Đại Tiểu Thư Nàng Luôn Muốn Làm Cá Mặn - Chương 258: Tới thật nhanh
    Cập nhật lúc: 2025-10-25 06:22:10
    Lượt xem: 17 
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tư Lãnh Nguyệt sợ Tần Lưu Tây là Huyền môn, rành lẽ đời thế tục nên mới bụng nhắc nhở, Tần Lưu Tây cũng bác bỏ ý của nàng.
“Ngươi yên tâm, trong lòng rõ.” Tần Lưu Tây nhạt: “Thuốc ở trong tay , cho dù con họ trở về thì nhà họ Đồ cũng lấy .”
Vị Đồ Tam nãi nãi mà thật sự dùng thủ đoạn cứng rắn, thì cứ thử xem.
Tư Lãnh Nguyệt thấy vẻ tự tin chắc chắn của nàng, liền thêm nữa.
Trong lúc Tần Lưu Tây và Tư Lãnh Nguyệt đang chuyện, Đồ Tam nãi nãi trong một phòng thanh lịch yên tĩnh, báo cáo về lai lịch của Yến Nhi và bé, cũng như nguyên nhân vết thương của bé.
Hai con họ chỉ là dân đen nghèo khổ ở khu ổ chuột của phủ thành Thanh Châu, căn nhà nhỏ đang ở cũng là thuê , cả nhà bảy miệng ăn. Gia đình sống dựa tiền công bốc vác ở bến tàu của cha Yến Nhi là Cao Tiểu Toàn, cùng với tiền công giặt giũ quần áo thuê và việc vặt của bé.
Còn về vết thương của Yến Nhi, chính là do em chồng Đồ Cửu của bà gây .
“ là oan gia ngõ hẹp.” Đồ Tam nãi nãi lập tức hiểu vì Tần Lưu Tây chịu nhường lọ Ngọc Tuyết Cơ, e là con bé nhà quê thương là do tiểu thúc nhà gây .
“Còn nữa, ngựa của Cửu thiếu gia nổi điên, hất ngài xuống gãy chân, cũng đưa về nhà, đang gọi phủ y đến.” Hộ vệ bẩm báo.
Đồ Tam nãi nãi thần sắc lạnh nhạt: “Đáng đời nó.”
Đồ Cửu ăn chơi trác táng, tính tình tệ hại thế nào bà rõ, nhưng cũng để mắt. Nhà quyền quý quan , nhà nào mà chẳng mấy kẻ ăn chơi lông bông như ? Nhà họ Đồ , nhà họ Mông cũng , đây chẳng chuyện gì hiếm lạ đáng để tức giận.
bây giờ vì Đồ Cửu mà lấy Ngọc Tuyết Cơ, còn vì thế mà tức giận, bà liền thấy Đồ Cửu thật chướng mắt.
Đồ Tam nãi nãi lấy khăn tay chấm nhẹ mũi, suy nghĩ một lát : “Gọi Hứa quản sự đây.”
Bà dứt lời, chỉ hai thở , Hứa quản sự bước chờ lệnh.
Đồ Tam nãi nãi : “Ngươi đến hẻm Tiểu Liễu ở phía tây thành, tìm tên Cao Tiểu Toàn nhà họ Cao, cứ ...”
Bà dặn dò một lượt, lập tức lĩnh mệnh rời .
“Thưa Tam nãi nãi, còn vị công tử thì ạ?” Nha áo hồng hỏi.
Trong mắt Đồ Tam nãi nãi xẹt qua một tia tức giận: “Cho theo dõi cô , xem cô lai lịch thế nào.” Dám vô lễ với bà như .
Về phía của Yến Nhi, cuối cùng bà cũng đồng ý để con gái ở chữa thương, chỉ là bà về nhà báo cho nhà một tiếng, cũng lấy cho con gái bộ quần áo sạch để .
Tần Lưu Tây đưa cho bà một lá bùa hộ mệnh: “Cầm lấy phòng .”
Cao nương tử sững sờ, nhận lấy cất lòng, cúi hành lễ.
Đợi bà , Diệp chưởng quầy lúc mới ân cần mời Tần Lưu Tây phòng nghỉ nhỏ phía trong, hỏi nàng từ xa đến chỗ trọ , cần ông sắp xếp ?
Tần Lưu Tây : “Không cần . Ta đến Thanh Châu chỉ là để việc. Ông cứ cho một tiểu nhị đến nhà họ Tư ở phường Vĩnh Lam nhắn một tiếng, lát nữa sẽ qua.”
Diệp chưởng quầy vội vàng đồng ý, gọi một tiểu nhị nhắn lời, xoa xoa tay : “Cái đó... công tử , con dâu nhà tiểu nhân ít ngày nữa là đến ngày sinh. Người đàn bà sinh con như bước qua Quỷ Môn Quan, tiểu nhân xin công tử một lá bùa bình an cho con dâu nhà ạ?”
Tần Lưu Tây : “Ông sắp ông nội mà cũng lo lắng chu đáo thật.”
Diệp chưởng quầy tủm tỉm: “Cháu đích tôn đầu lòng, trong lòng khỏi chút hồi hộp ạ.”
Tần Lưu Tây cũng vẽ mấy lá bùa, liền đưa một lá qua: “Vậy chúc cô tròn con vuông.”
“Vâng, , xin nhờ lời chúc lành của ngài.” Diệp chưởng quầy mừng rỡ mặt nhận lấy, trịnh trọng cất túi tiền.
Tần Lưu Tây một câu ‘ tròn con vuông’, gì khác, tức là lúc sinh nở sẽ đại cát đại lợi. Thế là , còn gì hơn nữa chứ.
Diệp chưởng quầy dẫn nàng nội đường, thu vẻ mặt, : “Công tử, tuy Trường Sinh Điện chúng sợ gây chuyện, nhưng vị Đồ Tam nãi nãi , hỏi mua Ngọc Tuyết Cơ cũng mấy ngày . Trong tiệm ở Thanh Châu dự trữ cũng nhiều, tiểu nhân vẫn luôn từ chối khéo. Bây giờ bà là hàng, ngài giành , e là sẽ dễ dàng bỏ qua .”
Quan trọng nhất là, bà chịu trả giá gấp mười , mà Tần Lưu Tây lấy , dùng thẳng lên một đứa bé nhà nghèo. Đây rõ ràng là sự sỉ nhục. Những vị quý nhân đó, quan trọng nhất chính là thể diện, sỉ nhục như , ai mà chịu nổi?
Tần Lưu Tây : “Sao nào? Ông sợ Trường Sinh Điện đập phá, là sợ đập?”
“Có chủ nhân ở đây, Trường Sinh Điện hôm nay đập thì ngày mai thể mở ngay. Tiểu nhân chỉ sợ ngài khó khăn lắm mới đến đây một chuyến, phiền phức bám lấy, khiến chủ nhân bọn tiểu nhân việc xong.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-tieu-thu-nang-luon-muon-lam-ca-man/chuong-258-toi-that-nhanh.html.]
Tần Lưu Tây nghĩ đến con cáo già gian thương nào đó, hừ nhẹ một tiếng: “Cái tên chủ nhân gian thương nhà ông , chắc là đang mong kiếm chuyện để xem kịch vui chứ.”
“Ngài đùa .”
Tần Lưu Tây : “Vị Đồ Tam nãi nãi cần để trong lòng. Bà động thì cũng lười động.”
Người nhà họ Mông thì chứ.
Diệp chưởng quầy thấy nàng bình tĩnh như , cũng yên lòng. Người thể chủ nhân coi trọng như thế, chắc chắn đều là nhân vật dễ chọc . Ông cứ chờ xem là .
Đang chuyện, bên ngoài liền vọng đến tiếng ồn ào.
Tần Lưu Tây nhướng mày, về phía Tư Lãnh Nguyệt bên cạnh. Tới nhanh thật.
Diệp chưởng quầy vội ngoài , Tần Lưu Tây đặt chén xuống, theo sát phía .
Người tới quả thực là chồng của Cao nương tử, còn cả chồng bà nữa. Trên mặt Cao nương tử hằn rõ một dấu tay đỏ tươi, hai mắt sưng đỏ, rõ ràng là hành hạ một trận.
“Con bé ?” Cao Tiểu Toàn vóc thấp bé, mặt vuông, da ngăm đen, mũi tẹt, cửa quanh tìm kiếm.
Phía , một bà lão dáng cũng nhỏ thó, mắt sụp mí theo , đôi mắt láo liên, ánh tham lam nhút nhát.
Cao nương tử bước , thấy Tần Lưu Tây, vành mắt càng đỏ hơn, bất giác đưa tay che mặt.
“Có chuyện gì ?” Diệp chưởng quầy tiến lên hỏi.
Cao Tiểu Toàn : “Vợ con bé nhà thương, đang chữa trị ở tiệm của các vị. Chúng cũng phiền quý cửa hàng nữa, con bé chúng mang về nhà, t.h.u.ố.c men chúng tự lo liệu là .”
Diệp chưởng quầy về phía Cao nương tử: “Mẹ của Yến Nhi, bà cũng ý ?”
Cao nương tử tiến lên: “ ...”
Bốp!
Bà chồng họ Cao tát thẳng một cái mặt bà, quát lớn: “Đàn ông là chủ gia đình, chồng mày đang ở đây, đến lượt mày là đàn bà xen chuyện ? Không chút quy củ nào!”
Diệp chưởng quầy kêu lên: “Bà đ.á.n.h thế?”
“Con vợ đúng là đồ gây họa! Nếu nó dắt cháu gái ngoài, thể rước tai họa như ?” Bà chồng họ Cao lành : “May mà quý nhân cứu chữa, con bé mới bình an vô sự. chúng cũng thể điều, ở đây chiếm tiện nghi . Chúng xin mang con bé về nhà ngay, t.h.u.ố.c men cũng tự lo , dám phiền các vị.”
Một ngàn lượng! Vị quản sự , bọn họ chỉ cần mang và t.h.u.ố.c về là sẽ cho họ một ngàn lượng bạc trắng.
Tần Lưu Tây và Tư Lãnh Nguyệt trao đổi ánh mắt. là đoán sai.
“Mau, ôm Yến Nhi đây.” Bà chồng họ Cao đẩy Cao nương tử một cái.
Thư Sách
