Đại Tiểu Thư Nàng Luôn Muốn Làm Cá Mặn - Chương 256: Cũng không tin vào số mệnh, lại còn dám đắc tội

Cập nhật lúc: 2025-10-25 06:22:08
Lượt xem: 18

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vẻ mặt quyết tâm giành bằng Ngọc Tuyết Cơ của Đồ Tam nãi nãi khiến Tần Lưu Tây nhướng mày, nàng thong dong về phía Diệp chưởng quầy.

Diệp chưởng quầy trong lòng thầm c.h.ử.i thề, nhưng mặt vẫn tươi : “Đồ Tam nãi nãi, thật là khéo, lọ Ngọc Tuyết Cơ đặt ạ.”

Đồ Tam nãi nãi nhíu mày: “Là ai?”

Diệp chưởng quầy về phía Tần Lưu Tây. Đồ Tam nãi nãi cũng theo, đ.á.n.h giá nàng một lượt từ xuống : “Là ngươi?” Bà khẽ hất cằm: “Không bán ngoài ? Vậy thì ai trả giá cao hơn thì thôi. Cô giá bao nhiêu, trả gấp đôi.”

Diệp chưởng quầy : “Đồ Tam nãi nãi cũng là khách quen của Trường Sinh Điện, nên hiểu rõ quy củ của chúng là ai đến thì . Còn về việc mua bán cho ai, xử lý thế nào đó thì Trường Sinh Điện quan tâm.”

Đương nhiên, quy củ cũng thể phá vỡ, chỉ xem đó là ai. Ví dụ như chủ nhân, như vị mắt , phá là phá. Đừng hỏi tại quy củ tùy hứng như , hỏi thì câu trả lời chính là chủ nhân tính tình tùy hứng.

Đồ Tam nãi nãi cũng điểm . Trường Sinh Điện giống các hiệu t.h.u.ố.c khác, t.h.u.ố.c của họ, ngươi đến mua thì , nhưng nếu gặp trường hợp nhiều cùng mua một món thì xét theo thứ tự , chứ ai trả giá cao hơn thì .

Ngươi mà dùng phận để loạn, ăn vạ thì xin , càng mua. Nếu vì thế mà đắc tội với Trường Sinh Điện, còn liệt danh sách đen, đến xin t.h.u.ố.c nữa thì nhất quyết bán.

Từng kẻ quyền quý cậy thế càn ở Trường Sinh Điện, còn dùng phận để ép , kết quả Trường Sinh Điện dùng cách gì mà trực tiếp trình một chồng bằng chứng phạm tội của nhà kẻ quyền quý đó lên ngự tiền ( mặt vua), khiến cả nhà khám xét c.h.é.m đầu.

Kẻ quyền quý đó vốn là bậc công khanh, chỉ vì động Trường Sinh Điện mà dùng thủ đoạn quang minh chính đại diệt cả nhà.

Nghe chủ nhân Trường Sinh Điện là một nhân vật lợi hại chính tà, đoán bối cảnh của Trường Sinh Điện thực là Thánh Thượng, cho nên mới ngông cuồng như . Sau vụ việc đó, chẳng ai dám dễ dàng động nó nữa, dù cho vô kẻ quyền quý thèm nhỏ dãi lợi ích khổng lồ và d.ư.ợ.c phẩm bên trong.

Đồ Tam nãi nãi cũng quy củ , thấy Diệp chưởng quầy vin quy củ để chuyện, bà cũng dám cưỡng đoạt, chỉ Tần Lưu Tây : “Ta là Đồ gia tam nãi nãi, nhà đẻ là Mông thị ở Thịnh Kinh. Lọ Ngọc Tuyết Cơ là chuẩn để tặng cho Mông Quý phi nương nương trong cung. Ngươi giá , mua từ ngươi, bao nhiêu bạc cũng .”

Từ lúc bà bước , của Yến Nhi nép sang một bên. Nghe thấy lời , đồng tử bà căng thẳng, về phía Tần Lưu Tây. Bà chút hiểu , thứ Ngọc Tuyết Cơ gì đó, chắc là vị công tử định dùng lên mặt Yến Nhi. Bây giờ đến xin, mà đến nhà họ Đồ Yến Nhi thương.

Trong mắt phụ nữ kinh hãi, sợ hãi, tức giận, nhưng dám hó hé tiếng nào. Trong mắt kẻ quyền quý, đám dân đen như họ rẻ mạt như cỏ rác.

Tần Lưu Tây. Vị công tử liệu sợ nhà họ Đồ ? Nếu sợ, thì nhà họ Đồ sẽ đối xử với cô thế nào? Có vì thế mà liên lụy ?

Thứ Ngọc Tuyết Cơ vẻ cực kỳ quý giá, thứ mà dân đen thấp cổ bé họng như họ thể dùng nổi.

Người phụ nữ mím môi, tiến lên một bước, nhỏ với Tần Lưu Tây: “Công tử, t.h.u.ố.c là định dùng cho vết thương của Yến Nhi ạ?”

Tần Lưu Tây gật đầu: “Chỉ Ngọc Tuyết Cơ mới giúp con bé hồi phục như ban đầu .”

Lòng phụ nữ thắt . Bà lấy hết can đảm kéo Tần Lưu Tây hai bước, đứa con gái đang ngủ yên giường sập, : “Công tử, vết thương của Yến Nhi cũng khâu . Nếu vì thế mà để sẹo, đó cũng là mệnh của nó, chúng chấp nhận. Không thể vì chuyện mà liên lụy đến ngài . Thuốc đó nếu quý giá như , họ xin thì ngài cứ nhường ạ. Nhà họ Đồ đó... đắc tội .”

Tần Lưu Tây : “Bà , từng ai bảo chấp nhận mệnh. Tần Bất Cầu đây cũng bao giờ tin mệnh. Trên đời cũng ai là dám đắc tội.”

Lời của nàng , cả phòng đều rõ.

Ngông cuồng quá!

Đồ Tam nãi nãi nhíu mày, sắc mặt vài phần khó coi. Bà phận của , thậm chí còn ngầm dùng phận để ép , Tần Lưu Tây nhượng bộ, nhưng kẻ dường như hiểu.

Không, hiểu, mà là sợ.

Cũng là đang khiêu khích.

Nha áo hồng tiến lên một bước: “Vị công tử , nãi nãi nhà nguyện trả giá cao để mua thuốc, ngươi cứ tạo điều kiện .”

“Nếu thì ?” Tần Lưu Tây đến mặt Diệp chưởng quầy, lấy thẳng lọ Ngọc Tuyết Cơ bằng thủy tinh từ tay ông , với d.ư.ợ.c đồng: “Nước tuyết năm ngoái còn trữ ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-tieu-thu-nang-luon-muon-lam-ca-man/chuong-256-cung-khong-tin-vao-so-menh-lai-con-dam-dac-toi.html.]

“Còn ạ.”

“Mang tới đây.”

Dược đồng đáp lời, chạy như bay hậu đường lấy nước.

“Này, ngươi , nãi nãi nhà là ai ?” Nha áo hồng thấy Tần Lưu Tây dầu muối ăn, cũng nổi nóng.

Tần Lưu Tây liếc cô : “Tuổi còn trẻ mà ảo giác tai điếc ? Nãi nãi nhà ngươi chẳng , bà là Đồ gia tam nãi nãi, con gái nhà họ Mông ? Mọi đều thấy, chỉ ngươi ? Tai điếc là bệnh, chữa đấy.”

Tư Lãnh Nguyệt bật thành tiếng.

Mặt nha áo hồng đỏ bừng lên, giận dữ : “Ngươi , còn dám?”

“Bà là ai thì liên quan gì đến .” Tần Lưu Tây ném một câu.

Nha áo hồng và Đồ Tam nãi nãi đều sa sầm mặt mày.

Đồ Tam nãi nãi lọ thủy tinh nhỏ tay nàng, nghiến răng đầy đau xót: “Giá gấp mười ! Nhường t.h.u.ố.c cho , nguyện trả giá gấp mười! Ta còn thể tiến cử ngươi cho Mông Quý phi nương nương.”

Lời thốt , bà cảm thấy điểm , đang định đỡ thì Tần Lưu Tây lớn, chỉ : “Nha của bà bệnh tai, còn bà chủ đây thì đầu óc cũng tỉnh táo lắm nhỉ. Bà tiến cử một nam tử như cho Quý phi gì? Bà chê sống lâu quá , chứ còn c.h.ế.t !”

Trong mắt ngoài, nàng chính là một nam tử trẻ tuổi. Đồ Tam nãi nãi thế mà thuận miệng thể tiến cử nàng cho Quý phi. Sao nào? Chê Hoàng Thượng đội mũ màu vàng đủ khó coi, bà giúp đổi sang cái mũ màu xanh lục chắc?

Gương mặt trang điểm tinh xảo của Đồ Tam nãi nãi “bá” một tiếng trắng bệch, giận mắng: “Ngươi càn! Sao ngươi dám xuyên tạc lời ? Chẳng qua là tiếc tài nên mới chỉ cho ngươi một con đường sáng, tiến cử cho nhà đẻ của nương nương, bằng ngươi tưởng một kẻ dân đen như ngươi thể đến mặt tôn giá của nương nương ? Tự nhiên là đầu quân phủ An Thành Hầu nhà đẻ của nương nương . Ngươi là cố ý xuyên tạc lời !”

cũng phu quân, đương nhiên lễ nghi nam nữ. Lời là do bà trong lòng quýnh lên lỡ, trong lòng hối hận thôi. Lời nếu truyền đến tai Thánh Thượng, bà chẳng những việc xong mà còn rước họa lớn. Tiến cử trai trẻ mặt trắng tài giỏi cho cô cô, tìm ch·ết là gì?

Tần Lưu Tây : “Thế thì xin cảm ơn lòng của bà, nhưng thật sự cần . Sư phụ cho chơi với đầu óc tỉnh táo, kẻo lây.”

“Ngươi! Ngươi!” Từ khi cô cô sủng ái, nhà họ Mông một đắc đạo gà ch.ó thăng thiên, Đồ Tam nãi nãi nào từng chịu nhục như ? Bị những lời của Tần Lưu Tây cho tức đến run cả , lồng n.g.ự.c cũng đau quặn.

Kẻ gi·ết, khó mà hả giận!

Trong mắt Đồ Tam nãi nãi lóe lên sát ý.

Thư Sách

Tư Lãnh Nguyệt thấy rõ ràng, nhíu mày.

Tần Lưu Tây cũng , khóe môi nhếch lên lạnh lùng. Muốn gi·ết nàng ?

 

 

 

 

 

 

 

 

Loading...