Đại Tiểu Thư Nàng Luôn Muốn Làm Cá Mặn - Chương 264: Nhận lấy củ khoai lang bỏng tay

Cập nhật lúc: 2025-10-26 00:57:00
Lượt xem: 21

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nhà họ Tư ghi chép tộc sử, nhưng ở phủ thành Thanh Châu hiện tại, mà ở cấm địa của tộc, tộc địa thực sự của nhà họ Tư, cách phủ thành Thanh Châu ba trăm dặm. Muốn đến đó ngay lập tức là thể.

Tư Lãnh Nguyệt : “Trong cấm địa của tộc cũng trông coi, nhưng thường xuyên mở cửa. Một năm chỉ mở dịp tế tổ.”

“Khi nào?”

“Ngày mười tháng mười âm lịch hằng năm.”

Tần Lưu Tây tò mò hỏi: “Ngày gì đặc biệt ?”

“Là ngày lập tộc của tổ tiên nhà họ Tư chúng .”

Tần Lưu Tây hiểu : “Vậy , đến lúc đó cùng ngươi qua đó xem thử.”

Tư Lãnh Nguyệt trong lòng thấy nhẹ nhõm, khỏi tò mò hỏi: “Vết hỏa văn ngươi trông thế nào?”

“Muốn xem ?”

“Có thể xem ?”

Tần Lưu Tây gian xảo: “Vì mỹ nhân mà cởi thắt lưng, đây thể .” Giọng điệu mờ ám bao nhiêu liền bấy nhiêu.

Tư Lãnh Nguyệt lườm nàng một cái. Người da mặt dày thế.

Tần Lưu Tây phòng trong, thật sự cởi đai lưng, để lộ tấm lưng, nghiêng đầu: “Thấy ?”

Tư Lãnh Nguyệt chút dời mắt .

Tấm lưng Tần Lưu Tây mảnh khảnh, xương thịt cân đối săn chắc, một chút mỡ thừa, hai mảnh xương bả vai đặc biệt rõ ràng xinh . Làn da nàng trắng nõn mịn màng, bóng loáng tinh tế, đường cột sống cong cong rãnh sâu, đốt sống lưng rõ ràng thể đếm .

Điều khiến Tư Lãnh Nguyệt thể rời mắt chính là, xương bả vai trái của nàng một vết bớt hình ngọn lửa, ánh lửa rực rỡ, hoa văn bên tựa một đóa hoa sen đang nở rộ.

Bông sen bốc cháy, sống động như thật.

“Đẹp quá.” Tư Lãnh Nguyệt đưa tay chạm , nhưng dám, dường như chạm sẽ mạo phạm ngọn lửa .

Cuối cùng nàng cũng chạm , buông tay xuống, hỏi: “Đây là bớt ?”

“Chắc ? Lúc ý thức thì nó ở đó .” Tần Lưu Tây mặc áo.

Bông sen lửa , khi nàng đến Đại Phong cũng phát hiện sự tồn tại của nó. Rốt cuộc đây là vết bớt của nguyên chủ, là do nàng mang tới thì thể .

bất kể thế nào, nàng đúng là một vết bớt hình bông sen lửa như . Và khi nàng theo Xích Nguyên lão đạo tu hành, học Huyền môn ngũ thuật, bỗng một ngày, nàng bấm quyết thể sinh nghiệp hỏa, đốt cháy tất cả tà ma ác vật.

Lúc đó nàng mấy tuổi nhỉ? Sáu tuổi bảy tuổi?

Nàng nhớ lúc đó nàng đang nghịch ngọn nghiệp hỏa đầu ngón tay thì Xích Nguyên đại kinh thất sắc, bắt nàng thề độc tùy tiện sử dụng nghiệp hỏa, càng tùy tiện chơi với lửa.

Lão già lúc đó thế nào nhỉ? À, trẻ con chơi lửa là trẻ ngoan. Xì, tưởng nàng ngốc chắc, rõ ràng là đang lừa gạt nàng.

Chỉ là nàng cũng theo thôi. Không chơi thì chơi, dù đối phó với đám cô hồn dã quỷ cũng đến mức lợi hại dùng đến nghiệp hỏa.

Tần Lưu Tây cài đai lưng, xoay : “Giờ thì yên tâm chứ?”

Tư Lãnh Nguyệt: “Ta bao giờ lo lắng cả.”

“Người cha mít ướt của ngươi suốt ngày lo lắng về lời nguyền nhà họ Tư, ngươi cho ông sẽ một như xuất hiện để giải lời nguyền cho nhà họ Tư?” Tần Lưu Tây chút tò mò. Nếu nhà họ Tư lời tiên tri như , báo cho ông , cũng đỡ khiến ông suốt ngày lóc.

Tư Lãnh Nguyệt nhạt: “Tình đời biến đổi trăm năm, còn ngươi thật sự sẽ xuất hiện , cho ông thì gì? Tính tình cha , ngươi cũng thấy đó, mềm yếu , chịu nổi đả kích. Ông chuyện càng nghĩ ngợi lung tung, lỡ như ngươi đến thì ? Chẳng chỉ thêm phiền não?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-tieu-thu-nang-luon-muon-lam-ca-man/chuong-264-nhan-lay-cu-khoai-lang-bong-tay.html.]

Tần Lưu Tây im lặng.

“Có đôi khi kỳ vọng quá nhiều, đạt , ngược sẽ càng thất vọng, thậm chí tuyệt vọng. Thay vì oán trời trách đất như , còn bằng chuyện, ngược còn dễ chấp nhận sự thật hơn.” Tư Lãnh Nguyệt : “Thật dù ngươi xuất hiện, cũng chắc chắn là ngươi , càng chắc ngươi nhận lời thỉnh cầu .”

“Nếu chỉ là một sự trùng hợp thì ?”

“Đó chính là mệnh của Tư Lãnh Nguyệt , là vận mệnh nhà họ Tư định như .” Tư Lãnh Nguyệt nửa điểm cam lòng. Nàng sớm chuẩn tâm lý cho cái c.h.ế.t.

Tần Lưu Tây im lặng một hồi: “Thánh nữ tổ tiên nhà các ngươi tiên đoán đó , quả thực khó . Ta cũng dám đảm bảo nhất định thể giải huyết chú cho ngươi, chỉ thể là sẽ cố gắng hết sức.”

Nàng cũng tự cao tự đại cho rằng thiên hạ vô địch. Huyết chú tồn tại cả trăm năm, tự nhiên chỗ lợi hại của nó, nàng cũng dám chắc thể giải . Chỉ thể là cố gắng hết sức. Đây cũng là để cho một đường lui.

Khóe miệng Tư Lãnh Nguyệt mỉm : “Ngươi bằng lòng nhận lấy củ khoai lang bỏng tay là may mắn lớn lao của nhà họ Tư .” Nàng đổi giọng: “Đã là tháng mười mới thể đến cấm địa, hai ngày nay ngươi định thế nào?”

“Tự nhiên là về Li Thành .”

“Vậy con bé Yến Nhi thì ? Mặc kệ ?”

Tần Lưu Tây ườn giường nàng, hai tay gối đầu: “Quản thì chắc chắn quản . Chỉ là chuyện t.h.u.ố.c cho con bé, đến lúc đó lẻn qua lén .”

“Đồ Tam nãi nãi sai thuộc hạ đập phá nhà họ Cao .” Tư Lãnh Nguyệt thông tin hầu truyền tới: “Hơn nữa lúc về hôm nay, Đồ Tam nãi nãi còn cho theo dõi ngươi, chắc điều tra lai lịch của ngươi. Lại ngươi cắt đuôi, bà quân bất lợi như , e là sẽ càng trút giận lên con nhà họ Cao. Đến lúc đó nhà họ Cao vì tự bảo vệ , hai con họ sợ là sớm muộn gì cũng đuổi khỏi nhà.”

Nhân tính xưa nay vốn ích kỷ. Sắc mặt cả nhà bà chồng họ Cao nàng đều rõ cả . Vì tự bảo vệ , chắc chắn họ sẽ vứt bỏ đôi con coi là chổi .

Tần Lưu Tây nhắm mắt: “Đuổi khỏi nhà thì đuổi khỏi nhà thôi, dù cũng hơn là mất mạng. Hôm nay lúc cha của Yến Nhi rời , xem cung Phu Thê của , tối tăm đen đủi, Ấn Đường hãm sâu, mày mắt hung dữ. Người tính tình thất thường, tướng vợ con ly tán, một bộ tướng mạo xui xẻo. Mẹ của Yến Nhi mang con gái rời khỏi , ngược thể sống hơn chút. Đàn ông Đại Phong chỉ một nhà họ Cao.”

Tư Lãnh Nguyệt thấy vẻ lười biếng của nàng, khỏi lắc đầu. Nàng tới, kéo chăn giường đắp lên Tần Lưu Tây, : “Nếu họ rời khỏi nhà họ Cao, sẽ cho đón họ về. Sản nghiệp nhà họ Tư ít, chắc chắn thể sắp xếp cho bà một công việc, nuôi sống hai con thành vấn đề.”

“Ừm.” Tần Lưu Tây lẩm bẩm một tiếng, ý thức chìm xuống, ngủ .

Tư Lãnh Nguyệt còn định chuyện với nàng nữa, thấy nàng phát tiếng ngáy khe khẽ, khỏi sững sờ trong giây lát, ghé sát , thật sự ngủ .

“Nói ngủ là ngủ ngay, đúng là vô tâm vô phế mà.” Tư Lãnh Nguyệt lẩm bẩm một câu, nhưng trong giọng giấu vẻ ngưỡng mộ.

Nàng khuôn mặt say ngủ của Tần Lưu Tây, cảm thấy tính nết thật kỳ quái. Nói nàng vạn sự mặc kệ , thì nàng cố tình quản chuyện bao đồng của một bình thường. Nói nàng thích lo chuyện bao đồng , thì ai nàng cũng quản.

Hành sự tùy hứng.

Tư Lãnh Nguyệt thầm nghĩ, lẽ chính vì nên tính tình mới rộng rãi phóng khoáng như thế.

Nàng chỉnh góc chăn cho Tần Lưu Tây ngoài.

Lại , khi nàng , Tần Lưu Tây mở mắt , kéo kéo khóe miệng, lật , ngủ tiếp, miệng lẩm bẩm một câu: “Mỹ nhân ý, nở lâu một chút, thể sớm tàn .”

Thư Sách

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Loading...