……” Thiên Huyền giống như nhớ tới cái gì đó, hỏi, “Con thời gian dòng bên Thiên Hạo Thanh mang về một thiếu nữ, mà thiếu nữ ở mấy năm cũng từng Thiên gia, thí nghiệm kết quả là thiên tư bình thường, cả đời thể bước cảnh giới Trung Linh Giả! chỉ ngắn ngủn mấy năm, thiếu nữ đó trở thành Cao Linh Giả.”
“A?”
Lão giả nhướng mày: “Con bảo Thiên Hạo Thanh mang thiếu nữ đến gặp .”
“Dạ, phụ .” Thiên Huyền chút chần chờ, vẻ thôi.
“Còn chuyện gì?”
Lão giả nhàn nhạt quét mắt một cái, hỏi.
“Phụ , thiếu nữ đó……” Thiên Huyền nhíu mày, “Là thị nữ của đại tiểu thư phủ tướng quân ở Long Nguyên Quốc, hiện giờ đại tiểu thư phủ tướng quân giận tím mặt, hạ chiến thư với Thiên gia .”
"Đại tiểu thư phủ tướng quân? Thiên phú và thực lực như thế nào?”
Lão giả cho là đúng hỏi.
Thiên Huyền nghĩ nghĩ, trả lời: “Thiên phú cũng tệ lắm, mười lăm tuổi đạt đến Địa Linh Giả.”
Bởi vì chuyện xảy của Vân Lạc Phong ở Ninh gia chỉ Ninh gia mới , hơn nữa, vì dẫn đến phiền phức cho Vân Lạc Phong nên của Ninh gia nàng phong tỏa tất cả tin tức.
Vì những mới nàng sớm đột phá tới Thiên Linh Giả.
“Một cái Địa Linh Giả căn bản chỉ như con kiến, đáng sợ hãi.” Lão giả nhàn nhạt , “Lúc đó con tùy tiện tìm một dòng bên là Địa Linh Giả đến giải quyết nàng là , phận thấp hèn như xứng để trực hệ của Thiên gia tay.”
“Dạ, phụ .”
Thiên Huyền cung kính củng củng nắm tay, bước về phía ngoài cửa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-tieu-thu-an-choi-trac-tan/chuong-489.html.]
Không bao lâu , tử Thiên gia liền áp giải một thiếu nữ từ ngoài cửa , bên cạnh thiếu nữ đó còn một vị nam nhân tuổi trung niên theo, mặt mày nam nhân và thiếu nữ vài phần tương tự.
“Gia chủ!”
Nam tử trung niên chút kích động, nghĩ thế nào cũng nghĩ đến, gia chủ cao cao tại thượng một ngày tiếp kiến .
“Ừ!” Lão giả gật gật đầu, giọng điệu đạm mạc , “Vị chính là nữ nhi của ngươi ?”
“ , gia chủ.”
Nam tử trung niên vội vàng đẩy đẩy thiếu nữ bên cạnh, nôn nóng : “Linh nhi, thấy gia chủ còn mau quỳ xuống.”
mà thiếu nữ bên cạnh vẫn d.a.o động, đôi mắt linh động bây giờ tràn ngập lạnh lẽo.
“Linh nhi, mau quỳ xuống!” Nam tử trung niên quát lạnh một tiếng, lớn tiếng lệnh.
Cố Diệp Phi
Khoé môi Chung Linh Nhi gợi lên một nụ trào phúng: "Chung Linh Nhi quỳ trời, quỳ đất mà chỉ quỳ một chủ tử nhà , các ngươi tính là thứ gì, dựa cái gì bảo quỳ xuống?”
Dù Nam tử trung niên tính tình của Chung Linh Nhi quật cường, nhưng hề nghĩ đến quật cường đến trình độ , sợ tới mức cả toát mồ hôi lạnh, lập tức dập đầu thật mạnh.
“Gia chủ, nha đầu mới trở về Thiên gia đến mấy ngày, còn chút hiểu quy củ, thỉnh gia chủ bớt giận!”
Nha đầu thúi , tự tìm c.h.ế.t còn tính, còn liên lụy , sớm như thế nên mang nó về!
“Hừ!” Lão giả hừ lạnh một tiếng, mặt vô biểu tình , “Ngươi xác thật dạy nàng một ít quy củ cho thật ! Quá hiểu lễ nghĩa! Hơn nữa, Thiên gia chẳng sợ chỉ là một dòng bên cũng tôn quý hơn đại tiểu thư phủ tướng quân gì đó nhiều, nhưng ngươi dám nhận loại thấp hèn như nàng là chủ, rõ ràng chính là tự nhận hạ tiện!”
Chung Linh Nhi lạnh lùng : “Chủ tử nhà hơn các ngươi nhiều! Các ngươi bắt , chủ tử nhà sẽ đến cứu , đến lúc đó nhất định sẽ huỷ bộ Thiên gia các ngươi!”
“Ha ha ha!”
Lão giả ha ha hai tiếng: “Tiểu nha đầu, ngươi quá để mắt nàng, một Địa Linh Giả mà thôi, còn uy h.i.ế.p Thiên gia .”