Trong thời gian , việc chăm sóc hai đứa nhỏ đều do một Quân Phượng Linh tự tay tất cả, bất kể là đút sữa, là tả lót, bà đều tự tay .
Cố Diệp Phi
Đơn giản là vì thời gian bọn họ ở chung còn bao lâu nữa, cho nên bà tranh thủ từng giây từng phút ở cùng các con.
"Thiếu chủ, thiếu phu nhân, Vân tiểu thư trở về!"
Đột nhiên, một tiếng thông báo đầy vui sướng từ bên ngoài truyền , khiến bàn tay Quân Phượng Linh bất chợt run lên, vội vàng từ trong đình hóng gió lên.
Hốc mắt bà bỗng nhiên rưng rưng lên nước mắt vui mừng, chăm chú thiếu nữ đang từ ngoài cửa bước .
Bạch y trắng hơn cả tuyết, bước nhanh mà , khi cô thấy ảnh Quân Phượng Linh đang trong đình hóng gió, thì bước chân khỏi ngừng .
"Phong nhi.... " khóe môi Quân Phượng Linh bỗng run run lên: "Cuối cùng con cũng trở về !"
Từ khi Giản Thành Văn bất hạnh bỏ , Quân Phượng Linh chừa từng thoát khỏi sự bi thương, bà cùng với phu quân , hai cứ mãi tự trách thôi.
Nếu thực lực hai đủ cường đại, Giản Thành Văn cũng sẽ c.h.ế.t một cách oan uổng như thế.
"Mẹ!"
Vân Lạc Phong bước nhanh tới, giơ tay ôm lấy cả Quân Phượng Linh, rũ mắt mà : "Tất cả chuyện con đều hết , yên tâm, con nhất định sẽ diệt Thiên Hồi Đế Quốc, báo thù cho Giản thúc!"
Quân Phượng Linh lau nước mắt nơi khóe mắt của , miễn cưỡng bản nở nụ .
"Phong nhi, gần đây hoàng hậu động thai, đứa bé trong bụng nguy cơ thể giữ , con tiến cung một chuyến, xem cho hoàng hậu một chút, suy cho cùng, nếu tại chúng , Giản tướng quân cũng sẽ chết, hoàng hậu cũng sẽ động thai khí."
"Được!" Vân Lạc Phong gật gật đầu: "Con sẽ cung một chuyến, chữa trị cho hoàng hậu!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-tieu-thu-an-choi-trac-tan/chuong-1133.html.]
Quân Phượng Linh còn thêm gì đó, nhưng đến cuối cùng thôi, bà Vân Lạc Phong đầy triều mến: "Hài tử, vất vả cho con , chuyện ở Vô Tận Thành cũng , con chỉ mới giải quyết xong chuyện ở bên thì gấp rút trở về đây báo thù ."
"Mẹ!" Vân Lạc Phong dừng , ngẩng đầu lên, trong đôi mắt đen nhánh thâm thúy là một mảnh kiên định: "Người phạm , phạm ! Nếu phạm , thì dù trốn nơi chân trời góc biển, con cũng nhất định lôi cho bằng , tuyệt đối lưu hậu họa!"
Quân Phượng Linh khẽ vuốt vuốt mái tóc đen dài của Vân Lạc Phong: "Được , con mau cung , nếu còn kéo dài, sợ thai nhi trong bụng hoàng hậu khó giữ."
"Dạ!"
Vân Lạc Phong thêm gì nữa, cô hai đứa bé trong lòng Quân Phượng Linh một cái, mới xoay rời .
Lần Vân Lạc Phong vội vàng trở về, cũng vội vàng rời .
Cô vẫn còn kịp tiếng nào với lão gia tử thì chạy hoàng cung thăm hoàng hậu.
Có lẽ do Giản Thành Văn chết, hoàng hậu động thai khí, cho nên khiến khí trong hoàng cung bao trùm bởi một màu u ám tang thương. Cung nữ, thị vệ đều im lặng cúi đầu, lo phận sự của .
Vân Lạc Phong một đường thẳng tẩm cung của hoàng hậu, khi bước phòng ngủ của hoàng hậu, cô liền thấy ngay hoàng đế đang tự đút thuốc cho hoàng hậu.
"Vân cô nương, cô về ?"
Hoàng đế đang đút thuốc cho hoàng hậu, dư quang trong mắt thấy Vân Lạc Phong bước , tức khắc, đáy mắt liền hiện lên một tia mừng rỡ.
Trên mặt của hoàng hậu vốn cũng tràn đầy thần sắc bi thương, khi thấy Vân Lạc Phong, bà cũng lấy sức lực từ , nháy mắt thì dậy khỏi giường, bước nhanh về phía Vân Lạc Phong.
"Phong nhi, Giản thúc của con c.h.ế.t thật thảm, là do các đám súc sinh mất hết tính của Thiên Hồi Đế Quốc g.i.ế.c c.h.ế.t Giản thúc của con, dì Tuyết cầu xin con, nhất định báo thù cho Giản thúc con!" hoàng hậu đến tê tâm liệt phế, thở hổn hển cùng Vân Lạc Phong, hai tay bà níu chặt lấy hai cánh tay của Vân Lạc Phong, đôi mắt sưng đỏ ngập tràn hận ý ngút trời.
Vân Lạc Phong gương mặt tiều tụy của hoàng hậu, ngữ khí cũng trở nên ôn hòa hơn nhiều.
"Lần con trở về, chính là để Giản thúc báo thù, đến lúc đó, con nhất định sẽ bắt tên cẩu hoàng đế của Thiên Hồi Đế Quốc đến mộ của Giản thúc, bắt dập đầu tạ tội với Giản thúc. Lúc , tùy xử trí thế nào cũng !"