DẪN NINH - 12

Cập nhật lúc: 2024-06-26 11:53:23
Lượt xem: 13,287

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2LQDldxyH5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cửu Quân học sắc t.h.u.ố.c giải thích, "Trường Tĩnh vô địch, lòng dân ngưỡng mộ, An Tĩnh Vương nắm quyền, hoàng thượng tin tưởng, dám động thủ chỉ thái tử."

Ta cũng hiểu .

Thái tử sợ hoàng đế băng hà, ngôi vị thuộc về .

dám động đến Tạ Giản, sợ An Tĩnh Vương trở về phản công? Hay nghĩ An Tĩnh Vương cũng ở doanh Trường Tĩnh?

Tạ Giản phong tỏa giếng nước khu Đông, định canh giữ chờ kẻ hạ độc tay, nhưng giếng đó quá nhiều tiếp xúc, để tăng thêm bệnh nhân, đành phong tỏa.

Kẻ hạ độc cũng phong tỏa trong khu dịch, nếu bệnh tiếp tục tăng, cũng lợi gì.

Tạ Giản phái canh giữ bếp, sông khu Tây, những nơi nhiều tiếp xúc, dù ai dám đ.á.n.h cược kẻ hạ độc tay .

"Tiêu cô nương, cô nương đại gia khuê tú, đại phu?"

Cửu Quân khi phận thật của càng hiếu kỳ, gần đây luôn hỏi đủ thứ.

May mà miệng bỏ bê công việc, thỉnh thoảng cũng vài câu với .

"Ngài mới đúng, công tử , tham quân?"

Ta thật sự thích dùng câu hỏi đáp câu hỏi.

"Vì Tạ Giản, năm đó nhất định nhập ngũ, sợ cô đơn nên theo, ai ngờ lên tham quân."

Cửu Quân giống như cái miệng luôn , "Ai, ngươi là nữ nhân giật , ngươi thật gan to, nửa đêm theo đến doanh trại nam nhân... ngươi và gặp trong cung? Nghe hoàng hậu kêu ngươi khuyên ? Ngươi thật sự c.h.ế.t sống ? Cảm giác thế nào..."

Ta thật phục trong tình huống nguy hiểm sinh tử còn mấy chuyện vô nghĩa, nên quá thoải mái sắc mặt?

"Có chút hối hận." Nhất là khi ngươi lảm nhảm cả đống.

"Hối hận? Vì hối hận?" Cửu Quân khó hiểu, nhưng cũng nhất quyết hỏi cho rõ, hỏi, "Tên Mặc Diêu hình như quen ngươi, nhưng chỉ ngươi là đại phu Tế Thế Đường, trông như ngươi đắc tội ?"

Ta: "..."

Thật sự mất ngủ.

Ta rót t.h.u.ố.c bát, từng cái phân phát, ngẩng đầu thấy Cửu Quân vẫn .

Dù vẫn là bộ dạng cà lơ phất phơ, nhưng thấy rõ đang thử .

Hắn nghi ngờ .

Hoặc hẳn là nghi ngờ, nhưng thực sự khúc mắc.

"Ta cứu một từ phủ hầu gia trốn , Mặc Diêu đến tìm, giao , nhớ mãi chuyện ."

Cửu Quân thu ánh mắt, gật gù: "Người gì mà để tự tìm còn nhớ lâu như ?"

Câu hỏi , mà giống tự hỏi.

"Là nữ nhân ?"

Ta dừng tay, Cửu Quân vẫn .

Tiếp đó gì nữa, vì Tạ Giản đưa đến doanh trại chăm sóc bệnh nhân.

Đây là đêm thứ tư đến doanh trại, thần kinh căng thẳng đến dám ngủ, ngừng lật sách sắc thuốc, nhưng vẫn tìm cách giải quyết.

Đến ngày thứ sáu, từ m.á.u của một bệnh nhân phát hiện một con côn trùng đen kỳ lạ.

"Con trùng ..."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dan-ninh/12.html.]

"Là trùng phụ xà!" Sắc mặt Tạ Giản biến đổi, "Đây là một loại trùng độc ở biên giới phía Bắc, thường ký sinh trong nội tạng rắn độc, khi hấp thu đủ dinh dưỡng sẽ gặm hết nội tạng rắn độc đến khi rắn c.h.ế.t."

🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^

"Sao xuất hiện ở Đại Lộc?" Cửu Quân con trùng ngọ nguậy suýt nôn.

Trùng phụ xà... Hình như thấy ở đó.

"Hữu hối!"

Ta nhớ rõ, sách của sư phụ ghi thành phần của t.h.u.ố.c độc, một trong đó là trùng phụ xà.

Người chế t.h.u.ố.c sẽ nghiền nát trùng phụ xà lớn trộn d.ư.ợ.c liệu, vì bản trùng phụ xà là kịch độc, thêm nhiều loại độc khác, năm đó loại độc mới khó giải.

Bị trùng phụ xà c.ắ.n hoặc ăn , sẽ sốt cao đau bụng, cuối cùng nội tạng ăn mòn, suy yếu mà c.h.ế.t.

Triệu chứng phù hợp!

Hơn nữa, trùng khó gặp khó nuôi, khi rời khỏi rắn lâu cũng sẽ c.h.ế.t.

Trùng phụ xà trong tay mập mạp, chắc ký sinh trong nội tạng mới sống đến giờ.

Cũng chính vì , nội tạng của bệnh nhân ăn mòn , còn hy vọng.

Vì là thành phần của "Hữu hối", giải d.ư.ợ.c của "Hữu hối" chắc cũng dùng để giải độc trùng .

"Giải d.ư.ợ.c của Hữu hối là lấy độc trị độc, trong đó vài vị đều là kịch độc, nếu trực tiếp dùng cho trùng độc sợ thích hợp."

Giống như suy nghĩ của , Tạ Giản lo ngại của .

Ngạc nhiên vì chuyện , lời của nhắc nhở .

Giờ chỉ thể thử dần.

"Trùng là vô tình cơ thể đó, cố ý bỏ ?"

Cửu Quân con trùng trong hộp gỗ kinh tởm hỏi.

"Ta cũng , đó mới đưa đến từ khu Đông hôm , chỉ ba ngày trùng ăn hết nội tạng, thật đáng thương."

Nhớ bộ dạng đau khổ đến vặn vẹo của đó khi c.h.ế.t, đành lòng nghĩ tiếp.

" Tạ Giản độc bỏ trong giếng nước, chẳng lẽ hung thủ ném trùng giếng, đó uống nhầm?"

"Trùng độc bên ngoài, chỉ bỏ nước đủ để đầu độc bảy trăm ..."

Ta cũng tò mò về cách hạ độc của hung thủ.

"Nói đến, từ sáng nay Tạ tướng quân sắc mặt , lo lắng, nhưng giờ nhân lực thực sự thiếu, nếu ngã bệnh thì tổn thất càng lớn, Cửu Quân khuyên nghỉ ngơi ?"

Sáng nay sắc mặt Tạ Giản thật dọa .

Cửu Quân bỏ bình t.h.u.ố.c lò, than thở: "Hắn đó, là tâm bệnh, nghỉ ngơi hiệu quả."

Ta , chỉ Cửu Quân tiếp:

"Đại phu các ngươi trị tâm bệnh ?"

"Nếu là bệnh đau tim, sư giỏi."

"Nếu thế còn dễ giải quyết." Cửu Quân thở dài, "Tạ Giản một bạn c.h.ế.t vì Hữu hối, chắc nghĩ đến chuyện đó."

"Người c.h.ế.t , đau khổ."

"Ta cũng khuyên , nhưng tướng quân chúng cố chấp, ba năm , vẫn chìm trong hối hận thoát , thật cái c.h.ế.t của cô nương đó chẳng liên quan đến ... may cung về tâm trạng hơn chút, ngươi gì với ?"

Loading...