072.html.]
Cố Diệp Phi
Chợt, Âu gia chủ thấy Hỏa Hỏa đột nhiên xuất hiện giữa ở mặt ông , tiếp theo liền nhấc cả ông lên một cách dễ dàng hung hăng ném ngoài.
Tiếp đó, trong miệng Âu gia chủ nôn m.á.u tươi ngừng, cả vô cùng chật vật.
"Ta cho các ngươi thêm một cơ hội nữa! Suy nghĩ thế nào?" Vân Lạc Phong nhướng mày, như như mà mấy vị gia chủ.
Nam Cung Khánh trầm ngâm nửa ngày, rốt cuộc cũng mở miệng : "Vân cô nương, cô và Dật nhi là bằng hữu, cô thể cho chút mặt mũi ? Nếu như cô thống trị các gia tộc khác, sẽ cản trở, nhưng mà chuyện tam đại gia tộc..... "
"Ta cho gọi các ngươi tới nơi , là để thương lượng với các ngươi, mà là thông báo cho các ngươi quyết định của mà thôi." giọng điệu Vân Lạc Phong vô cùng cường thế, cường thế đến mức chấp nhận sự từ chối: "Hơn nữa, sự kiên nhẫn của hạn, nếu các ngươi đồng ý, sẽ để cho các ngươi rời khỏi Tây thành !"
Cho đến tận thời điểm , ba gia chủ của tam đại gia tộc mới cảm thấy hối hận thôi.
Thiệp mời Y Tháp đưa đến, rõ ràng là một Hồng Môn Yến mà.
Buồn chính là, từ đầu đến cuối bọn họ hề để Y Tháp mắt, thế cho nên mới dám đơn thương độc mã tiến đây.
Hai mắt Nam Cung Khánh trầm xuống, ông quét mắt về phía Nam Cung Vân Dật đang ở một bên: "Dật nhi, quan hệ của hai tệ, là con giúp vài câu !"
Nam Cung Vân Dật đầu , như hề thấy Nam Cung Khánh gì cả.
"Các ngươi vẫn chịu đưa quyết định?" Vân Lạc Phong nâng chân, phất tay áo dậy, đôi con ngươi tà mị ẩn chứa tia sáng lạnh đến thấu xương: "Một khi như , thì...."
"Chờ một chút!"
Nam Cung Khánh đột nhiên mở miệng, cắt ngang lời Vân Lạc Phong, ông lau mồ hôi lạnh trán , : "Vân cô nương, đồng ý thuận theo!"
Kẻ thức thời là trang tuấn kiệt!
Nam Cung Khánh thể cảm nhận rõ ràng lực lượng ẩn chứa Hỏa Hỏa.
Thực lực của tiểu nha đầu tuyệt đối hề đơn giản.
Mấy bọn họ dù liên thủ , cũng chắc là đối thủ của nha đầu .
"Nam Cung gia chủ, ngươi cũng quá kém cỏi !" Ngô gia chủ lạnh mà về phía Nam Cung Khánh: "Bị một nữ nhân uy h.i.ế.p vài câu thì liền khuất phục. Ta tuyệt đối sẽ .... A!"