Nghe lời của Vân Lạc Phong, Khinh Yên mới hiểu rõ gật gật đầu: “Tiểu thư, nô tỳ rõ, hoá Thiên gia cũng chỉ là một cái vỏ rỗng mà thôi, Thiên Nhai che chở, xem bọn họ tiếp tay cho giặc!”
Vân Lạc Phong , trả lời Khinh Yên, nàng lười biếng lên đùi Vân Tiêu, cong khóe môi, : “Vân Tiêu, ngươi cảm thấy quyết định của như thế nào?”
Vân Tiêu cúi đầu thiếu nữ ở đùi , bàn tay to nhẹ nhàng vuốt mái tóc đen mượt như thác của nàng, trong đôi mắt lãnh khốc một mảnh kiên định.
“Nàng g.i.ế.c , chôn xác!”
Ngụ ý, nàng chỉ cần g.i.ế.c là đủ , còn cục diện rối rắm thu thập cho nàng, nàng cần băn khoăn gì cả.
Trong lòng Vân Lạc Phong tựa như một bàn tay trêu chọc, trái tim xuất hiện một cảm giác xưa nay từng .
Cái loại cảm giác tim nàng xảy đổi.
Cố Diệp Phi
“Vân Tiêu.” Ánh mắt dừng ở dung nhan lãnh khốc của Vân Tiêu, Vân Lạc Phong mở miệng , “Trên đời , mặc kệ thế nhân đối xử với như thế nào, ngươi hiểu là đủ .”
Ánh mắt của thế nhân, miệng lưỡi thế tục liên quan gì đến nàng chứ?
Nàng chỉ cần hiểu đủ .
“Khinh Yên.” Vân Lạc Phong nữa thẳng , lười biếng duỗi eo, “Đi, bây giờ chúng khôi phục thực lực cho nhị thúc của .”
Mắt Khinh Yên sáng lên, nét mặt thanh tú biểu lộ một nụ : “Tiểu thư, thực lực của nhị gia thật sự thể khôi phục ?”
“Không sai.” Vân Lạc Phong khẽ gật đầu, “Có giúp thúc đặc chế nước thuốc, thúc thể khôi phục thực lực nhanh! Không, chỉ như thế, lúc đó, tu vi của thúc còn sẽ tiến bộ vượt bậc!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-tieu-thu-an-choi-trac-tan/chuong-237.html.]
Hiện giờ thời cơ cũng sai biệt lắm, đây là lúc nàng giúp nhị thúc khôi phục thực lực! Chỉ chờ thúc khôi phục thực lực, Vân gia mới thể chân chính cường đại lên!
……
Mấy ngày nay, trong Long Nguyên Quốc xảy nhiều chuyện chấn động.
Đầu tiên là ngày thành hôn của Mộ Vô Song và Cao Lăng, một quân đoàn một trăm tự xưng là Cương Thiết và Liệt Diễm ngang trời xuất thế, chẳng những san bằng phủ Thừa tướng, còn đốt bộ sản nghiệp của Mộ gia.
Vì , đều đang nghị luận sôi nổi, phủ Thừa tướng rốt cuộc đắc tội nào, thế cho nên gặp kết cục như .
Lúc chuyện còn lắng xuống, tin tức khác tựa như cây gậy nặng đập xuống, thế cho nên bộ hoàng thành Long Nguyên Quốc đều vì thế run rẩy vài cái.
Năm đó, Diệp Linh đến Long Nguyên Quốc con tin, khi nào trốn trở về Lưu Kim Quốc, hơn nữa hôm nay còn trở về Long Nguyên Quốc nữa, mục đích là vì cầu .
Mà cầu còn là một tiểu nha tên là Khinh Yên của phủ Vân tướng quân.
Sau khi Cao Đồ việc , tức khắc mặt rồng giận dữ, tức giận bật dậy, khuôn mặt tuấn một mảnh xanh mét.
“Giỏi cho Diệp Linh, trẫm trả tự do cho ngươi, ngươi thông đồng với tiểu nha trong phủ Vân Lạc, còn cầu hôn mặt ! Đây căn bản là để trẫm mắt!”
Nửa năm , Cao Đồ vì hãm hại Vân Lạc nên phái Diệp Linh đến phủ Vân tướng quân, nhưng nghĩ tới Diệp Linh ngầm thông đồng với tiểu nha bên trong phủ Vân Lạc, càng tiếc phản bội !
Càng quan trọng hơn là Diệp Linh náo loạn như thế cũng khiến cho thế nhân đều Long Nguyên Quốc cai quản con tin, để con tin chạy trốn, điều cho còn mặt mũi gì?
“Diệp Linh, ngươi nghênh thú tiểu nha của phủ tướng quân, trẫm cố tình để ngươi như nguyện.” Cao Đồ lạnh một tiếng, lạnh giọng phân phó, “Người tới, trẫm phái mang tin đến Lưu Kim Quốc truyền đạt ý chỉ của trẫm, trẫm gả bát công chúa cho Diệp Linh thê tử.”