Đại Tiểu Thư Nàng Luôn Muốn Làm Cá Mặn - C177
    Cập nhật lúc: 2025-10-18 01:01:15
    Lượt xem: 27 
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chương 177: Không dám thất lễ mặt Đại tiểu thư
Tần Lưu Tây về phía Trương Toàn Gia, chỉ cần liếc mắt một cái là nàng yên lòng.
Vị ma ma khuôn mặt tròn như trăng rằm, cung phu thê và cung tử tức đầy đặn hồng nhuận, thể thấy hôn nhân mỹ mãn và hòa hợp. Tướng mạo bà bình thản, lòng độc ác. Tai to vành tai dày thịt, cho thấy tiền đồ vận thế , đối nhân xử thế cũng nhân từ.
Cung nô bộc của bà đầy đặn, cho thấy khả năng quản lý , bên cạnh hết lòng ủng hộ. Một như xử sự quang minh lạc, một lòng chính nghĩa, tính tình đôn hậu, thể gọi là một hầu trung thành.
Người của Vương gia bên thế nào thì nàng thấy , nhưng chỉ cần xem tướng mạo của cũng họ là loại tiểu nhân bỏ đá xuống giếng.
Trương Toàn Gia chút bối rối, đặc biệt là ánh mắt của Tần Lưu Tây, bà càng cảm thấy chút yên.
Cũng thật kỳ lạ, nãy lúc chuyện với Vương thị, bà còn cảm thấy mất tự nhiên như bây giờ. Hiện tại Tần Lưu Tây ở đây, bà đến thở mạnh cũng dám, còn chút cảm giác tự ti mặc cảm.
Trương Toàn Gia chút kinh ngạc, khí thế của vị Đại tiểu thư quả thật quá mạnh mẽ, khiến bà nơm nớp lo sợ, dám thất lễ.
Tần Lưu Tây Trương Toàn Gia, : "Nhà ngoại cách nơi cũng cả ngàn dặm, ma ma nhận tin là lên đường ngay ạ? Sức khỏe của ông bà ngoại vẫn chứ ạ?"
Thấy nàng hỏi chuyện, Trương Toàn Gia theo bản năng dậy đáp lời: "Nhờ phúc của , lão gia và phu nhân đều khỏe cả ạ."
Vương thị thấy bà kính cẩn như , chút bất ngờ nhưng gì.
"Ma ma cứ xuống chuyện ạ."
Trương Toàn Gia một nữa xuống, : "Nhận tin Tần gia gặp biến cố, phu nhân sợ Đại nương tử bên đỡ đần, liền lập tức thu dọn một ít của riêng, bảo nô tỳ lên đường ngay, chỉ sợ Đại nương tử giúp việc quen tay. Lần từ trong nhà hai nhóm , một nhóm do nhà của nô tỳ dẫn Tây Bắc, nhóm còn là do nô tỳ dẫn vài đến Ly Thành."
Tần Lưu Tây gật đầu, : "Bà ngoại thật lòng. Ma ma từ xa đến đây, cứ ở Ly Thành thêm vài ngày, cũng để trò chuyện cùng ."
"Nô tỳ ạ." Trương Toàn Gia suy nghĩ một chút : "Phu nhân Đại tiểu thư năm nay cập kê, cũng lệnh cho nô tỳ mang theo quà cập kê đến, lát nữa sẽ đưa qua cho Đại tiểu thư."
Tần Lưu Tây chút kinh ngạc, : "Xin đa tạ."
Có nhớ đến , là một chuyện .
Thấy Trương Toàn Gia vẻ bối rối, nàng cũng ở lâu, chỉ với Vương thị: "Mẹ lâu gặp nhà đẻ, cứ giữ Trương ma ma ở thêm một thời gian để trò chuyện. Con xem Tần Tiểu Ngũ và di nương đây ạ."
Vương thị : "Con , lát nữa lấy quà bà ngoại cho con sẽ mang qua cho con."
Tần Lưu Tây một tiếng "", hướng hai hành lễ thong thả rời .
Trương Toàn Gia thấy nàng mới thở phào nhẹ nhõm, lau mồ hôi lấm tấm trán.
Đối mặt với vị Đại tiểu thư , bà thật sự chút cẩn thận lấy lòng, sợ một chút chú ý sai lời, mất phép tắc mặt nàng, khiến chê .
Vương thị thấy bật , : "Con bé cũng chỉ là bậc con cháu, chị thật sự cần cẩn thận như ."
Trương Toàn Gia than một tiếng: "Không vì , nô tỳ thấy Đại tiểu thư cứ như là đang thấy vị lão thái quân của đại phòng , nửa điểm cũng dám thất lễ."
Vương thị sửng sốt, đó bật : "Chị quá lời , con bé vẫn còn là một đứa trẻ."
Trương Toàn Gia lắc đầu, : "Tuy là một đứa trẻ, nhưng khí thế của cô nương quá mạnh mẽ. Rõ ràng chuyện thì ôn tồn nhỏ nhẹ, nhưng khi cô đó, chỉ một ánh mắt qua cũng khiến dám càn mặt. Đại nương tử, nô tỳ thấy, cô nương trời sinh khí chất của chủ."
Chương 178: Quá nhiều điều để chê
Vương thị Trương Toàn Gia , khóe môi khẽ nở nụ , : "Nó vốn dĩ trời sinh là chủ. Chỉ là vận mệnh gập ghềnh, lúc còn nhỏ sức khỏe yếu nên gửi về nhà cũ, còn bái nhập Huyền môn. Bây giờ nuôi lớn , gia đình gặp biến cố."
Trương Toàn Gia : "Nô tỳ cũng từng phu nhân qua, Đại tiểu thư ghi danh nghĩa của ngài, từ sớm gửi đến nhà cũ. nô tỳ thấy, quan hệ của hai vẻ ."
Mày mắt Vương thị giãn , : "Chị ? Có lẽ thật sự là duyên phận. Đại phòng của chúng chỉ duy nhất nó là con gái, nên ghi danh nghĩa của , thành con gái của . Tuy rằng mười năm gặp, nhưng bây giờ gặp , hợp ý ."
"Nô tỳ thấy cô đối với ngài tôn kính."
"Là một đứa trẻ , chủ kiến cũng vững vàng, gánh vác danh tiếng của đích trưởng nữ nhà chúng ." Vương thị vài phần kiêu hãnh.
Đánh giá cao như ?
Trương Toàn Gia khỏi nâng cao sự coi trọng đối với Tần Lưu Tây thêm vài phần. Có thể Vương thị khen như , ắt hẳn bản lĩnh.
cho dù Vương thị khen, Trương Toàn Gia cũng dám thất lễ mặt Tần Lưu Tây. Thật sự là do khí thế của đối phương quá mạnh mẽ, bà chỉ thể cẩn thận lấy lòng.
"Tây Nhi đúng, chị từ xa đến, đường xá bụi bặm, cứ ở mấy ngày hẵng . Thẩm ma ma, ngươi dẫn Hồng tỷ tỷ xuống nghỉ ngơi . Đợi nghỉ ngơi xong chúng hãy chuyện cũng muộn."
Trương Toàn Gia đường xa cũng chút mệt mỏi, xong lời cũng từ chối, liền theo Thẩm ma ma lui xuống.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-tieu-thu-nang-luon-muon-lam-ca-man/c177.html.]
Vương thị lúc mới sửa sang những thứ bà mang đến. Một cái hộp nhỏ, mở khóa xem, bên trong là hai ngàn lượng ngân phiếu, còn mấy cây trâm vàng kiểu dáng cũ kỹ, nặng trĩu.
Vương thị xem mà hốc mắt nóng lên. Những cây trâm vàng kiểu dáng cũ và nặng như , đeo thì , chắc là vì sợ bà nhất thời tiền tiêu nên mới thể dùng để cứu nguy.
Mẫu luôn thích những thứ thực dụng, tâm tư của mẫu , bà hiểu.
Vương thị lau khóe mắt, thấy những cây trâm cài còn một tờ giấy gấp , liền rút , mở xem, là thư của mẫu gửi cho bà.
Bà từng câu từng chữ xuống, vài , áp lá thư lên ngực, sớm lệ rơi đầy mặt.
Tấm lòng cha đáng thương nhất. Bất kể bà lớn từng nào, trong lòng mẫu vẫn chỉ là một đứa trẻ. Bây giờ con gái gặp nạn, cũng chỉ thể cố gắng hết sức để giúp đỡ.
Hai ngàn lượng ngân phiếu và mấy cây trâm vàng, đặt ở gia đình giàu cũng tính là nhiều. Tứ phòng cũng là gia đình hào phú, trong nhà cũng em dâu, cháu trai cháu gái. Mẫu cho dù của riêng, cũng thể cho bà hết . Nếu ở mặt các chị em dâu sẽ , bản lẽ cũng còn mặt mũi nào.
Cho nên những thứ , xem như là tất cả những gì mà mẫu của bà thể cho.
Vương thị cảm thấy mãn nguyện.
Bởi vì nhà đẻ cũng bỏ rơi bà. Có bạc , thể chút kinh doanh gì đó. Cứ vững vàng tiến bước, chắc chắn thể vì mấy đứa con của đại phòng mà gây dựng một phần cơ nghiệp. Đợi đến tương lai Ngạn Nhi trở về, cũng đến nỗi khốn cùng thất vọng. Chuyện cưới gả của bọn trẻ cũng chút nền tảng. Còn về những chuyện khác, mắt dám nghĩ nhiều.
Vương thị vuốt ve cây trâm vàng, trong lòng định .
Thẩm ma ma , trong tay thêm một chiếc hộp dài nhỏ. Bà hành lễ : "Thái thái, đây là quà cập kê mà lão phu nhân tặng cho Đại tiểu thư ạ."
Vương thị nhận lấy, mở xem, là một cây trâm cài hình chuồn chuồn nạm hồng ngọc điểm thúy, công nghệ tinh xảo, trông tinh nghịch đáng yêu. Bà cầm trong tay ngắm một hồi, hỏi: "Có còn một phần quà khác ?"
"Người đoán sai ạ. Một phần quà khác là một chiếc vòng tay mã não, quý bằng cây trâm ." Thẩm ma ma .
Hai phần quà cập kê, nhưng Trương Toàn Gia đưa phần quý trọng hơn. E là lời dặn dò của mẫu .
Vương thị khẽ thở dài: "Mẫu , nghĩ nhiều ."
Chắc là thông qua Trương Toàn Gia để xem thử phẩm tính của Tần Lưu Tây , đối với cả thế nào, mới quyết định tặng quà gì.
"Dù cũng từng gặp qua Đại tiểu thư, trong lòng hướng về ngài cũng là đương nhiên." Thẩm ma ma : "Đợi khi bà gặp qua Đại tiểu thư, sẽ nghĩ như nữa ."
Vương thị gật đầu: " , mẫu chắc chắn sẽ thích đứa trẻ đó. Chỉ là cơ hội gặp mặt ."
Thẩm ma ma ôn tồn an ủi.
Vương thị cầm chiếc hộp dài nhỏ đến đông sương phòng. Tần Lưu Tây đang kiểm tra bài vở của Tần Minh Thuần. Nàng , còn Thuần Nhi thì bên cạnh, hai tay xoắn , nơm nớp lo sợ.
Một bên khác, Vạn di nương cũng đang , thần sắc căng thẳng. Thấy bà như thấy cứu tinh: "Thái thái đến ạ."
Bà vội vàng tiến lên, hành lễ với Vương thị, ân cần dọn ghế, còn bưng rót nước, : "Thái thái, để nấu cho ngài một chén chè nhé?"
Vương thị buồn liếc bà một cái: "Ăn cái đó gì, khéo ngấy, tối ăn cơm tối."
Vạn di nương ngượng ngùng. Bà chỉ là ở chung một phòng với Tần Lưu Tây. Bà sợ con gái , khí thế quá mạnh, bà hoảng thật sự.
Tần Lưu Tây chỉ phần chú thích trong sách, dùng ngón tay gõ mạnh, : "Đây là chú thích gì ? Đây là khả năng hiểu của ngươi ? Còn nữa, mấy cái nhỏ mà ngươi vẽ là cái gì?"
Có , , nửa quỳ nửa quỳ, hai cánh tay gầy gò đang ôm thứ gì đó.
"Đông tắc ôn, hạ tắc sảnh, thần tắc tỉnh, hôn tắc định¹." Tần Minh Thuần thoáng qua, lí nhí : "Đây là thỉnh an cha ạ. Con vẽ là đang thỉnh an cha sớm tối, để dễ nhớ hơn."
Tần Lưu Tây: "!"
Nàng liếc mấy nhỏ , im lặng : "Vẽ lắm, đừng vẽ nữa. Ngươi sẽ cho các bậc đại sư trong giới hội họa hổ mà c.h.ế.t đó!"
Tần Minh Thuần ấm ức cúi đầu: " Em học qua."
Tần Lưu Tây sửng sốt một chút, về phía Vạn di nương. Người vội vàng xua tay: " Con đừng , dốt đặc cán mai, ngoài một mỹ mạo thì cái gì cũng . Đến cả chữ cũng chỉ tên của , còn bằng em trai con nữa ."
Tần Lưu Tây: "..."
Vương thị : "Tiểu Ngũ tuổi còn nhỏ, lục nghệ² học, vẽ tranh cái cũng còn . Trong nhà như , quả thật là chậm trễ. Chờ qua năm mới, sẽ đưa nó đến học đường để thầy giáo dạy."
"Vị trí của Triệu Đồng tri e là giữ nổi nữa . Không cần đợi qua năm mới, qua mấy hôm nữa tìm quen, tìm một cái học đường, sớm đưa nó ." Tần Lưu Tây suy nghĩ một chút : "Mấy ngày nay, cứ đến sân của mà luyện chữ."
"A? Không, phiền ngài chứ ạ." Thân hình nhỏ bé của Tần Minh Thuần run bần bật. Thế chẳng là đang kiếm ăn mí mắt của đại tỷ , cứu mạng!
Tần Lưu Tây lạnh: "Chỉ bằng ngươi, còn phiền ."
Tần Minh Thuần cúi đầu.
Tần Lưu Tây về phía Vạn di nương. Người lập tức : "Ta dạo đang giúp thái thái may áo lót, rảnh cùng nó ."
"Cũng bảo ." Tần Lưu Tây ruột , chỉ cảm thấy quá nhiều điều để chê, vô cùng cạn lời: "Giúp nó một cái túi sách thì chứ?"
Thư Sách
"Cái đó tự nhiên là ." Vạn di nương vội vàng đồng ý, liếc đứa con trai đang mong chờ sự giúp đỡ của , tuyệt tình dời mắt .
Di nương thế yếu, thương mà giúp gì, tự cầu đa phúc !
Chú thích:
¹ Trích từ "Đệ tử quy", nghĩa là "Mùa đông thì lo cho cha ấm, mùa hạ thì lo cho cha mát. Sáng thì thăm hỏi, tối thì chăm nom."
² Lục nghệ: Sáu môn nghệ thuật cơ bản thời xưa, bao gồm lễ, nhạc, xạ (bắn cung), ngự (cưỡi ngựa), thư (thư pháp), (toán học).
