Nghe xong lời của Quỷ Vương phương Đông, sắc mặt Tần Lưu Tây cũng  vài phần khó coi. Liên tưởng đến quẻ bói ban nãy, tâm trạng nàng càng thêm tồi tệ.
Quỷ Vương phương Đông     chọc trúng chỗ nào, thấy thần sắc nàng lạnh băng thì đến thở mạnh cũng  dám.
“Có tìm thấy hồn phách của Chu Nhạc ? Địa phủ thì ?” Tần Lưu Tây hỏi.
Quỷ Vương phương Đông : “Mấy  bọn  đều  tự  tìm một lượt,  thấy. Bên quỷ sai cũng  thấy  đến địa phủ báo danh.”
Vậy tức là, Chu Nhạc hoặc là  hồn phi phách tán, hoặc là   nuốt chửng  .
“Ngươi thử gieo một quẻ xem.” Tần Lưu Tây .
Quỷ Vương phương Đông thức thời đặt một chuỗi vòng cổ hồng ngọc lên chiếc bàn nhỏ: “Tìm ...  , tìm quỷ?”
Tần Lưu Tây lườm  một cái, cầm lấy chuỗi vòng cổ đặt sang một bên,  nhặt ba đồng tiền lên, hợp trong lòng bàn tay lắc lắc  gieo xuống. Lặp  như  ba , nàng ghi  quẻ tượng lên giấy  bắt đầu suy tính. Hồi lâu , nàng nhíu mày, : “Là quẻ Khảm vi Thủy, quẻ hung.”
Khảm vi Thủy  nghĩa là gian nan, hung hiểm, mắc kẹt. Quẻ  cả nội quái lẫn ngoại quái đều là Thủy, nước chồng thêm nước nhấn chìm tứ phương, hiểm nguy trùng trùng, khó khăn chồng chất,   mà   về.
Mặt Quỷ Vương phương Đông càng trắng bệch.
“Ý ngài là... Chu Nhạc ...”
“Biến mất khỏi trời đất  .”
Hồn thể Quỷ Vương phương Đông run lên, mím chặt môi: “Hắn dù  cũng là Quỷ Vương một phương, nếu  con ác quỷ  nuốt chửng... Con ác quỷ đó  chịu tội trong ngục nhiều năm như , liệu   là đối thủ của Chu Nhạc ?”
Tần Lưu Tây thản nhiên : “Thuyền nát còn ba cân sắt. Hơn nữa, con ác quỷ đó là Ác Phật Hủy La.”
“Cái gì?” Quỷ Vương phương Đông hét lên chói tai: “Là Hủy La  tàn sát mười thành đó ư?”
Tần Lưu Tây gật đầu: “Chứ còn ai nữa.”
Quỷ Vương phương Đông  phịch xuống, hồn thể run rẩy.
Nghe  tên Hủy La đó mấy ngàn năm   tàn sát dân chúng trong thành, chỉ dùng một cây pháp trượng chỉ xuống đất là vạn vật sinh linh đều bỏ mạng. Lý do của  là... tái thiết Thánh Vực.
Xì! Rõ ràng chỉ là lấy cớ g.i.ế.c chóc, cực kỳ tàn ác.
“Hoảng cái gì.” Tần Lưu Tây lườm  một cái.
Quỷ Vương phương Đông sắp : “Đại nhân, đó là Ác Phật Hủy La đấy! Ngài tuổi còn trẻ, sợ là     xa đến mức nào . Hắn đúng là một tên điên cuồng mất hết nhân tính, mạng  trong mắt  chẳng khác nào con kiến.”
“Sao ngươi  nghĩ là  chịu tội trong ngục nhiều năm,  tu tâm dưỡng tính,  đầu là bờ ?” Tần Lưu Tây .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-tieu-thu-nang-luon-muon-lam-ca-man/chuong-229-mach-leo-voi-quy-vuong-moi-nham-chuc.html.]
Quỷ Vương phương Đông “À” một tiếng: “Lời  chính ngài   còn chẳng thấy tự tin.”
Thư Sách
Tần Lưu Tây : “Vậy mấy tên Quỷ Vương các ngươi    nơi nào xảy  t.h.ả.m sát sinh linh ?”
“Cái ... thì thật sự  .” Mọi thứ thực  vẫn bình thường.
“Thế là  . Chính  còn  dám ló mặt , đang ẩn náu  kìa. Hoặc là nguyên khí đại thương, hoặc là đang ấp ủ âm mưu gì đó lớn lao!” Tần Lưu Tây nheo mắt .
Quỷ Vương phương Đông: “!” Ủa,   ai  Hủy La tu tâm dưỡng tính,  đầu là bờ ?
“Hắn nuốt Chu Nhạc, chắc cũng đủ bù đắp .”
Tần Lưu Tây dùng đầu ngón tay gõ gõ mặt bàn: “Quẻ tượng tuy là ý hung hiểm mắc kẹt, nhưng   do Hủy La nuốt   thì còn  chắc. Vẫn  hỏi tên Khuông Sơn mới lên ngôi , xem lúc Chu Nhạc mất tích  gì bất thường .”
Nhắc tới Khuông Sơn, Quỷ Vương phương Đông  tỏ vẻ bất mãn: “Đại nhân còn    gì! Ngàn năm đạo hạnh mà chẳng  điều chút nào. Dù   cũng là kẻ đến , đúng ? Vậy mà  khi lên ngôi, chẳng thèm liên lạc với mấy Quỷ Vương bọn  lấy một , càng đừng  đến chuyện cống nạp lễ vật.”
Tuy Chu Nhạc  còn, nhưng  lên ngôi , coi như là đàn em,  mà quá   điều, chẳng thèm đến hiếu kính tiền bối gì cả!
Quỷ Vương phương Đông đảo mắt một vòng, : “Mấy Quỷ Vương bọn  thì    gì, chỉ là hạng tép riu thôi.  còn đại nhân ngài đây,  cũng  thèm đến bái kiến một , rõ ràng là  coi ngài  gì  còn gì?”
He he, ai  chỉ   sống mới  mách lẻo? Hắn đường đường là Quỷ Vương cũng  mách lẻo đấy nhé!