Một sáng nọ,  Lâm   hẹn với bạn, bố Lâm bỗng dưng nổi hứng  dạo, Lâm Nghiệp viện cớ đến công ty, còn Lâm Tống thì hí hửng kéo Trương Lực  dạo phố.
 
Kết quả, trong căn nhà rộng lớn  chỉ còn   .
 
Thật trùng hợp.
 
 ngẩng đầu  camera mới lắp mấy ngày  ở phòng khách, ngoan ngoãn diễn tròn vai con dâu “ lời”, lúi húi lau bàn, dọn nhà.
 
Đến ba giờ chiều,  giả vờ  ngủ  giường, bật sẵn camera điện thoại    bộ.
 
Quả nhiên, Trương Lực dẫn theo một gã đàn ông trung niên lén lút mở khóa bước .
 
Ánh mắt  lóe lên — chẳng  chính  là “ông chú  bụng” từng   bênh vực kẻ bắt cóc  ở trung tâm thương mại hôm  ?
 
Ồ, thú vị thật.
 
  liên lạc với ông chủ,  đặt điện thoại ở tủ quần áo, mở livestream.
 
Ngay lúc  chuẩn  xong, Trương Lực và gã đàn ông   rón rén  phòng. Nhìn  “ngủ say”  giường, chúng hớn hở xoa tay, lộ vẻ háo hức như sói đói gặp mồi.
 
Người đàn ông trung niên l.i.ế.m môi, bật  khả ố:
 
“ nó . Để tao vui vẻ  …”
 
Trương Lực vội ngăn:
“Ông đừng quên  ! Con đĩ  nhảy lầu, hại chúng   mất tiền,  suýt  cảnh sát nghi ngờ.”
 
Tim  khẽ giật thót.
 
“Đừng đổ hết cho tao. Rõ ràng do mày  quản nổi bạn gái. Tao      phim, thế mà nó cứ khăng khăng, kết quả con khốn Tiết Ngưng mới  cơ hội vùng thoát, nhảy lầu ngay lúc đó!” – gã đàn ông gầm lên.
 
 nắm chặt ga giường,   căng cứng. Thì , Tiết Ngưng  ép đến c.h.ế.t thảm như …
 
“Được . Anh trai con đĩ đó chẳng  gì . Hắn vẫn nghĩ em gái   đánh đến sợ quá mà tự nhảy. Ai ngờ , thực chất là tao  giày vò nó đến cạn sức,  mới ngã lầu!” – Trương Lực  khẩy, giọng lạnh lẽo.
 
Hắn  kịp  hết,   bật dậy, đôi mắt đỏ rực như máu, khóa chặt ánh   chúng.
 
“Cho nên… các  thực sự   nhục Tiết Ngưng?”
 
Cả hai giật , biến sắc.
 
“Cái quái gì ?!” – gã đàn ông trợn mắt. – “Không  mày bảo nó  uống thuốc  ?”
 
“Rõ ràng tao thấy nó uống nước trong máy lọc, qua camera mà!” – Trương Lực lắp bắp.
 
 nhếch môi, giọng như băng lạnh:
 
“, nó  uống.  nước đó…   tao đánh tráo từ .”
 
Sắc mặt bọn chúng tái nhợt, hiểu   chuyện  bại lộ. Không còn che giấu, chúng lao thẳng về phía .
 
   chuẩn  sẵn.
 
Từ  gối,  rút  bình xịt ớt, đợi chúng áp sát liền bóp mạnh.
 
Một luồng cay nồng xộc thẳng  mặt khiến chúng rú lên như lợn  chọc tiết.
 
“Aaaaaa!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dam-noi-toi-cuop-chong-toi-va-mat-tung-ke-thich-dung-chuyen/6.html.]
 
Gã đàn ông trung niên ôm mặt lăn lộn, mắt bỏng rát đỏ au.
 
Trương Lực thấy tình hình nguy cấp, vội   định bỏ chạy, nhưng  mở cửa thì đụng ngay đội cảnh sát do ông chủ dẫn đến.
 
“Tiết Ngưng  hề nhảy lầu.” –  bước đến cửa,  ông chủ, từng chữ rít qua kẽ răng.
 
Sắc mặt ông trầm hẳn, gật đầu xác nhận.
 
Ngay  đó, cảnh sát ập , còng tay Trương Lực cùng gã đàn ông trung niên.
 
Sự thật cuối cùng cũng sáng tỏ: Tiết Ngưng  bao giờ  buông bỏ mạng sống, tất cả đều là âm mưu độc ác từ phía nhà họ Lâm.
 
Trương Lực từng thừa cơ khi cả nhà  vắng để  nhục cô . Chuyện  chẳng hiểu bằng cách nào  rơi  tai Lâm Tống.
 
  vì căm giận Trương Lực, Lâm Tống  đổ hết tội lên đầu Tiết Ngưng, cho rằng chính cô  quyến rũ bạn trai .
 
Chính Lâm Tống mới là kẻ  , xúi giục  trai bạo hành Tiết Ngưng,  còn căm hận đến mức  bắt cóc, bán cô  núi sâu.
 
Thậm chí, cô  còn độc ác đến độ ép Trương Lực  nhục Tiết Ngưng ngay  mặt ,  video , dự định gửi cho gia đình nạn nhân như một màn tra tấn tinh thần cuối cùng…
 
Không chịu nổi những tra tấn cùng tuyệt vọng, Tiết Ngưng  gieo  từ tầng 9 xuống, khép  sinh mệnh ngắn ngủi của .
 
 vì   mở livestream,  bộ cuộc trò chuyện giữa Trương Lực và gã đàn ông trung niên đều  ghi ,  sót một chữ.
 
Hóa , chúng vốn là đồng hương, cùng tham gia một đường dây b.u.ô.n n.g.ư.ờ.i khét tiếng. Nhiều năm qua, bọn chúng chuyên rình rập những cô gái  một , lừa gạt, bắt cóc  bán  núi sâu, trở thành cơn ác mộng  lối thoát cho vô  nạn nhân.
 
Vụ án phơi bày  ánh sáng khiến dư luận rúng động. Trương Lực và gã đàn ông trung niên đều  kết án thích đáng.
 
Lâm Tống vì là đồng phạm, cũng  nhận bản án mười năm tù. Nhà họ Lâm bỗng chốc trở thành thứ chuột chạy qua đường,  xã hội khinh ghét, cuối cùng  chịu nổi áp lực, buộc  cuốn gói rời khỏi thành phố .
 
Ông chủ của  vốn là  hiền hòa, nhưng vẫn dành cho Lâm Nghiệp “món quà cuối”. Đôi chân của   phế  , cả đời chỉ  thể   xe lăn, sống những ngày còn  trong tàn phế và hối hận.
 
Trước phần mộ lạnh lẽo của Tiết Ngưng.
 
Ông chủ Tiết  bia mộ, khẽ run giọng:
“Cảm ơn em. Nếu   em,   chẳng bao giờ   em gái  từng  trải qua những đau đớn thế nào.”
 
 chỉ lắc đầu, giọng bình thản:
“Ông chủ  trả tiền . Sau  nếu  chuyện tương tự, vẫn  thể tìm .”
 
Ông chủ Tiết  sang  , ánh mắt nặng trĩu:
“Thật …  còn  một công việc khác,   em  hứng thú ?”
 
“Công việc gì ?” –  mở to mắt, lòng  khỏi rạo rực.
 
“Lương mỗi năm một triệu. Nội dung công việc chỉ là ăn uống, trò chuyện. Có đầy đủ bảo hiểm, nghỉ lễ theo chế độ, quà tặng mỗi dịp, tâm trạng  vui còn  thể trực tiếp đuổi ông chủ  ngoài.”
 
 kinh ngạc, khó tin  tai :
“Trên đời …  công việc  như  ?”
 
Ông chủ nở một nụ  bí ẩn:
“Em đoán xem?”
 
 khẽ lắc đầu, trong lòng bỗng dấy lên một dự cảm mơ hồ…
 
HẾT.