Thắng?
Đội ngũ xem trọng nhất, mà chiến thắng?
Đặc biệt là còn chiến thắng dười tình huống bốn quốc gia liên thủ tấn công?
Lý tướng quân cảm nhận cảm xúc bạo nộ của Long Nguyên, vội vàng đằng hắng lấy giọng, : "Nếu Thiên Vân Quốc và Phong Dĩ Quốc đạt thắng lợi, tiếp theo, hai quốc gia sẽ cùng chiến đấu, để phân thắng bại!"
Tiêu Ngọc Thanh qua Vân Lạc Phong, cất giọng thanh lãnh: "Ta bỏ quyền!"
Đừng những khác, ngay cả chính Vân Lạc Phong cũng khẽ nhíu mày, tầm mắt dừng Tiêu Ngọc Thanh.
"Đừng quên, đó chúng sẽ quyết một trận phân cao thấp, chẳng lẽ bây giờ ngươi nhận thua?"
Tiêu Ngọc Thanh gật gật đầu: "Ta giúp Phong Dĩ Quốc giành hạng hai, còn nợ bọn họ cái gì nữa, ngôi vị quán quân thể , thể . Huống chi, cho rằng, bản là đối thủ của cô!"
Lý tướng quân ngẩn , tựa hồ dự đoán tình huống là thế , định mở miệng thì một bên truyền tới tiếng bạo nộ của Long Nguyên.
"Ngươi bỏ quyền? Trẫm cho phép! Hai các ngươi cần chiến đấu với !"
Nếu hai các ngươi là quen cũ, trẫm tất nhiên là hai các ngươi tàn sát lẫn ! Chỉ như , mới tiêu trừ lửa giận trong lòng trẫm.
Nếu đổi thành khác, lẽ là sẽ kiêng kỵ uy nghiêm của Long Nguyên, đáng tiếc, gặp là Tiêu Ngọc Thanh.
Là Tiêu Ngọc Thanh luôn luôn thanh lãnh, hờ hững.
Vì thế, Tiêu Ngọc Thanh ngay cả cũng thèm đến Long Nguyên một cái, liền dẫn theo của Phong Dĩ Quốc xuống lôi đài, chỉ để một cơn gió nhẹ, cho tim của một ít thiên tài nữ tử của chư quốc đều nhảy lên một cái.
"Ta quyết định, từ nay về Liễu Thần Dật đối với chính là quá khứ, tình lang trong mộng của kể từ bây giờ sẽ là Tiêu Ngọc Thanh, các ngươi thấy hành động của ? Thật sự là vô cùng soái khí, ngạo nghễ mà kiêu ngạo!"
"So với Tiêu Ngọc Thanh, càng sùng bái Vân Lạc Phong hơn, tuy rằng hai chúng đều là nữ nhân, nhưng ngại cùng nàng bách hợp... "
(****pé pen chuẩn hò hét~_~|||)
"Còn cảm thấy Tiêu Ngọc Thanh và Vân Lạc Phong thật xứng đôi. Chỉ tiếc là Vân Lạc Phong phu quân, lẽ là ý nhưng vô tình, thật đáng tiếc.... "
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-tieu-thu-an-choi-trac-tan/chuong-987.html.]
Âm thanh trong hội trường ồn ào vô cùng.
Không gì bất ngờ, trải qua hai hạng mục tỷ thí, thanh danh của Vân Lạc Phong trở nên vang dội, truyền bá khắp nơi.
"Chúng trở về nghỉ ngơi thôi!" Vân Lạc Phong lười biếng duỗi eo: "Ngày mai còn một trận tỷ thí cuối cùng nữa!"
Vân Lạc Phong nhẹ nhàng híp mắt, khóe môi gợi lên một độ cong.
Chờ khi trận tỷ thí ngày mai kết thúc, thì cô rốt cuộc cũng thể khởi hành trở về nhà.
Cố Diệp Phi
____
Hôm .
Trời tờ mờ sáng, thì đường phố liền trở nên vô cùng náo nhiệt, những đó đơn giản đều đang bàn tán về trận đấu mấy ngày nay, khi mà nhắc đến tên Vân Lạc Phong, thì ánh mắt của bọn họ đều mang theo sự sùng bái kính trọng.
Mà trong tất cả những cuộc trò chuyện , đều kết thúc bằng một câu , câu cũng lưu truyền khắp bộ đường phố.
Câu chính là....
"Đi, chúng xem Vân Lạc Phong thuần thú!"
Trong nhất thời, tất cả đều hướng về phía thuần thú trường mà , mục đích chính là sớm giành một chỗ , để dễ dàng quan sát Vân Lạc Phong thuần thú.
Vì thế, đợi đến thời điểm mà Vân Lạc Phong đến thuần thú trường, thì tình cảnh mắt dọa cho nhảy dựng lên.
Toàn bộ thuần thú trường đều rậm rạp đầu , một còn chiếm cứ luôn cả đường , nếu phía đài thuần thú quá nguy hiểm cho phép khác tiến , thì lẽ nơi đó cũng nhóm chiếm chỗ cho riêng mất .
"Mẹ kiếp!" Diệp Hi Mạch nhịn mà chửi tục một câu: "Hôm nay tại nhiều đến như ?"
Bất luận là tỷ thí y thuật, là tỷ thí võ giả, cũng nhiều vây xem giống như bây giờ .
Ở đây tất cả thiên tài của chư quốc, thậm chí, ngay cả hoàng tôn quý tộc của Thiên Hồi Đế Quốc cũng đến đây tham quan.
Mục đích chính là xem Vân Lạc Phong thuần thú.