Đại Tiểu Thư Nàng Luôn Muốn Làm Cá Mặn - Chương 281: Dám nói khổ, lập tức mắng cho c·hết

Cập nhật lúc: 2025-10-28 02:30:36
Lượt xem: 14

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tạ thị tự dắt Tần Minh Kỳ qua, hai con bước chân vội vã, vẻ mặt giấu sự kích động. Vừa thấy Vương thị, bà nhịn mở miệng:

“Đại tẩu, Tây nha đầu ? Nghe con bé đưa Kỳ ca nhi nhà chúng học quán? Thẩm ma ma rõ ràng lắm, là học quán nào ạ?”

Vương thị còn kịp , Tần Lưu Tây từ phía bà bước : “Là Tri Hà học quán.” Nàng về phía Tần Minh Kỳ, đ.á.n.h giá một phen: “Nếu đến thì thôi, đừng trì hoãn nữa. Tiểu Ngũ ?”

“Đại tỷ tỷ, đây!” Tần Minh Thuần sớm mặc đồ chỉnh tề, lon ton chạy .

Tạ thị Tần Minh Thuần lanh lợi hoạt bát, khuôn mặt nhỏ nhắn cũng xinh xắn như ngọc, sang Tần Minh Kỳ, cảm thấy xiêm y hôm nay của con tuềnh toàng quá .

“Đi thôi.” Tần Lưu Tây thấy đủ, liền thẳng về phía .

“Tây nha đầu, khoan .” Tạ thị "Ai" một tiếng, : “Kỳ ca nhi mặc thế tinh thần lắm , là đổi bộ khác nhé?”

Tần Lưu Tây đầu liếc : “Cứ .”

“Không ...”

“Nó đổi đồ thì đừng theo nữa. Ngoài Tri Hà học quán, Li Thành cũng trường học khác.” Tần Lưu Tây thản nhiên : “ mà, cách nào lót đường cho nó ở chỗ khác .”

Tạ thị lập tức ngậm miệng, gượng: “Không đổi, đổi nữa. Các con mau , đừng để chờ lâu.”

Tần Lưu Tây lúc mới dẫn hai đứa nhỏ .

Tạ thị cho đến khi bóng khuất hẳn, lúc mới sang hỏi Vương thị: “Đại tẩu, cái Tri Hà học quán , các giỏi ? So với ở kinh thành thì thế nào?”

Vương thị nhàn nhạt : “Sơn trưởng của Tri Hà học quán họ Đường. Học quán của ông , thầy giáo tự nhiên là cực kỳ giỏi, chính ông cũng tự dạy học.”

Tạ thị trong mắt lộ vẻ nghi hoặc: “Họ Đường?”

Vương thị cố nhịn, : “Đường Đại học sĩ ở kinh thành chính là phụ của ông .”

“Là cái vị họ Đường thi trúng tiến sĩ nhưng quan mà mở trường học đó hả? Đường Xá Lai?” Tạ thị "A" một tiếng.

Vương thị gật đầu: “Đến chỗ mẫu chuyện , việc cũng thưa với lão nhân gia một tiếng.”

Tạ thị vội vàng ân cần bước đến đỡ tay bà, : “Đại tẩu, Tây nha đầu quen sơn trưởng của Tri Hà học quán ?”

“Nghe là tín đồ của đạo quan, cho nên chút giao tình.” Vương thị qua loa một câu, hề tiết lộ mối giao tình thực sự giữa Tần Lưu Tây và Đường sơn trưởng, để tránh đằng chân lân đằng đầu, đòi hỏi nhiều hơn.

Vừa chuyện, cả hai đến sân của Tần lão thái thái.

Tần lão thái thái cũng tin tức, thấy bọn họ tới liền vẫy tay: “Ta đoán là các con cũng sắp qua đây. Sao , Tây nha đầu thật sự dẫn Kỳ nhi và Thuần nhi học đường ?”

“Chúng con đang định thưa chuyện với đây. chuyện đó, là Tri Hà học quán, theo cửa của Đường sơn trưởng. Đợi xong thủ tục nhập quán, bọn nhỏ sẽ về tự thưa chuyện với .” Vương thị .

Tần lão thái thái kích động vỗ vỗ xuống giường mấy cái, luôn miệng . Bà hỏi Tạ thị cùng một câu hỏi: “Làm mà quen ?”

Vương thị tự nhiên là lặp cái cớ với Tạ thị, thêm: “Đứa nhỏ lòng, cứ âm thầm xong xuôi việc. Lúc con tin cũng giật cả . Trước đây tuy nó là sẽ tìm trường học cho bọn nhỏ, nhưng ngờ nhanh như .”

Tần lão thái thái gật gật đầu: “Nó lòng.”

Vương thị cụp mắt xuống.

Tạ thị nghĩ đến bộ quần áo của con trai , liền : “Mẫu , nếu hai đứa nhỏ học quán, ngài xem nên mua cho chúng nó hai tên tiểu đồng để theo hầu hạ ạ?”

Tần lão thái thái thoáng do dự, về phía Vương thị.

Vương thị cau mày, : “Vừa mới đến học quán, còn tình hình thế nào. Con Thuần nhi , bọn chúng cũng chỉ là dạng dự thính. Sau một tháng tham gia kỳ khảo thí tháng, nếu thi đạt chuẩn là thôi học.”

“Thôi học?” Tạ thị trừng lớn mắt.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-tieu-thu-nang-luon-muon-lam-ca-man/chuong-281-dam-noi-kho-lap-tuc-mang-cho-chet.html.]

Vương thị gật đầu: “Học sinh của Tri Hà học quán đều thi đậu mới . Cho dù cửa như Thuần nhi bọn nó, thì đó đều dựa thực lực để ở . Cho nên hai đứa nó cũng ngoại lệ. Dù Đường sơn trưởng danh tiếng lẫy lừng, nể tình là một chuyện, nhưng cũng thể vì nể tình mà hủy hoại thanh danh của .”

“Chút tình mọn của Tây nha đầu cũng dùng ?” Tạ thị lúng túng.

Vương thị : “Tần gia chúng đang trong tình cảnh , Đường sơn trưởng thể sợ thánh uy, dám nhận bọn chúng học quán là cái ơn thiên đại . Nếu còn đòi hỏi quá đáng, chính là chúng lễ nghĩa, quá tham lam.”

Thư Sách

Mặt Tạ thị nóng bừng lên.

Cố thị, nãy giờ vẫn im lặng, lúc mới lên tiếng : “Dù nữa, thể học quán là chuyện nhất . Con thấy Thuần nhi và Kỳ nhi đều là những đứa trẻ thông minh, kỳ khảo thí tháng khẳng định thể đạt chuẩn để ở .”

Tần lão thái thái cũng gật đầu: “Cố thị sai, con cháu Tần gia chúng , đứa nào kém cỏi cả.”

...

Tần Lưu Tây dẫn Tần Minh Thuần và Tần Minh Kỳ về nhà đúng giờ Thân chính ( 4 giờ chiều). Vừa Tần lão thái thái ngủ trưa dậy, cả bọn liền cùng qua thỉnh an.

Tần lão thái thái thấy hai cháu trai mặt mày đều hớn hở, liền Tần Lưu Tây hỏi: “Đã bái kiến sơn trưởng cả chứ?”

“Vâng ạ. Bắt đầu từ ngày mai, chúng nó sẽ chính thức đến học sinh dự thính. Một tháng tham gia kỳ khảo thí tháng Mười. Thi qua thì về nhà, thi qua thì tiếp tục ở học sinh.” Tần Lưu Tây giải thích cho lão thái thái, về phía Tần Minh Kỳ và Tần Minh Thuần: “Cho nên các ngươi tự cố gắng. Toàn bộ Li Thành , học quán nhất chính là Tri Hà học quán. Thậm chí các gia tộc ở phủ thành Ninh Châu cũng gửi con cháu đến đây học. Nếu các ngươi , chỉ thể đến học trường dởm hơn thôi.”

Tần Minh Thuần lập tức tỏ rõ thái độ: “Tiểu Ngũ nhất định sẽ cố gắng thành công!”

Tần Minh Kỳ cũng ưỡn ngực, nắm c.h.ặ.t t.a.y : “Con cũng sẽ cố gắng!”

“Tốt, , . Các cháu đều cố gắng, chăm chỉ học hành, kính trọng , yêu thương bạn học.” Tần lão thái thái ôm cả hai đứa cháu trai lòng, hôn hít một hồi.

Tạ thị nhân cơ hội : “Tây nha đầu, hôm nay cũng thưa với tổ mẫu của con . Bọn nó học, nên sắp xếp cho mỗi đứa một thư đồng hoặc tiểu đồng để ở bên cạnh hầu hạ ?”

Tần Lưu Tây đặt tách xuống, : “Bọn nó bây giờ còn là ấm Tần gia ngày xưa, nô bộc vây quanh nữa. Là nam tử, tự lo liệu cơm ăn áo mặc. Nếu chuyện của bản còn lo xong, thì lấy gì để lo chuyện thiên hạ? Không cần sắp xếp tiểu đồng thư đồng gì hết, chuyện của thì tự .”

bọn nó sách, tự lo liệu, tuổi còn nhỏ...”

Tần Lưu Tây đặt mạnh tách xuống bàn, liếc : “Nhị thẩm là bọn nó khổ? So với bọn nó, khổ hơn đang gặm cát ở tận Tây Bắc kìa. Bọn nó dám khổ ? Bọn nó tư cách khổ ?”

Sắc mặt Tạ thị biến đổi, bà về phía Tần lão thái thái. Xong .

Sắc mặt Tần lão thái thái quả nhiên trở nên khó coi.

Tần Lưu Tây thẳng Tần Minh Kỳ và Tần Minh Thuần: “Các ngươi , tự mặc quần áo, ăn cơm, sắp xếp đồ đạc cá nhân, thậm chí tự giặt khăn tay, áo lót của , sách chữ. Làm những việc đó, khổ ?”

Loại chỉ vùi đầu sách thánh hiền, màng chuyện bên ngoài, sẽ chỉ đến mụ mị đầu óc. Trẻ con nên học cách tự lập, đặc biệt là khi gia đình gặp nạn. Như mới thể một gánh vác việc!

Đứa nào dám khổ? Nàng mắng cho c·hết!

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Loading...