"Bằng thực lực của bọn họ, đủ !"
Thanh Mộc lắc lắc đầu thở dài, thấy ý Vân Lạc Phong quyết, cho nên thêm gì nữa, trong đôi mắt già nua ngập tràn sự lo lắng.
"Thời gian một khắc hết, mời chư vị nộp lên danh sách đội viên ứng thí, tiếp theo , bổn tướng quân sẽ giải thích quy tắc thi đấu!"
Giọng lạnh lùng trầm thấp của Lý tướng quân vang lên, đánh vỡ khí cổ quái bên .
Người của chư quốc lập tức đem tên các đội viên chọn của lên tờ giấy, đó đưa cho thái giám đến tiếp nhận, mới chuyển cho Lý tướng quân.
"Lần tỷ thí , từng một sẽ lên đài, thắng cuộc sẽ lưu , kẻ thua tất nhiên sẽ đào thải. Khi trận bán kết kết thúc, sẽ dựa còn ở của các đội để tiến hành xếp hạng."
Sau khi những lời của Lý tướng quân dứt, Khâu Hoa Phi từ lúc nào đến mặt Vân Lạc Phong, thần sắc mặt âm trầm mà : "Vân Lạc Phong, vận may của ngươi sẽ dừng ở đây thôi. Ngay bây giờ, bổn hoàng tử sẽ khiến cho ngươi thua thật khó coi."
Hiển nhiên, trong lòng Khâu Hoa Phi luôn nhận định rằng Vân Lạc Phong thể đoạt hạng nhất ở vòng loại, nguyên nhân chân chính là bởi vì may mắn mà thôi! Chứ thực tế thì nữ nhân bản lĩnh gì cả.
Huống chi, ở trận bán kết , Vân Lạc Phong đưa quyết định ngu xuẩn như thế, phái bộ đều là Địa Linh Giả, đây là tự nhận thua ?"
"Chư vị đều nộp lên danh sách dự thi, bây giờ bổn tướng quân xin tuyên bố, trận đấu bán kết bắt đầu!" Lý tướng quân tùy tiện rút hai tờ giấy: "Trận đấu đầu tiên, Phong Dĩ Quốc và Vô Song Đế Quốc!"
Chúng thiên tài của Phong Dĩ Quốc vốn đang sôi sục ý chí chiến đấu, khi thấy lời , tức khác liền trở nên uể oải, dù thế nào thì bọn họ cũng ngờ tới trận đấu đầu tiên của đụng Vô Song Đế Quốc.
Vì tránh việc tổn thất lực lượng chiến đấu cường đại, Phong Dĩ Quốc chọn thực lực kém nhất trong năm dự thi để tỷ thí cùng Vô Song Đế Quốc.
Kết quả.... Hiển nhiên rõ ràng.
Phong Dĩ Quốc thua! Thua ! Thậm chí ngay cả một chiêu còn đỡ thì đánh rớt xuống lôi đài.
Những trận thi đấu tiếp theo cũng kéo dài quá lâu, của tam đại đế quốc tựa như bá chủ lôi đài, gì lay động địa vị của bọn họ.
Đương nhiên, trong năm chọn từ các quốc gia , mỗi chỉ thể thi đấu một mà thôi.
Kẻ thua rút lui, thắng ở !
Xếp hạng cuối cùng sẽ dựa theo thắng lưu mà tính.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-tieu-thu-an-choi-trac-tan/chuong-976.html.]
"Lam Tường Quốc.... Đấu Thiên Vân Quốc!"
Không cố ý mà đối thủ đầu tiên của Thiên Vân Quốc là Lam Tường Quốc.
"Để lên!" mày liễu của Dư Đồng Đồng khẽ nhíu, cất tiếng đề nghị.
"Không , cô đối mặt với Lam Tường Quốc quá nguy hiểm, trận cứ để cho mấy chúng !"
"Không , tuyệt đối sẽ kéo chân của tiểu thư!"
Dư Đồng Đồng kiên định dậy, ngước mắt nam nhân đang đài cao, giọng điệu càng kiên cường hơn.
"Nữ nhân?"
Trên lôi đài, nam nhân liếc mắt Dư Đồng Đồng đang từ từ lên, trong mắt chứa đầy vẻ khinh thường.
"Lệ Dương giờ là một thương hương tiếc ngọc gì, rơi tay , ngươi hãy cẩn thận kẻo mất mạng!" Lệ Dương cao ngạo ngẩng đầu, đầy trào phúng.
Dư Đồng Đồng chút nào để ý đến, từng bước từng bước kiên định mà tiến lên lôi đài.
"Có thể bắt đầu ?" Dư Đồng Đồng sang trọng tài, hỏi.
Từ đầu đến cuối, cô từng liếc mắt đến Lệ Dương, dường như lả hề tồn tại .
Tốt gì thì Dư Đồng Đồng cũng theo bên cạnh Vân Lạc Phong lâu như , cái khác , nhưng về phần tính khí cao ngạo còn ai gì thì học đến ba phần.
Lê Dương giận tím mặt, hét lớn lên một tiếng, đó lao thẳng về phía Dư Đồng Đồng.
Dư Đồng Đồng đầu , lập tức rút vũ khí , hướng về phía Lệ Dương mà phát động công kích.
Ầm!!
Cố Diệp Phi
Lực lượng cường đại của Lệ Dương xuyên qua đòn công kích của Dư Đồng Đồng mà đánh thẳng lên cô, cả Dư Đồng Đồng run lên, bước chân khỏi lui về mấy bước.
Một chiêu đầu tiên phát , Dư Đồng Đồng liền rơi xuống thế hạ phong.