Đại Tiểu Thư Nàng Luôn Muốn Làm Cá Mặn - Chương 259: Muốn thuốc hả, đưa bạc đây
    Cập nhật lúc: 2025-10-25 06:22:11
    Lượt xem: 16 
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cao nương tử bất động, nước mắt cứ thế tuôn rơi, trong lòng vạn phần và bi thương.
Bà về đến nhà, thấy một vị quản sự trung niên mặc áo dài sẵn trong nhà. Cũng chẳng ông những gì mà chồng và cha của con bé mặt mày kinh hãi mừng rỡ, đó liền lôi bà đón .
Trên đường bà mới , hóa nọ hứa cho một ngàn lượng bạc trắng, chỉ cần mang đứa bé và thứ t.h.u.ố.c gọi là Ngọc Tuyết Cơ gì đó về.
Một ngàn lượng bạc trắng! Đối với gia đình như họ mà , đó là một con lớn đến mức nào? Là một con mà cả đời họ cũng kiếm nổi. Dọc đường , chồng bà cứ lẩm bẩm ngừng, bạc , chú út thể cưới con gái nhà tú tài chữ, tính toán; cô út cũng thể một phần của hồi môn kha khá để gả nhà chồng giàu .
Mẹ chồng bà vui mừng hớn hở, cứ như thể một ngàn lượng bạc gọn trong tay .
Cao nương tử cả ngây dại, chỉ hỏi một câu: “Vậy còn Yến Nhi thì ?”
“Yến Nhi chỉ là con gái thôi. Chỉ cần còn đẻ , thế nào chẳng gả chồng . Mặt chút thì ? Làm đàn bà, quan trọng nhất là đẻ con trai, bằng dù xinh như hoa cũng là đồ bỏ .” Mẹ chồng bà .
Lời ý tứ sâu xa. Bà tuy trông cũng ưa , nhưng thể sinh cho nhà họ Cao một đứa con trai nối dõi.
Cao nương tử sang chồng, lảng tránh ánh mắt, rõ ràng là đồng tình với ý của chồng.
Cao nương tử cụp mắt: “Nếu như... con thì ?”
Mẹ chồng thuận tay tát cho bà một cái, chua ngoa : “Cái nhà đến lượt mày chủ ? Mày mà , Toàn Tử, cho nó tờ giấy ly hôn, đuổi nó !”
Cao nương tử ôm mặt, về phía Cao Tiểu Toàn: “Yến Nhi là con gái ruột của , mặt nó mà hủy hoại thì cả đời cũng coi như hỏng.”
Cao Tiểu Toàn một lời, dùng sự im lặng để thể hiện thái độ của .
“Nếu như con đến cả giấy ly hôn cũng nhận, là hai con con sẽ gi·ết ?” Tim Cao nương tử lạnh ngắt, bà lẩm bẩm một câu.
“Lắm lời thế gì? Đi nhanh lên! Lỡ cháu gái Yến Nhi của sợ hãi, lấy mạng mày!” Mẹ chồng đẩy bà cửa.
Thư Sách
Cao nương tử liền nhớ lời của Tần Lưu Tây lúc . Nếu về nhà, sẽ giữ thuốc, thậm chí giữ nổi mạng.
Hóa là ý ?
“Ngươi còn ngây đó gì? Còn mau ?” Bà chồng giơ tay định tát thêm cái nữa.
cái tát giáng xuống . Tay bà như thứ gì đó kéo , thể động đậy.
Bà chồng sững sờ, định cử động nhưng tài nào nhúc nhích nổi. Sắc mặt bà từ kinh ngạc dần chuyển sang hoảng sợ. Sao thế ? Sao cử động ?
“Ta... ...” Bà chồng sợ đến mức suýt hét lên. Ở đây... ma quỷ gì ?
Tần Lưu Tây buồn Tư Lãnh Nguyệt, khẽ lắc đầu.
Tư Lãnh Nguyệt phất tay, lạnh lùng : “Tuy chồng hành hạ con dâu là chuyện thường tình, nhưng thấy bà đ.á.n.h con dâu ngay mặt như , nhịn .”
Tay bà chồng đột nhiên cử động , sắc mặt trở nên trắng bệch, cảnh giác quanh.
Diệp chưởng quầy về phía Tần Lưu Tây. Ngài xem kìa, chuyện xử lý thế nào đây?
Tần Lưu Tây chắp tay lưng, : “Muốn đón con bé thì cứ đón thôi. Diệp chưởng quầy, chỉ dẫn họ ôm con bé .”
Cao nương tử ngẩn , những còn thì mặt mày mừng rỡ.
“Còn thất thần gì? Mau !” Bà chồng đẩy Cao nương tử một cái. Thấy bà vẫn ngây , bà tức đến dậm chân, đành đẩy con trai: “Con tự ôm nó .”
Diệp chưởng quầy thấy Tần Lưu Tây giống đùa, liền gật đầu với tiểu nhị: “Dẫn .”
Tiểu nhị liền dẫn Cao Tiểu Toàn ôm Yến Nhi .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-tieu-thu-nang-luon-muon-lam-ca-man/chuong-259-muon-thuoc-ha-dua-bac-day.html.]
Chỉ là... t.h.u.ố.c ?
Cao Tiểu Toàn và bà chồng , Cao nương tử, : “Mày kiểu gì thế hả? Còn mau lấy t.h.u.ố.c ?” Thấy bà như thấy, bà tức sôi máu, đẩy bà , xun xoe hỏi: “Cái đó... đại phu , t.h.u.ố.c chữa mặt cho cháu gái nhà ạ?”
Tư Lãnh Nguyệt thật sự tức đến bật , nhỏ bên tai Tần Lưu Tây: “Bọn họ từ lúc đến giờ từng hỏi thăm vết thương của Yến Nhi lấy một câu. Bây giờ ôm con bé , cha con gái mặt băng bó mà hé răng nửa lời, trong mắt một chút đau lòng. Người bà nội càng khỏi , đến liếc mắt một cái cũng , huống chi là quan tâm. Ồ, bây giờ thì quan tâm đến t.h.u.ố.c . Thật nực .”
Thần sắc Tần Lưu Tây hề d.a.o động. Đây chính là bản tính con .
Tần Lưu Tây hỏi: “Thuốc gì?”
“Là t.h.u.ố.c chữa cho cháu gái đó ạ.” Bà chồng về phía cháu gái, thấy mặt con bé quấn một vòng băng gạc, bà nhíu mày giãn .
Tần Lưu Tây : “Thuốc chữa vết thương mặt con bé là bí phương gia truyền của , truyền ngoài. nếu bạc đủ, cũng thể điều chế cho các mang về đắp.”
Bà chồng sững sờ: “Đưa bạc ? Bao nhiêu?”
Tần Lưu Tây về phía Diệp chưởng quầy: “Nói cho họ , Ngọc Tuyết Cơ bây giờ thị trường bán bao nhiêu bạc.”
Diệp chưởng quầy ho khan một tiếng: “Một lọ Ngọc Tuyết Cơ, nhỏ bằng ngón tay cái , thấp nhất cũng một vạn lượng bạc trắng, mà còn chắc mua . Nếu nhà đấu giá tranh mua thì khi còn tăng giá nữa. Bà nhà đấu giá Cửu Huyền ? Ngọc Tuyết Cơ từng đấu giá cao nhất là mười một vạn lượng đấy.”
Đương nhiên, lọ đó lượng t.h.u.ố.c nhiều hơn một chút. mấy năm gần đây hoa ngọc cơ khó kiếm, nào đó (Tần Lưu Tây) lười luyện chế, nên Ngọc Tuyết Cơ lưu thông thị trường cực kỳ ít, giá cả vì thế cũng cao ngất ngưởng.
“Cái... bao nhiêu?” Môi bà chồng bắt đầu run lên.
“Mười một vạn lượng.”
Chân bà chồng mềm nhũn, ngã phịch xuống đất.
Cao Tiểu Toàn suýt nữa thì ôm nổi con gái trong tay, hai chân cũng run lẩy bẩy.
Còn Cao nương tử thì mặt mày kinh hãi. Bà Đồ Tam nãi nãi chấp nhất với thứ t.h.u.ố.c đó như , chắc chắn nó quý, nhưng ngờ quý đến mức . Vậy mà Tần Lưu Tây chỉ lấy của bà đến một đồng bạc.
Cao nương tử "vụt" một tiếng về phía Tần Lưu Tây, con ngươi co rút , môi mấp máy, trong mắt long lanh nước.
“Vết thương mặt cháu gái bà, đến Ngọc Tuyết Cơ là chủ dược, chỉ riêng bột trân châu cũng là loại thượng hạng nhất. Chỗ bột trân châu dùng để đắp lên vết thương của con bé, tính rẻ cũng năm lượng bạc.” Diệp chưởng quầy : “Các xem, một đắp t.h.u.ố.c thôi cũng tốn đến cả ngàn lượng bạc chứ chẳng ít. Mà còn đắp thêm mấy nữa mới khỏi .”
“Chỉ là một đứa con gái , mà tốn hơn ngàn lượng bạc chữa thương? Ngươi ăn cướp !” Giọng bà chồng run lên.
Thần sắc Diệp chưởng quầy lập tức lạnh , trầm giọng : “Bà thím, bà cũng là sống ở thành Thanh Châu chứ? Cả cái phủ Thanh Châu , ai mà Trường Sinh Điện nổi tiếng t.h.u.ố.c mà đắt, lừa già dối trẻ, thuận mua bán, cũng ép mua ép bán. Nói chúng ăn cướp, bà đầu tiên, nhưng miệng thì ăn cướp mà xông cướp đồ thì cũng khối kẻ, ví dụ như vị quý nhân sai các tới đây chẳng hạn.”
Sắc mặt bà chồng biến đổi, ánh mắt lảng tránh, lắp bắp: “... hiểu ông gì.”
“Bà hiểu quan trọng. Chỉ là cho bà , t.h.u.ố.c thể điều chế cho các mang về, xem như nể tình Yến Nhi đáng thương như , một ngàn lượng một đắp thuốc, đưa bạc đây lấy thuốc.” Diệp chưởng quầy thản nhiên : “Không tiền thì mời cho, tiễn.
