Đại Tiểu Thư Nàng Luôn Muốn Làm Cá Mặn - Chương 272: Việc kinh doanh ở tiệm quan tài
    Cập nhật lúc: 2025-10-27 04:08:17
    Lượt xem: 18 
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tần Lưu Tây gõ nhẹ mặt bàn, suy nghĩ một hồi, hồi lâu mới lắc đầu: “Sau xem tư chất của nó tính tiếp. Nếu nó thể dạy dỗ , ngài mắt thì tùy ngài thu nhận . Bây giờ thì cần.”
Nàng bưng lên nhấp một ngụm: “Mẹ cả khoan dung là thật, nhưng ruột của nó đang chịu khổ ở Tây Bắc, còn nó thì ở Li Thành ăn sung mặc sướng. Nếu còn trở thành học trò của Đường sơn trưởng danh tiếng lẫy lừng như ngài, ngài tỉ mỉ dạy dỗ, chẳng khác nào lúc Tần gia sụp đổ, khác sẽ nghĩ thế nào?”
Đường sơn trưởng im lặng.
“Mẹ cả tuy ngoài miệng gì, nhưng trong lòng e là cũng dễ chịu. Có đôi khi, cái gai cắm xuống , khác châm ngòi đ.â.m thêm thì nhổ nữa.” Tần Lưu Tây thản nhiên : “Mẹ cả là hiền đức. Bà đối với con, đối với Tiểu Ngũ, còn cả vị di nương ngốc nghếch của con nữa, đều cho hết sự khoan dung và độ lượng mà bà thể cho. Người như , con cắm thêm cái gai nào lòng bà . Con ruột ở bên cạnh mà chịu khổ nơi xa, đủ khổ , hà tất chịu thêm sự giày vò bất công nữa?”
Đường sơn trưởng : “Con bé , thật tâm địa mềm yếu nhất.”
Tần Lưu Tây nhạt: “Bà là , bằng lòng đón nhận cái .”
“Thôi .”
“Tiểu Ngũ tính tình thuần hậu, chỉ sợ là năng khiếu sách. Nó học bao nhiêu là bản lĩnh của nó, quan trọng nhất là những điều cần hiểu thì hiểu, những đạo lý cần thì , trách nhiệm.” Tần Lưu Tây : “Sau nếu nó thể phò tá ruột, thì cả đời của nó sẽ phú quý thuận lợi, phúc khí đủ đầy.”
Đường sơn trưởng hiểu , : “Đã như , ngày mai cứ để bọn trẻ đến học quán học sinh dự thính . Đợi một tháng thi tháng xem chúng thể ở học sinh chính thức .”
“Vâng.”
Tần Lưu Tây thấy chuyện định xong, bắt mạch cho ông, kê một đơn t.h.u.ố.c bổ khí cường , lúc mới cùng ông ngoài tìm Tần Minh Thuần.
Học quán Tri Hà khá lớn, chia thành nhiều lớp theo trình độ khác . Có những học trò nhỏ như Tần Minh Thuần, cũng lứa choai choai như Tần Minh Kỳ, còn cả những học sinh mười lăm mười sáu tuổi thể thi. Tùy theo kiến thức học và tư chất bản mà học ở các lớp khác .
Ví dụ, những thần đồng mười một, mười hai tuổi học xong chương trình của lứa mười lăm, mười sáu tuổi thì thể nhảy lớp lên học cùng.
Học quán ngoài việc học Tứ thư Ngũ kinh còn học Lục nghệ của quân tử. Hàng tháng đều kỳ thi tháng, thành tích đạt sẽ khuyên thôi học. Những trường hợp dựa quan hệ nhét như Tần Minh Thuần và Tần Minh Kỳ là , nhưng cũng đều dựa thực lực mới thể ở .
Cho nên, dù hai em Tần Minh Thuần học quán, ở thì nhất định thành tích mới , bằng sẽ khuyên thôi học. Mà khuyên thôi học thì càng mất mặt hơn.
Không tiến ắt sẽ lùi, lùi ở đây là lùi học!
Tần Minh Thuần khi tham quan một vòng, những điều , lập tức cảm thấy áp lực nặng như núi đè xuống .
Gay go , đại tỷ tỷ thật. Không tìm một trường học bình thường cho học qua loa, mà là tìm một học quán thể lột da theo đúng nghĩa đen!
Lúc khỏi học quán, khuôn mặt nhỏ nhắn của bé vẫn còn ỉu xìu, mày nhíu , trông phiền não.
“Nghĩ gì đấy?”
Tần Minh Thuần : “ Đệ đang nghĩ, nếu lỡ như đến lúc đó thư quán đuổi học, đại tỷ tỷ đ.á.n.h ch·ết ?”
Bước chân Tần Lưu Tây khựng . Nàng từ cao xuống bé, khóe miệng cong lên nụ mà lời nào.
Có ư? Nụ , ngươi tự cảm nhận, tự cảm nhận kỹ !
Thư Sách
Tần Minh Thuần vội giơ nắm tay nhỏ bé lên: “ Đệ nhất định sẽ cố gắng!” Tuyệt đối cho tỷ cơ hội đ.á.n.h ch·ết .
Tần Lưu Tây hừ một tiếng, nhấc chân về phía , : “ Tiểu Ngũ, xem như nể tình cùng sinh , trải sẵn đường cho . thể kéo thế nào , dựa chính thôi. Cho nên thể ở học quán là xem bản lĩnh của . Đệ mà ở thì con đường của sẽ dễ hơn nhiều. Tần Minh Thuần, tự liệu mà !”
Tần Minh Thuần ngẫm nghĩ lời , hồi lâu mới đuổi kịp, nhẹ nhàng kéo ống tay áo nàng, : “Vậy lỡ như thật sự ở thì ạ? Nể tình cùng sinh , thể... xuống tay nhẹ một chút ?”
Nói vẫn là sợ đánh.
Tần Lưu Tây lạnh: “Không ở thì lên núi đạo đồng cho !” Sau một tên thầy bói rởm!
Tần Minh Thuần “A” lên một tiếng, nghĩ đến cảnh đạo đồng khổ cực, thôi, vẫn là cố gắng một phen .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-tieu-thu-nang-luon-muon-lam-ca-man/chuong-272-viec-kinh-doanh-o-tiem-quan-tai.html.]
Tần Lưu Tây lên xe ngựa, bảo Lý Thành đ.á.n.h xe đến tiệm bán quan tài. Cửa hàng nàng cũng thể bỏ mãi , gì đó mới .
mà, gì bây giờ?
Kể từ khi Tần Lưu Tây tiếp quản cửa hàng , nàng sai Lý chủ quản dẫn đến dọn dẹp một phen. Bây giờ biển hiệu tiệm quan tài sớm gỡ xuống, tháo ván cửa bước trong cũng trống trơn, thứ thuộc về chủ cũ sớm dọn sạch và quét vôi trắng một . Chỉ là Tần Lưu Tây vẫn dặn dò gì thêm, cửa hàng vẫn để , trang hoàng .
Tần Minh Thuần theo nàng, ngó nghiêng trái , hiểu một cửa hàng trống thì gì . Lát , bé đến bên cửa, chống cằm, suy tư về cuộc đời .
“Ủa? Là chỗ đúng ? Nhóc con, chẳng lẽ ngươi là cháu trai của lão Quan ? Không đúng, cháu trai lão Quan ch·ết sớm mà. Ngươi là ai?” Có một đàn ông trung niên mặc đồ tang, cánh tay quấn khăn tang, đ.á.n.h giá Tần Minh Thuần một lượt trong.
Tần Minh Thuần la lên: “Ông chuyện hả? Mở miệng là ch·ết với sống! Ông hỏi là ai, ông là ai?”
Tiếng động dẫn Tần Lưu Tây ở phòng trong : “Chuyện gì ?”
“Đại... ca ca.” Tần Minh Thuần chữ “tỷ” đến bên miệng đổi thành “ca ca”. Đơn giản vì Tần Lưu Tây đang mặc nam trang. Kỳ Hoàng từng dặn, ở bên ngoài, nếu nàng mặc nam trang, mặt ngoài gọi nàng là ca ca cũng .
Tần Lưu Tây cách xưng hô , mày khẽ nhướng lên, về phía đàn ông đang bên ngoài, liếc ông một cái, con ngươi nheo : “Ông việc gì?”
Người đàn ông cũng ngờ nơi xuất hiện một như Tần Lưu Tây, ông lùi một bước tấm biển hiệu ( gỡ), cẩn thận hỏi: “Đây là tiệm quan tài của lão Quan ? Quan tài của ông già nhà đây vẫn đặt ở đây mà.”
Mặt Tần Minh Thuần trắng bệch. Gì cơ? Đây là tiệm bán quan tài ? Thảo nào cứ cảm thấy lạnh run.
Tần Lưu Tây : “Trước đây thì , bây giờ nữa. Lão Quan mấy ngày quy tiên .”
Người đàn ông sững sờ: “C.h.ế.t... ?”
Tần Lưu Tây gật đầu.
Người đàn ông thở dài một , chắp tay vái trong: “Vậy là phiền .” Ông xoay định .
“Khoan .”
Bước chân đàn ông khựng , ông đầu .
“Tìm lão Quan để đặt quan tài ?”
“Cô ?”
Tần Lưu Tây : “Cho dù một bộ quan tài khác cũng giải quyết vấn đề hiện tại của nhà ông . Quan tài vẫn sẽ nhấc lên .”
Sắc mặt đàn ông biến đổi mấy , chút kinh hãi Tần Lưu Tây, nuốt nước bọt, cẩn thận hỏi: “Cô... cô gì ?”
