Đại tiểu thư ăn chơi trác tán - Chương 882

Cập nhật lúc: 2025-03-10 04:09:35
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Diệp Phi Phàm chính là sáng lập Diệp gia, cũng là hạ mệnh lệnh Diệp gia tồn tại chính là để bảo vệ hồ tổ tông.

Mà tiểu cô nương thể tên của lão tổ tông, tiểu cô nương ....

"Nha đầu thúi, bảo ngươi cút ngay, chẳng lẽ ngươi thấy ?" Diệp Cảnh Huyền lửa giận ngập trời, tiến lên bắt lấy Hỏa Hỏa hung hăng đánh cho một trận.

Bỗng nhiên, Hỏa Hỏa ngước mặt lên Diệp Cảnh Huyền....

Cố Diệp Phi

Một cái liếc mắt khiến Diệp Cảnh Huyền chấn động cả linh hồn, trái tim run rẩy kịch liệt, một cổ cảm giác sợ hãi bất chợt nảy sinh trong nội tâm.

"Bản ngươi mới thảo luận về , bây giờ bảo cút?"

Hỏa Hỏa .

Dưới khuôn mặt thiên chân vô tà , chính là đang cất giấu nụ như ác ma.

"Hơn nữa, ngươi còn dùng để uy h.i.ế.p khác? Cả đời của Hỏa Hỏa , hận nhất chính là khác lợi dụng."

Diệp Cảnh Huyền ngây ngẩn cả .

Tiểu nha đầu ý gì?

Cái gì gọi là ông dùng nó để uy h.i.ế.p khác?

Mình rõ ràng là dùng con hồ ly đứt đuôi....

Đột nhiên, Diệp Cảnh Huyền kịp phản ứng , sắc mặt của ông trở nên tái nhợt, hoảng sợ về phía tiểu nữ hài đang như ma quỷ.

(*tiểu nữ hài: đứa bé gái)

"Ngươi.... ngươi là con hồ ly đứt đuôi ? Không thể nào! Ngươi gạt ! Nhất định là ngươi đang gạt !"

"Câm miệng!"

Diệp Thiên gầm lên một tiếng, ném một cái tát về phía Diệp Cảnh Huyền, lạnh giọng : "Nhìn thấy hồ tổ tông còn mau quỳ xuống?"

Lần chỉ Diệp Cảnh Huyền, mà ngay cả Hỏa Hỏa cũng trợn tròn mắt...

Vừa Hỏa Hỏa chẳng qua là lo lắng Diệp Thiên sẽ động thủ với đám Diệp Cảnh Thần, cho nên mới tự báo phận của , vạch trần âm mưu của Diệp Cảnh Huyền mà thôi.

Còn về chuyện Diệp Thiên ý đồ bất chính ....

Hỏa Hỏa cũng từng suy xét qua.

Diệp Thiên là hậu nhân của Diệp Phi Phàm, lẽ ông thật sự chỉ tìm là hại .

mà cách gọi hồ tổ tông ý gì chứ? Bản khi nào thì biến thành hồ tổ tông ?

"Phụ , đừng con nha đầu lừa gạt!" Diệp Cảnh Huyền căm giận : "Nếu nó thật sự là hồ tổ tông thì tại theo bên cạnh Vân Lạc Phong? Loại như Vân Lạc Phong vốn dĩ đủ tư cách để mà quan hệ với hồ tổ tông ."

Hỏa Hỏa thấy Diệp Cảnh Huyền chẳng những là nghi ngờ lời của , mà còn nghi ngờ luôn cả Vân Lạc Phong, việc chọc cho Hỏa Hỏa phẫn nộ.

Mà một khi Hỏa Hỏa phẫn nộ, chính là bất chấp hậu quả.

"Ngươi ngay cả hồ tổ tông mà cũng dám hoài nghi! Đáng chết!"

Bởi vì Diệp Thiên gọi một câu hồ tổ tông, cho nên Hỏa Hỏa liền xem chính như là tổ tông, ngay cả cách tự xưng cũng đổi.

Cũng trong lúc , đôi mắt đen to tròn của Hỏa Hỏa nhiễm hồng bởi ngọn lửa, hốc mắt như hai ngọn đuốc bốc cháy, một đầu tóc đen bay múa trong cuồng phong. Tiếp theo, tám cái đuôi từ lưng Hỏa Hỏa duỗi , mềm mại xinh mà diễm lệ, thể là kinh diễm tuyệt luân*.

(*kinh diễm tuyệt luân: tuyệt luân = tuyệt trần; diễm = xinh ; kinh = kinh hãi, kinh sợ; nghĩa của cả câu là vẻ tuyệt trần khiến kinh sợ)

Vì thế....

Vẻ mặt Diệp Cảnh Huyền vốn là đầy khinh thường, khi thấy tám cái đuôi mọc từ lưng Hỏa Hỏa, thì liền trợn trắng mắt, một nữa hôn mê bất tỉnh.

Lần , Diệp Cảnh Huyền là giả bộ hôn mê bất tỉnh, mà là thật sự dọa cho rơi hôn mê, ông tự cho rằng nắm một cọng rơi cứu mạng, ai ngờ, cọng rơm chẳng những cứu mạng mà còn đòi mạng.

Diệp Cảnh Huyền cũng chẳng hôn mê bao lâu thì lửa đốt cho tỉnh , ông đau đến mức lăn lộn mặt đất, hét la thê thảm như là quỷ sói gào.

"A... Cứu mạng, phụ , cầu xin cứu con, nhi tử sai , nhi tử thật sự sai !...."

Diệp Thiên sớm Diệp Cảnh Huyền khiến cho thương tâm.

Sau khi Diệp Cảnh Huyền hét la cầu xin, ông chỉ khẽ nhắm chặt hai mắt, mặt ngập tràn sự tuyệt vọng, bi thương cùng thống khổ.

"Hỏa Hỏa, quá lỗ mãng!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-tieu-thu-an-choi-trac-tan/chuong-882.html.]

Vân Lạc Phong nhướng mày: "Muội quên khi giữ , căn dặn những gì ?"

Hỏa Hỏa ủy khuất mà mím môi: "Chủ nhân, ai bảo tên Diệp Cảnh Huyền dám dùng danh nghĩa của để uy h.i.ế.p lão già Diệp gia , thể khống chế tính tình nóng nảy của . Bất quá, lão già Diệp gia cũng chết!"

Diệp Thiên kinh ngạc chớp mắt: "Ta chứ?"

Hỏa Hỏa trừng mắt liếc Diệp Thiên: "Tại ngươi sớm cho , là hồ tổ tông của Diệp gia các ngươi? Nếu như sớm một cái phận như , chủ nhân của cũng cần ở Diệp gia chịu ủy khuất! Tất cả đều là của ngươi."

" mà, giờ từng gặp qua ngài mà!"

Diệp Thiên cảm thấy bản còn oan hơn cả Đậu Nga, ông hồ tổ tông hế một chút gì về phận của ở Diệp gia chứ? Nếu hồ tổ tông đột nhiên mất tích, thì của Diệp gia đều tư cách bước hậu sơn.

Ông càng thể gặp Hỏa Hỏa.

"Chủ nhân!" Hỏa Hỏa hai tay chống nạnh, đôi mắt to tròn giận dữ mà trừng mắt Diệp Thiên: "Chuyện nơi cứ giao cho lão già giải quyết là , thật thử ông dám bao che cho con trai của ?"

Khóe miệng Diệp Thiên co rút một cái, bất đắc dĩ thở dài, ông đầu Diệp Cảnh Huyền đang ngọn lửa thêu đốt ở : "Hậu quả cũng là do ngươi tự tự chịu, vi phụ cũng cách nào thể cứu ngươi!"

Hiện tại, hai mắt Diệp Cảnh Huyền vốn chứa đầy sợ hãi từ từ biến thành tuyệt vọng, một gương mặt vặn vẹo giờ đây trắng bệch đến mức gần như là vô sắc.

Xong !

Lần ông khẳng định là xong !

Diệp Thiên thống khổ nhắm hai mắt , lâu ông mới từ từ mở mắt , lúc thần sắc mặt ông khôi phục vẻ vân thanh phong đạm như cũ.

(*vân thanh phong đạm: mây gió điềm nhiên, ý chỉ vẻ bình thản, ung dung, gợn sóng)

"Kỳ thực, đến cùng thì cũng là do phụ như dạy dỗ ngươi, thế cho nên ngươi mới vì một chút quyền thế mà nhẫn tâm mưu hại chính ruột của , nếu đây là trách nhiệm của thì cứ để gánh lấy cái trách nhiệm !"

Diệp Thiên chậm rãi về phía Diệp Cảnh Huyền: "Chờ khi chuyện qua , sẽ rời khỏi Diệp gia!"

Một đứa con trai mà cũng thể dạy dỗ cho , thì còn tư cách gì cái ghế gia chủ của Diệp gia?

Sau khi Diệp Thiên đến ngay mặt của Diệp Cảnh Huyền thì mới dừng bước , ông chậm rãi nâng tay lên: "Huyền nhi, ngươi yên tâm, vi phụ sẽ để cho ngươi c.h.ế.t quá đau đớn!"

Suy cho cùng thì Diệp Cảnh Huyền cũng là con trai của Diệp Thiên ông.

Dù trong lòng ông đối với Diệp Cảnh Huyền thật vọng lớn đến cỡ nào nữa, thì cũng đành lòng để cho Diệp Cảnh Huyền quá thống khổ.

Có lẽ, cái c.h.ế.t đối với Diệp Cảnh Huyền mà , chính là một sự giải thoát.

Diệp Cảnh Huyền trừng lớn đôi mắt, trơ mắt mà ảnh Diệp Thiên gần trong gan tấc, tiếp theo, một chưởng phong sắc bén đánh sâu trong thể Diệp Cảnh Huyền, nhắm thẳng tim ông .

Phụt!

Một ngụm m.á.u tươi phun , sắc mặt Diệp Cảnh Huyền vạn phần tái nhợt, từ từ ngã xuống, đến lúc c.h.ế.t mà trong mắt ông còn tràn đầy cam tâm và oán hận.

Diệp Thiên lưng , thêm đến t.h.i t.h.ể của Diệp Cảnh Huyền, lạnh giọng phân phó: "Người ! Đem t.h.i t.h.ể của nó ném bãi tha ma!"

Người mưu hại ruột của , tư cách an táng trong mộ phần của tổ tiên.

Bãi tha ma chính là nơi nhất dành cho những như .

Diệp Thiên phất phất vạt áo, một tay chắp lưng, bước nhanh rời , thần sắc mặt ông khó tránh khỏi một chút đau xót, chỉ thời gian mới dần dần chữa trị cho ông.

Những chuyện kế tiếp cũng cần đến Vân Lạc Phong mặt, bất luận là thanh mai trúc mã của Đồng Quý Phi là hai con Thục Phi, đều do hoàng đế xử trí.

Còn về tiểu cô nương Thục Phi uy h.i.ế.p , hoàng đế khó tiểu cô nương đó, chẳng những trị tội mà còn giúp tiểu cô nương cứu cha của .

Ngược , bộ của Thục Phi đều bắt giam đại lao.

Trong nhất thời, Thiên Vân Quốc đều rơi một hồi phong ba, mà những trong trung tâm trận phong ba đều đang cố hết sức bình sinh phủi sạch quan hệ với Thục Phi, sợ bản sẽ Thục Phi liên lụy tới.

Nhân tình ấm lạnh, lúc là biểu hiện rõ ràng nhất.

____

Diệp gia.

Trong tổ trạch*, chúng trưởng lão đều tề tựu một đường, biểu tình đều nghiêm túc.

(*tổ trạch: nhà tổ)

"Gia chủ, nhị thiếu gia xác thực là phạm sai lầm lớn, c.h.ế.t hết tội, nhưng Diệp Thiên Vấn là vô tội! Chúng thấy tiên nên thả , để tiếp nhận vị trí của nhị thiếu gia!"

một thấy cảnh Vân Tiêu nổi giận ngày hôm đó, nhưng vẫn tin tưởng rằng dù Vân Tiêu lợi hại cách mấy cũng cách nào chống Diệp gia . Diệp gia Diệp Thiên chấp chưởng, cần gì sợ một tên tiểu tử hỉ mũi sạch chứ?

Loading...