ĐĂNG HOA TIẾU - Nữ Tử Cô Độc Vào Kinh Trả Thù Cho Cả Gia Đình - Chương 223: Xuất hành 2

Cập nhật lúc: 2025-04-05 14:52:14
Lượt xem: 364

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thạch Xương Bồ mang tin tức từ trạm dịch đến cho Thường Tiến, chẳng bao lâu , cả nhóm y quan cứu dịch đều tin.

Thịnh Kinh quả thực xảy chuyện lớn.

Những ngày , đoàn xe bận rộn chạy đường dài, ngày đêm gấp rút lên đường. Sau đó qua sông Quảng Vân, suốt bảy ngày bảy đêm họ đều ở sông, thể nhận bất kỳ thư từ nào.

Do đó, khi tin tức truyền tới Mạnh Đài, tất cả đều bàng hoàng.

Hoàng đế băng hà .

Tam Hoàng tử Nguyên Nghiêu bày binh bố trận ngoài Cần Chính Điện, nhân đêm tối tiến cung yết kiến, bất ngờ phát động cung biến, ám sát Hoàng đế, cướp ngôi. Hoàng đế trọng thương, Thái tử vì che chở Hoàng đế mà trúng kiếm, may c.h.ế.t tay Tam Hoàng tử.

Ninh Vương Nguyên Lãng vội vàng nhập cung, bắt giữ Tam Hoàng tử, đưa chiêu ngục. Trước khi băng hà, Hoàng đế ban chiếu thư truyền ngôi, giao hoàng vị cho Ninh Vương Nguyên Lãng.

Trong vài ngày ngắn ngủi, Thái tử mất, Tam Hoàng tử bắt, Ninh Vương lên long ỷ.

Việc thực sự quái lạ đến khó tin.

Mặc dù những năm gần đây, thể Hoàng đế , Thái tử và Tam Hoàng tử tranh đấu gay gắt, ai cũng sẽ ngày xảy xung đột. Thế nhưng ngờ chỉ trong một đêm, cả thiên hạ đảo lộn. Truyền thống từ xưa là "phụ tử tương thừa, chung cập," trong khi Hoàng đế vẫn còn Nhị Hoàng tử và Tứ Hoàng tử thể kế thừa ngôi báu, tại bỏ qua hai mà truyền vị cho Ninh Vương?

Hơn nữa, vị vương gia cả ngày chỉ rong chơi phố phường, đến chợ Quan Hạng mua hoa mua đồ, xem là một kẻ vô dụng, thể một bắt giữ đảng phản loạn?

Chuyện triều đình cách ngàn dặm, các y quan địa vị thấp bé tại Y Quan Viện dám hỏi nhiều.

Một lão y quan run rẩy mở miệng: “Y chính, chúng còn Tô Nam nữa ?”

Danh sách cứu dịch Tô Nam Hoàng đế thông qua, nay ngôi rồng đổi, thế sự vô thường.

Gió bắc rít qua, Thường Tiến lạnh run, chắc nịch: “Đi. Những chuyện liên quan gì đến chúng ?”

Họ là cứu dịch, bất kể ngai vàng là ai cũng quan trọng, dân chúng Tô Nam đang chịu khổ vì dịch bệnh, thể đầu bỏ mặc .

Hơn nữa, tân hoàng đăng cơ, Thịnh Kinh gió nổi mây vần, giờ trở khéo còn gặp chuyện, thà yên tâm việc ở Tô Nam, chờ dập tắt dịch bệnh, chuyện lắng xuống hãy về Thịnh Kinh.

Họ chỉ là những con kiến nhỏ bé, thể lay chuyển đại cục, chỉ thể thuận theo dòng nước, cố giữ lòng .

Khi tin động trời , các y quan khỏi bàng hoàng, tụm bàn tán rì rầm. Lục Đồng đặt bát thuốc xuống, bước đến chỗ Thường Tiến.

Thường Tiến đang bên ngoài, thấy nàng đến thì xoay .

“Y chính,” nàng ngừng một lát, hạ giọng: “Tin từ trạm dịch, nhắc gì đến phủ Thái sư ?”

Thường Tiến ngạc nhiên nàng một cái, nhanh hiểu , liếc các y quan đang sưởi ấm trong quán , ghé sát thấp giọng: “Có nhắc.”

Ông : “Vụ Tam Hoàng tử ám sát Hoàng đế, liên lụy đến ít triều thần. Thích gia phát hiện hỗ trợ Tam Hoàng tử, những quan hệ với phủ Thái sư truy nã, bộ Thích gia tru di tam tộc.”

Lục Đồng ngẩn .

Bề ngoài, Thích gia rõ ràng là phe Thái tử. triều đình tranh đấu, một khi thất bại, định tội ai dễ như trở bàn tay.

Nàng từ Tô Nam trở về huyện Thường Vũ, từ huyện Thường Vũ tiến về Thịnh Kinh, từng bước tính toán kỹ lưỡng, liên tục hạ bệ Kha Thừa Hưng, g.i.ế.c Lưu Côn, lật đổ Phạm Chính Liêm, cuối cùng thiết kế để Thích Ngọc Đài c.h.ế.t trong tay cha .

Nay Thích Thanh chết, kẻ thù cuối cùng của nàng cũng tan biến khỏi thế gian.

Thù lớn báo, việc xong. Đáng lẽ nàng cảm thấy hả hê, nhưng niềm hả hê qua giống như dòng sông uốn lượn xa xôi đang đóng băng , mênh m.ô.n.g trống trải, chảy về .

Thấy nàng im lặng, Thường Tiến khẽ an ủi: “Lục y quan, ngươi trở Thịnh Kinh cũng cần lo Thích gia khó nữa.”

Thích gia sụp đổ, ai dám cho họ nữa.

Lục Đồng gật đầu, nhưng rời ngay.

Thường Tiến thấy , hỏi: “Lục y quan còn việc gì nữa ?”

Gió lạnh bên ngoài tê tái. Lục Đồng dừng một lát, mới nhẹ giọng: “Y chính, tin tức gì về Bùi Điện soái ?”

Thường Tiến sững .

Tin đồn về Lục Đồng và Bùi Vân Ánh lan khắp Y Quan Viện. Lục Đồng vốn lạnh nhạt với thứ, chủ động hỏi thăm tin tức về Bùi Vân Ánh, xem giữa hai tình ý.

“Ngài Kỳ Thủy .”

“Kỳ Thủy?”

“Kỳ Thủy xảy binh biến, đó Hoàng đế cử Chấn Uy tướng quân dẹp loạn. Sau vụ Tam Hoàng tử, bộ dòng họ Trần Quốc công liên lụy, binh quyền thu hồi. Hoàng đế lệnh Bùi Điện soái đến Kỳ Thủy, vài ngày xuất phát.”

“Họ nhanh hơn chúng , Kỳ Thủy cách Tô Nam xa, lẽ họ đến .”

Lục Đồng im lặng, Thường Tiến nàng, định gì đó nhưng cuối cùng vẫn .

Ninh Vương đăng cơ, thế lực của Tam Hoàng tử liên lụy rộng, nhưng Bùi Vân Ánh dường như ảnh hưởng. Hoàng đế còn yên tâm để mang binh dẹp loạn, rõ ràng là trọng dụng.

Vị chỉ huy trẻ tuổi vốn tiền đồ rộng mở, giờ càng giới hạn. Lục Đồng chỉ là dân thường.

Sự khác biệt về phận, đôi khi còn lớn hơn thứ.

Thường Tiến thêm, thầm thở dài trò chuyện với chủ quán .

Lục Đồng trở quán.

Trong nhà, bếp than ấm áp. Lâm Đan Thanh thấy nàng về, đưa cho nàng một túi giữ ấm, nghiêng hỏi: “Muội gì với y chính thế?”

“Hỏi chuyện cứu dịch.”

Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Thế Giới Tiểu Thuyết trên MonkeyD ❤️ Nếu các bạn thấy bản này ở đâu ngoài Monkey thì hãy báo cho mình nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dang-hoa-tieu-nu-tu-co-doc-vao-kinh-tra-thu-cho-ca-gia-dinh/chuong-223-xuat-hanh-2.html.]

Lục Đồng cúi đầu, ôm túi giữ ấm. Hơi ấm lan tỏa dần qua từng ngón tay, sự giao thoa nóng lạnh khiến nàng thoáng ngẩn ngơ.

Bùi Vân Ánh đến Kỳ Thủy.

Hắn là của Ninh Vương, âm thầm chuẩn bấy lâu cũng chỉ để đợi thời khắc . Nay cục diện định, Ninh Vương lên ngôi, đối xử với như cũ, đó là điều .

Hắn càng khả năng thực hiện điều , bảo vệ những bảo vệ.

Bên cạnh vang lên tiếng của Lâm Đan Thanh: “Trời ngày càng lạnh, cứ nghĩ ở phía Nam sẽ ấm hơn Thịnh Kinh, ai ngờ mùa đông ở đây còn khó chịu hơn.”

Nàng xoa tay, gió bắc bên ngoài, lẩm bẩm: “Không Tô Nam tuyết ?”

Lục Đồng ngước .

Trời u ám, đất Nam hiếm khi tuyết mùa đông. Lần gần nhất Tô Nam tuyết lớn là sáu năm .

Sáu năm , ngày đại hàn, cũng là ngày nàng gặp Bùi Vân Ánh đầu.

Lục Đồng cúi đầu, tay chạm lên ngực, nơi vẫn còn chút đau đớn âm ỉ.

Nàng từng nghĩ sẽ c.h.ế.t ở Thịnh Kinh, ngờ cuối cùng là Tô Nam.

Nơi câu chuyện bắt đầu, cũng là nơi câu chuyện kết thúc.

Có lẽ, c.h.ế.t ở đó cũng tệ.

Bản dịch đăng kênh MonkeyD Thế Giới Tiểu Thuyết.

Ngày tháng trôi qua như dòng nước, thoắt cái đến lập đông.

Sáng sớm, phố phủ đầy sương mù.

Sương mù dày đặc cũng một màu xám xịt, rơi , lạnh buốt đến thấu xương.

Dọc phố, nhà nhà đóng chặt cửa. Chợ sáng vốn ồn ào náo nhiệt nay tĩnh lặng như chết, một bóng . Phía xa, khói đen bắt đầu bốc lên, lẫn mùi thịt da cháy khét. Dòng khói cuồn cuộn bay lên trời, tạo thành một tầng mù nặng nề.

Huyện úy Tô Nam, Lý Văn Hổ, chân tường thành, thấp giọng chửi.

“Phương Tử,” hỏi bên cạnh, “giờ , khi nào bọn họ đến ?”

Người trung niên bên cạnh mặc trường bào nhăn nhúm, sắc mặt tím tái vì lạnh, liên tục giậm chân, xoa tay, nhưng vẻ mặt kiên định: “Chờ thêm chút nữa . Dù thế nào hôm nay cũng đến .”

Lý Văn Hổ về phía cổng thành trống xa xa.

Tô Nam gặp nạn châu chấu.

Nạn châu chấu phá sạch mùa màng, còn lương thực, chẳng mấy chốc xảy nạn đói.

Lương thực cứu trợ từ triều đình vẫn chậm trễ đến, dịch bệnh đến .

Dịch bệnh lan tràn như lửa cháy, chỉ trong vài tháng cướp hơn nửa sinh mạng trong thành.

Thứ sử của Châu phủ hứa sẽ phái cứu dịch, nhưng chẳng rõ vì mãi vẫn thấy ai. Người c.h.ế.t càng lúc càng nhiều, đến cả nha huyện cũng thoát khỏi, cuối cùng tri huyện dẫn gia đình rời thành trong đêm, nữa. Bây giờ trong thành chỉ còn huyện thừa Thái Phương và huyện úy Lý Văn Hổ bơ vơ .

Họa vô đơn chí, năm nay Tô Nam đặc biệt lạnh. Mưa dầm ngớt, xác c.h.ế.t chất đống kịp thiêu, nghèo đói lạnh c.h.ế.t ngày một nhiều. Thuốc men hết sạch, các đại phu lượt ngã bệnh. Nếu cứ tiếp tục thế , chẳng mấy chốc Tô Nam sẽ biến thành một tòa thành hoang.

“Ta thấy, chắc là bọn họ đến .” Lý Văn Hổ, vốn hình lực lưỡng, giờ vì ngày đêm bôn ba mà gầy rộc , ngay cả đai lưng cũng lỏng trông thấy. “Nếu Triều đình còn nhớ đến chúng , thể kéo dài đến bây giờ? Vài tháng phái cứu dịch, nhưng đến bây giờ một cái bóng cũng thấy. Ta đoán, họ chúng tự sinh tự diệt !”

Hắn bánh bao trong tay Thái Phương, càng giận dữ: “Trong thành mỗi ngày đều c.h.ế.t đói, ngài còn chuẩn bánh bao cho bọn họ. Không chừng đám quý trong Thịnh Kinh chẳng thèm đụng đến loại bánh , còn phí công!”

Thái Phương xoa tay : “Ngươi bớt lời !”

“Sao, ?”

Lý Văn Hổ ưa quan Thịnh Kinh.

Dịch bệnh ở Tô Nam bùng phát, tri huyện lập tức cầu viện triều đình, báo cáo từng tầng từ thông phán, tri châu, tri phủ đến Thịnh Kinh, mà mất nhiều ngày mới đến nơi. Quan Thịnh Kinh ngày ngày bận rộn với quân quốc đại sự, nào tâm trạng quan tâm sống c.h.ế.t của một huyện nhỏ.

Giữa lúc vài vị "đại quan" từ Thịnh Kinh đến, ở Tô Nam ba năm ngày liền rời , ăn hết lương thực của huyện nha trong nửa tháng, một bài luận về trị châu chấu.

Huyện nha như nhận thánh chỉ, theo từng câu từng chữ, chẳng mang kết quả gì.

Có bài học từ , Lý Văn Hổ khinh thường các y quan Y Quan Viện của Thịnh Kinh. Những y quan đó từ nhỏ học ở Y Quan Viện, đa xuất từ gia đình quyền quý. Người gia thế như , thể yên tâm để con cái đến nơi đầy dịch bệnh thế ? Những y quan phái tới , nhất định đều là ép buộc, tình nguyện, hoặc là kẻ bất tài vô dụng, Y Quan Viện gạt bỏ, chẳng khác gì đám quan đó.

“Ngươi tự chờ ,” Lý Văn Hổ kiên nhẫn, bỏ , “Ta về khiêng xác đây. Thi thể ở từ hôm qua chất đầy ở pháp trường !”

Hắn vài bước, chợt Thái Phương hô lớn: “Đến !”

Đến ?

Lý Văn Hổ .

Xa xa, cách cổng thành vài trăm bước, dần dần xuất hiện một đoàn xe ngựa.

Đoàn xe di chuyển nhanh, nhưng đối với một thành Tô Nam vắng lặng suốt mấy tháng qua, tựa như ánh mặt trời xuất hiện màn mây dày đặc, lập tức khiến mắt hai cổng sáng lên.

Đoàn xe lăn bánh tới gần, dừng cổng thành.

Từ xe một đàn ông trung niên bước xuống, mặc áo bông, đội mũ giữ ấm.

“Các ngài là…” Thái Phương xúc động tiến lên.

Người đàn ông chắp tay, giọng điềm đạm, lễ độ.

“Tại hạ là Thường Tiến, y chính Hàn Lâm Y Quan Viện, phụng mệnh triều đình, dẫn theo các y quan từ Y Quan Viện đến Tô Nam cứu dịch.”

Loading...