Đại Tiểu Thư Nàng Luôn Muốn Làm Cá Mặn - Chương 280: Đại phòng muốn mở một tiệm thần côn

Cập nhật lúc: 2025-10-27 05:51:04
Lượt xem: 16

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vương thị sớm chuyện Tần Lưu Tây dẫn Tần Minh Thuần gặp sơn trưởng của Tri Hà học quán qua lời kể của con trai. Bà kinh ngạc về các mối quan hệ của Tần Lưu Tây, vài phần vui mừng. Chỉ là khi Tần Lưu Tây ngoài, bà thông minh với lão thái thái.

Rốt cuộc, khi nào Tần Lưu Tây mới về. Nếu bây giờ , lão thái thái chắc chắn sẽ lập tức hỏi chuyện nhập học. Lỡ như nàng về kịp, đây là một phen rắc rối.

Sự thật chứng minh, sự cẩn thận của Vương thị là đúng. Tần Lưu Tây quả nhiên một đêm về. Hiện tại, mắt thấy sắp hết giờ Thìn ( 9 giờ sáng) mà Tần Lưu Tây vẫn về, liệu còn thể đến học quán báo danh ?

Vương thị trong lòng nóng như lửa đốt, nhưng cũng vội cũng vô ích. Bà đành dặn Kỳ Hoàng, nếu Tần Lưu Tây trở về thì qua chỗ bà một chuyến. Trước mắt, bà chuẩn tươm tất cho Tần Minh Thuần, chuẩn sẵn hai phần quà nhập học. Đây đều là lễ tiết cần .

Tần Lưu Tây sân, liền lời dặn của Vương thị từ Kỳ Hoàng. Nàng uể oải một bộ xiêm y qua. Trước khi , nàng dặn Kỳ Hoàng: “Ngươi xem chúng bao nhiêu bạc, gộp chung với bạc thái thái đưa . À, cứ đưa bạc đó cho Trần Bì, bảo nó thu xếp cửa hàng .”

Kỳ Hoàng: “?”

Cửa hàng gì cơ.

Nàng của , thấy nó mang một bộ dạng chán nản như còn gì để luyến tiếc.

Đợi Tần Lưu Tây , nàng mới hỏi Trần Bì, cửa hàng là ý gì.

Trần Bì đem chuyện tiệm quan tài kể , cuối cùng : “Tỷ tỷ, mới lớn từng , chưởng quỹ chẳng sẽ chê . Ta chỉ theo hầu hạ chủ tử. Bằng nếu quản lý cửa hàng, lúc chủ tử ngoài, ai sẽ ở bên cạnh bận rộn lo liệu cho ngài ?”

“Cũng lý. Người ngoài dù cũng rõ ngọn ngành, thể yên tâm.” Kỳ Hoàng : “ đây cũng là chủ tử tin tưởng ngươi mới sắp xếp như , cũng là để rèn luyện ngươi, thể phụ lòng chủ tử.”

“Ta hiểu mà, nhưng vẫn theo ngài .” Trần Bì bĩu môi.

Kỳ Hoàng , xoa đầu nó: “Ngươi cũng sắp mười hai, chủ tử cũng sắp đến tuổi cập kê. Cho dù ngài là nữ quan, là trong Huyền môn, để ý đến chuyện nam nữ, nhưng ngoài sẽ nghĩ . Ngươi dù theo, cũng chỉ thể hộ vệ chạy vặt, những việc vẫn tránh né. Ta thấy, phận nữ quan của chủ tử cũng sẽ dần dần lan truyền ngoài thôi.”

Tần Lưu Tây nay cố ý che giấu giới tính của , nhưng nàng thường xuyên bên ngoài, cuối cùng cũng sẽ rõ.

Trần Bì thở dài: “Lớn lên thật phiền phức.”

Kỳ Hoàng bật , búng trán nó một cái: “Ngươi nếu lớn, thì giúp chủ tử. Người vô dụng, ngài thể mang theo bên . Cho nên ngươi vẫn lo liệu việc .”

“Vâng.”

“Ngươi cứ lên kế hoạch , kiểm bạc tay .” Kỳ Hoàng bảo nó đến bàn , còn thì lấy chìa khóa trong cổ áo , phòng trong kiểm kê sổ sách.

Tần Lưu Tây bao giờ quản bạc, cũng quản sự. Đồ đạc và công việc của nàng, lớn lớn bé bé đều do một tay Kỳ Hoàng quản lý, đặc biệt là tiền bạc, Kỳ Hoàng nắm rõ nhất.

Còn Tần Lưu Tây, khi đến sân của Vương thị, nàng liền lên tiếng xin .

“Ở Vương gia thôn ngoại ô một nhà nông tang lễ nhưng nhấc quan tài lên . Họ tình cờ đến tiệm quan tài tìm lão nhân đây, thế là con liền qua đó giúp xử lý một phen, chậm trễ mất một đêm. Thẩm ma ma, ngài bảo Tần Minh Kỳ chuẩn một chút, con sẽ dẫn bọn chúng đến học quán ngay bây.”

Thẩm ma ma đồng ý.

Vương thị thấy “tiệm quan tài” thì tim đập thót một cái, đến “ nhấc quan tài lên ”, trong lòng càng thêm tò mò, nhịn hỏi: “Tại nhấc lên ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-tieu-thu-nang-luon-muon-lam-ca-man/chuong-280-dai-phong-muon-mo-mot-tiem-than-con.html.]

“Người ch·ết là thôn trưởng Vương gia thôn. Ông phát hiện vợ kế và con ruột của tư thông, lập tức tức giận công tâm, đột phát bệnh tim cấp tính. Hơn nữa, đứa con trai còn bịt miệng mũi ông , gián tiếp hại ch·ết ông . Vì , ông trong lòng oán khí nên mới náo loạn linh đường.”

Tần Lưu Tây nhẹ như lông hồng, nhưng Vương thị mà sợ hãi khiếp vía, tự động mường tượng cảnh tượng đó, nuốt nước bọt, hỏi: “Vậy... khó xử lý ? Con thương chứ?”

“Chỉ là một con quỷ mới, là một lão già, con thương . Lão gia trong lòng oán khí và chấp niệm, hóa giải xong thì tiễn ông thôi. Còn đứa con trai và bà vợ kế , dĩ nhiên đều đưa đến nha môn, bọn họ đều sẽ báo ứng của .” Tần Lưu Tây .

Vương thị thở phào một , hỏi: “Con... con rõ ràng như , là thật sự thấy... quỷ hồn của lão thôn trưởng đó ?”

Tần Lưu Tây im lặng một lúc : “Con khai Thiên Nhãn.”

Tay Vương thị run lên: “Vậy chẳng là... thể thấy nhiều thứ bẩn thỉu mà thường thấy ?”

Tần Lưu Tây gật gật đầu.

“Con sợ ?”

“Nếu con sợ, thì Huyền môn. Đã Huyền môn tu đạo thì sợ, rốt cuộc nghề của bọn con là tru tà biện hộ mà.” Tần Lưu Tây lắc đầu: “Kỳ thực cũng gì đáng sợ, đôi khi... con còn đáng sợ hơn.”

(Lũ quỷ: , ngươi còn đáng sợ hơn cả quỷ!)

Vương thị gượng, run rẩy cầm tách bàn lên uống một ngụm lạnh. Bỗng nhiên thêm nhiều kiến thức kỳ quái, bà cảm thấy thật hoang mang.

Tần Lưu Tây thấy thẳng , bèn dứt khoát kể luôn chuyện về cửa hàng quan tài.

“Con từng kinh doanh bao giờ, cũng giỏi việc , nên cứ nghề cũ, chữa bệnh cứu , tru tà đuổi quỷ, bán bùa. Nếu kiếm tiền, con sẽ mua thêm vài cửa hàng, coi như là tài sản riêng cho đại phòng chúng , ngài thấy thế nào? Nếu mua cửa hàng thì gửi ngân hàng, hoặc mua chút ruộng đất. Trần Bì , mấy cái đó bằng mua cửa hàng cho thuê.”

Vương thị ngây cả .

Thư Sách

Cho nên... đại phòng của họ một tiệm quan tài, mà là sắp mở một cái tiệm...

thần côn lừa ma gạt quỷ?

Những nhận thức kỳ quái cứ ngày một nhiều thêm thế ? Vương thị uống cạn ly lạnh, ép trấn tĩnh . Nay khác xưa, Tần gia của họ còn là Tần gia của ngày nữa, cái gì cũng thể chấp nhận !

“Nếu bạc giao cho con thu xếp, con cứ quyền quyết định.” Vương thị gượng : “Chỉ là cái cửa hàng , e là thật sự giúp gì cho con. Rốt cuộc, mấy thứ về phương diện , cũng hiểu. Cho nên nhân lực của cửa hàng, cả việc bố trí, đều dựa một con thôi.”

“Không ạ. Sổ sách con sẽ để Kỳ Hoàng nửa năm tổng kết một cho ngài xem qua.”

“Không cần phiền phức như , chúng cũng vội dùng tiền. Nếu tiện thì một năm tổng kết một , thời gian thì cần tổng kết cũng , dù cũng đều là một nhà.” Vương thị vội vàng từ chối.

Đôi mắt Tần Lưu Tây cong lên: “Vẫn nên báo cáo cho ngài một chút, để ngài nắm rõ tình hình. Con còn quen một bạn mới, chị kinh doanh giỏi, tiền dư cứ tìm chị giúp tiền đẻ tiền.”

Tư Lãnh Nguyệt chính là gia chủ của một nhà, giỏi kinh doanh, tìm nàng chuẩn sai.

Tại Thanh Châu xa xôi, Tư Lãnh Nguyệt hắt xì một cái, xoa xoa mũi, về hướng Li Thành, hỏi thị nữ bên cạnh: “Đồ đạc thu thập xong cả thì khởi hành thôi.”

Mà ở một hội quán kinh doanh tại vùng Tây Bắc xa xôi, một đàn ông trung niên mệnh danh là hội trưởng 'Công Bá' bỗng thấy trong lòng buồn bực, cảm giác như ai đó quên lãng là chuyện gì đây?

Loading...