Vân Lạc Phong! Nếu ngươi ngoan ngoãn hoàng hậu của Cao Thiếu Thần, lẽ sẽ phát sinh nhiều chuyện như thế, nhưng cố tình ngươi mơ ước ngươi nên mơ tưởng! Cho nên đừng trách vô tình!
“Ngươi tức khắc tiến đến Y Thành, cho của phủ thành chủ tin Vân Thanh Nhã còn sống! Sau khi tin tức , của Y Thành tuyệt đối thể buông tha Vân gia!”
Tư Huyên nở nụ lạnh lùng, chỉ cần nàng truyền tin tức Y Thành, bao lâu , Vân gia sẽ huỷ diệt!
Lúc đó, Vân Lạc Phong nàng thể tiến thế giới của Vân Tiêu, cho nam nhân lãnh khốc sự quan tâm nhất!
Hơn nữa, nàng tin tưởng chính càng dễ trở thành một thê tử đủ tư cách hơn Vân Lạc Phong!
Ít nhất, nàng sẽ nỡ để nam nhân trở thành hộ vệ của , giống như Vân Lạc Phong, cũng dám sai sử việc cho !
Vân Lạc Phong cũng xem phận đê tiện của , tư cách gì sai khiến ?
“Dạ, đại tiểu thư.”
Cố Diệp Phi
Hộ pháp Linh môn củng củng nắm tay, yên lặng rời khỏi khách điếm……
Tức khắc, trong phòng chỉ còn Tư Huyên.
“Vân Tiêu, ngươi là của .”
Ánh mắt nàng si ngốc mớ: “Ta sẽ để bất luận nữ nhân nào bẩn sự thuần khiết của ngươi!”
Nam nhân lãnh khốc thuần khiết như một tờ giấy trắng như Vân Tiêu thể nào nhiễm một chút vết đen?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-tieu-thu-an-choi-trac-tan/chuong-279.html.]
Vân Lạc Phong là một mảnh vết bẩn, để nàng tiếp cận Vân Tiêu chỉ ô nhiễm !
Cho nên nàng tuyệt đối cho phép loại chuyện phát sinh!
Ý tưởng của Tư Huyên Vân Lạc Phong đương nhiên , giờ phút nàng đang ở trong thư phòng chịu lão gia tử thẩm vấn.
“Nói , chuyện nhị thúc cháu vì cái gì cho ?” Lão gia tử chút buồn bực, nha đầu che giấu chuyện lâu như thế cũng để vui vẻ một chút.
Vân Lạc Phong nhún vai: “Bởi vì quá trình trị liệu cho nhị thúc quá tàn khốc, cháu sợ thúc chịu nổi nên tạm thời cho .”
Lão gia tử trừng mắt nàng: “Vậy cháu cho nhị thúc cháu dùng thứ gì, tại nó thể đột phá đến Cao Linh Giả cao cấp? Có thứ cháu còn lấy hiếu kính lão tử?”
Đối mặt lão nhân thổi râu trừng mắt mắt , Vân Lạc Phong nghiêm trang : “Cháu xác thật cho nhị thúc dùng một ít thứ , nếu cháu cũng thể cho , chẳng qua cần huỷ bỏ thực lực , trải qua mười năm tích lũy, cháu mới thể cho dùng tất cả những thứ mà nhị thúc hưởng thụ! Như thế, lúc khôi phục thực lực cũng thể tiến bộ vượt bậc!”
Vừa mới bắt đầu, Vân Lạc Phong , lòng lão gia tử còn tràn đầy vui mừng, định bất chấp biện pháp đoạt những thứ đó về, ai ngờ lời thiếu nữ đó lão gia tử đột nhiên liếc mấy cái xem thường.
“Thứ như hưởng thụ nổi.”
Đùa cái gì ?
Muốn huỷ bỏ mười năm mới thể hưởng thụ thứ , còn gọi là thứ chứ? Ông điên mới thể vì đột phá mà phế vật mười năm.
“Đây là cần, cháu giấu cho .” Khoé môi Vân Lạc Phong giơ lên nụ tà mị, mắt đen chuyển về phía Vân Thanh Nhã lặng im ở bên cạnh, “Nhị thúc, hiện giờ thế lực của Vân gia chúng đang từng bước trưởng thành, thể kẻ thù của cho cháu .”
Vân Thanh Nhã thở dài, khổ mà : “Năm đó và thiếu thành chủ Y Thành chiến đấu, còn đánh bại , bởi mất hết mặt mũi! Cho nên mới thể dẫn tới Y Thành điên cuồng trả thù! Vốn dĩ của Y Thành diệt sạch bộ Vân gia, là Hiệp hội Y Sư ngăn cản Y Thành.”