Chương 634 -
Vương chưởng lịch cũng xem mấy ngày , trong lòng cũng nắm rõ. Hôm nay cố ý lấy chính là vì xem tiểu nha đầu năng lực gì. Về đều ở chỗ việc, nếu là kẻ ngu xuẩn cái gì cũng , quả thực cho mệt mỏi.
nghĩ tới tiểu nha đầu rõ ràng.
“Vừa ngươi trời ?” Vương chưởng lịch chút giật : “Thời gian ngươi tới lâu.”
“Xem mây, phân biệt gió, khí là . Sáng sớm khi ngoài, những thứ ở bên cạnh, chú ý là thôi.” Thái độ Tiêu Vân Chước coi như khiêm tốn.
Vương chưởng lịch thấy nàng chút bản lĩnh, thái độ nhất thời liền hơn nhiều: “Đám quan viên Lễ bộ giờ đều là như thế, tùy tiện định mấy ngày cảm thấy tệ liền đưa tới. Nếu mấy ngày trong đó thể dùng thì ngược bớt việc, nhưng nếu như đều thì bọn họ bất mãn, luôn cảm thấy là chúng tận tâm tính toán, hận thể chúng thể sửa đổi ngày , chuyện thuận theo ý bọn họ...”
Trong lời của Vương chưởng Lịch chút oán hận: “Bệ hạ phạt hai vị Vương gia, để Tam vương gia hồi phủ tự kiểm điểm, đến ngày thành hôn mới thể ngoài. Vậy cho nên Nhị vương gia hẳn cũng giam một thời gian chừng đó. Quý phi nương nương ngược là quản hỏi, nhưng đôi khi cũng một vài bên sắc mặt quý nhân, sợ bọn họ phạt lâu…”
Nói xong, Vương chưởng lịch cũng phát hiện hình như nhiều.
“Lát nữa ngươi phụ trách đàm phán với tri sự Lễ bộ .” Vương chưởng lịch .
Ông , thanh danh của tiểu cô nương ở bên ngoài lợi hại, hơn nữa... Lễ bộ thượng thư Hoắc đại nhân còn là thích nhà nàng nữa thì ? Thân phận như , những Lễ bộ cũng dám cung kính.
“Chuyện phụ trách, chuyện ?” Tiêu Vân Chước .
Vương chưởng lịch sửng sốt một chút, đương nhiên .
Chuyện mà Tiêu Vân Chước đơn giản, chỉ trời.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-tieu-thu-bi-vat-bo-lac-minh-bien-hoa-thanh-than-toan-boi-que/chuong-634.html.]
Thậm chí bên Tiêu Vân Chước còn một Tinh quan, đến buổi tối thì chằm chằm mấy ngôi quan trọng đặc biệt là . Ti Thiên Đài bọn họ bận rộn cũng là bận rộn thật, nhưng nếu lười biếng... cơ hội cũng nhiều.
“Ngươi ?” Vương chưởng lịch chút giật : “Ngươi là mới đến, bệ hạ bảo ngươi trong vòng ba tháng chút thành tích, ngươi chỉ phụ trách công việc trong tay mà chứ?”
Tiêu Vân Chước thể , Vương chưởng lịch tính là , nhưng chính là tuổi lớn nên mới chút cậy già lên mặt. Ngoài , cũng coi như hiền lành.
Người ai mỹ cả, cho nên Tiêu Vân Chước cũng gì thích hoặc là tôn trọng ông , chỉ khách khí : “Làm những việc nên để , cho dù chạy gãy chân thì bệ hạ cũng sẽ khen một câu . Cho nên chuyện thương lượng với Lễ bộ , phiền Vương chưởng lịch ngài chọn khác .”
“...” Râu của Vương chưởng lịch giật giật.
Tiểu nha đầu còn chút tính tình thối nữa.
Chẳng lẽ là lười biếng ?
“Ta xem Kỳ Lân lịch pháp, ?” Tiêu Vân Chước giống như thấy dáng vẻ Vương chưởng lịch thổi râu trừng mắt, chỉ nhàn nhạt .
“Ngươi... Cũng , nhưng ngươi bảo đảm buổi tối còn tinh thần quan sát . Trong những Tinh quan , sẽ lười biếng ngủ, ngươi nhất định thỉnh thoảng tuần tra một phen. Nếu bọn họ việc cho , nếu dị tinh mà tra, ngươi cứ chờ phạt .” Vương chưởng lịch trừng mắt nàng.
Ông cũng dám nổi giận với tiểu nha đầu .
Thứ nhất, tiểu nha đầu còn nhỏ tuổi, lớn hơn cháu gái nhà ông mấy tuổi. Thứ hai, xuất cao, mặc dù chức quan hiện tại cả, nhưng phía a.
Vương chưởng lịch thuận đường chỉ đường cho Tiêu Vân Chước.
Ti Thiên Đài vẫn lớn, nhưng một nơi Tiêu Vân Chước tới, chỉ thể dạo ở phụ cận Thừa Linh Trụ.