Vân Lạc Phong liếc mắt lão gia tử: "Phản ứng của dường như luôn chậm hơn khác một nhịp ?"
Nếu lúc lão nhân thấy lời của Vân Lạc Phong, chắc chắn sẽ chọc giận một trận, nhưng bây giờ đầu óc của ông đều cho choáng váng, còn một chữ nào của Vân Lạc Phong nữa.
Đó chính là Tụ Linh Dược chấn động bộ hoàng thành đấy! Hơn nữa, hôm nay lúc ông tranh Tụ Linh Dược còn chịu một trận nhục nhã! Thật nghĩ tới Tụ Linh Dược xuất xứ từ trong tay cháu gái nhà ?
Loại kinh hỉ mãnh liệt trái tim của ông run rẩy, bộ vững, thiếu chút nữa là té ngã xuống đất.
"Bởi vì cháu sợ sẽ như bây giờ nên mới lựa chọn tạm thời giấu chuyện Tụ Linh Dược. Ai ngờ phá của như , mất gấp đôi giá cả để mua Tụ Linh Dược về." Vân Lạc Phong lắc lắc đầu, than nhẹ một tiếng: " gia gia, thực lực hiện tại của là Cao Linh Giả sơ cấp ?"
Cảm xúc của lão nhân gia đang từ từ hòa hoãn , thấy câu hỏi của Vân Lạc Phong, ông gật gật đầu, đầu vẫn còn choáng váng.
Cố Diệp Phi
"Cháu cảm thấy tới ngưỡng cửa đột phá !" Vân Lạc Phong vuốt ve cằm, như sợ lão nhân gia còn dọa đủ, vì bồi thêm một câu: "Gia gia, còn nhớ vị sư phụ mà cháu nhắc đến với ? Tụ Linh Dược là do ông cho cháu, đợi qua thêm một thời gian, cháu sẽ giúp tăng thực lực lên Cao Linh Giả trung cấp."
Vân Lạc Phong khi lão gia tử bình tĩnh thì nhất định sẽ tò mò về lai lịch của Tụ Linh Dược, vì nàng dọn vị sư phụ hư cấu bia.
Trái tim lão nhân vất vả lắm mới bình tĩnh , giờ câu của Vân Lạc Phong suy sụp, chân ông lảo đảo một cái, ngã thật mạnh lên ghế, dùng sức thở hổn hển.
"Người chứ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-tieu-thu-an-choi-trac-tan/chuong-51.html.]
Vân Lạc Phong hoảng sợ, vội vàng bước tới vỗ n.g.ự.c lão gia hỏa. Tuy sớm chuẩn tâm lý, nhưng nghĩ tới năng lực chịu đựng của lão gia hỏa kém như .
Kỳ thực, nếu đổi là một tên ăn mày suốt ngày chịu đựng khác khi dễ, bỗng nhiên một ngày tiền của phi nghĩa từ trời rớt xuống, mười ngàn vạn lượng, sợ rằng phản ứng của tên ăn mày càng thêm kịch liệt. Nếu như yếu tim một chút, chừng hôn mê bất tỉnh.
"Nha đầu thối ! Ngươi đây là chê lão tử sống dai quá, nên hù c.h.ế.t lão tử ?" Cuối cùng Vân Lạc cũng bình tĩnh , câu đầu tiên ông mở miệng chuyện chính là mắng Vân Lạc Phong một trận: "Sau chuyện gì thì cháu từng cái một cho . Hai chuyện kinh thiên động địa như đặt chung một chỗ, lão tử cháu hù c.h.ế.t là mạng lớn ."
Vân Lạc Phong tà khí: "Không là bởi vì cháu lo lắng lúc giúp tăng lên thực lực dọa một nữa, nên mới dứt khoát luôn hai chuyện ?"
"Phong nhi, cháu thật ? Cháu thật sự thể giúp gia gia tăng lên thực lực?" Hai mắt Vân Lạc tỏa sáng: "Nếu thực lực của thể tăng thêm một bậc, cách giữa và tên nhất cao thủ Long Nguyên Quốc càng gần thêm một bước."
Đệ nhất cao thủ Long Nguyên Quốc dù ở cấp bậc Cao Linh Giả giống Vân Lạc, nhưng vị cao thủ là Cao Linh Giả cao cấp, cùng cấp bậc Cao Linh Giả sơ cấp của Vân Lạc.
"Đương nhiên là thật!" Vân Lạc Phong gật đầu: " cháu cần thêm thời gian, chỉ cần cho cháu đủ thời gian, chỉ giúp tăng thực lực lên, cháu còn thể giúp nhị thúc khôi phục thực lực lúc xưa."
"Ha ha ha!"
Vân Lạc lớn, tiếng của ông vang vọng bộ Vân gia.
"Thật hổ là cháu gái của Vân Lạc ! Bây giờ cảm thấy may mắn vì cháu từ hôn với thái tử! Tên thái tử chỉ thích hợp với loại nữ tử như Mộ Vô Song, thể xứng cháu gái bảo bối của ! Hơn nữa tin bao lâu nữa nhất định hối hận với quyết định của chính ."