ĐĂNG HOA TIẾU - Nữ Tử Cô Độc Vào Kinh Trả Thù Cho Cả Gia Đình - Chương 245: Chuẩn bị hôn lễ 1
Cập nhật lúc: 2025-04-05 15:05:07
Lượt xem: 411
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Khi tin tức Lục Đồng sắp thành lan truyền đến Tây Nhai, cả Nhân Tâm Y Quán đều kinh ngạc nên lời.
Đỗ Trường Khanh như pháo treo cây mận ngày Tết, sắp nổ tung, nhảy lên nhảy xuống trong y quán: “THÀNH THÂN? Cô đang chuyện điên rồ gì ?” Ngay cả Miêu Lương Phương xưa nay luôn điềm đạm, cũng chút đồng tình: “Tiểu Lục, chuyện thành đột ngột thế , vội vàng quá ?”
Khi Lục Đồng mới đến y quán, nàng như một dứt tình tuyệt ái, trông còn thấu hồng trần hơn cả những ni cô ở am gần Vạn Tư Tự. Ngày , bao thanh niên trẻ tuổi tràn đầy khí thế ở Tây Nhai ban ngày đến y quán chỉ để ngắm dung nhan Lục Đồng, nhưng từng thấy nàng để ý đên ai. Ấy mà đến khi gặp Bùi Vân Ánh, mới nắm tay quyết định kết hôn, tốc độ nhanh đến mức khiến khác trố mắt, cứ như đoạt xá !
“Cô là...?” Đỗ Trường Khanh nàng đầy nghi hoặc, ánh mắt rơi xuống bụng nàng. Ở Tây Nhai, ít thanh niên trẻ tuổi khí thịnh, dẫn đến chuyện , đó gấp rút cưới xin. Y quán cũng từng gặp những trường hợp tương tự.
Ngân Tranh đẩy nhẹ Đỗ Trường Khanh: “Chưởng quầy, đừng bậy!”
“Nếu , thì chắc chắn là uy hiếp!” Đỗ Trường Khanh khẳng định chắc nịch, “Chắc chắn là uy hiếp! Bùi Vân Ánh ỷ quyền thế cưỡng ép dân nữ. Nói mau, đe dọa cô ? Ta bảo mà, đàn ông ở Thịnh Kinh đều như , mấy tên tiểu bạch kiểm chẳng ai cả!”
Lục Đồng im lặng một lúc lâu: “Là ý .”
Đỗ Trường Khanh đau lòng như cắt: “Hắn cho cô uống thứ bùa mê thuốc lú gì thế?”
Nàng : “Thật thành cũng gì lớn. Ta tính , dù cuộc sống cũng chẳng khác bây giờ mấy, thì cứ thử xem.”
Nàng nhẹ nhàng như , nhưng khiến Đỗ Trường Khanh cảm giác như tim đâm. Hắn chỉ gào lên: “Thiển cận! Ngu ngốc! Chuyện hôn nhân đại sự thể dễ dàng thử chứ? Cô còn trẻ, gặp nhiều , hoa còn nở hết sớm buộc một cái cây. Ta hỏi cô, lỡ gặp hợp ý hơn, đổi ý thì ?”
Lục Đồng: “Vậy thì hòa ly.”
“Hòa ly đơn giản thế ?”
“Văn Quận Vương phi đây chẳng cũng hòa ly đó ?”
Đỗ Trường Khanh nghẹn lời: “Vậy lỡ lòng đổi thì ?”
“Vậy sẽ độc c.h.ế.t .”
Mọi : …
Lục Đồng họ một cái: “Ta đùa thôi.”
A Thành nhỏ giọng : “Lục đại phu, biểu cảm của ngài lúc nãy, thật sự giống đang đùa...”
Sau một trận gà bay chó chạy, sự phản đối kịch liệt của Đỗ Trường Khanh vẫn chẳng chút tác dụng nào. Lục Đồng xưa nay luôn như , bất cứ chuyện gì cũng bàn bạc với khác, cố chấp như một con bò, thuốc mới thì thuốc mới, tham gia xuân thí thì tham gia xuân thí, Hàn Lâm Y Quan Viện từ chức là từ chức, gì thì , tự do tự tại. Nàng cha trưởng quản thúc, cũng bận tâm ánh mắt đời. Người trong Nhân Tâm Y Quán bó tay với nàng, chỉ thể tượng trưng dạy dỗ vài câu, cũng đành chịu.
"Chuyện hôn sự bên phía Lục Đồng phản đối, nhưng bên phía Bùi Vân Ánh thì tình hình trái ngược.
Khi nhà sắp thành , Bùi Vân Ánh kinh ngạc thôi. “Đệ thành ? Với ai?”"
“Còn với ai nữa, tất nhiên là với Lục Đồng .”
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Thế Giới Tiểu Thuyết trên MonkeyD ❤️ Nếu các bạn thấy bản này ở đâu ngoài Monkey thì hãy báo cho mình nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ
Ngay lập tức, Bùi Vân Thục túm lấy cánh tay của Bùi Vân Ánh: “Lục đại phu, thành với Lục đại phu ?” Tách trong tay nàng nghiêng, nước đổ khắp nơi. Bùi Vân Ánh đặt tách xuống, im lặng một lúc : “Tỷ, tỷ cái biểu cảm gì ?”
Ánh mắt Bùi Vân Thục đầy vẻ hoài nghi: “Đệ đừng đùa .”
Nàng thích Lục Đồng, cũng tâm tư của , nhưng tâm tư của Lục Đồng khó đoán. Có lúc nàng thấy giữa hai họ như tình cảm, lúc một sự xa cách giấu đầu hở đuôi.
dù tình cảm nữa, Tô Nam một chuyến về đòi thành ngay ?
“Đệ là...”
"Bùi Vân Ánh lập tức đoán tỷ tỷ đang nghĩ gì, cau mày : “Không chuyện đó.”
“... Vậy thì .” Bùi Vân Thục vỗ n.g.ự.c thở phào, “Ta ngay sẽ chừng mực mà.”"
“Trước đây tỷ luôn lo chuyện hôn sự của ? Giờ đến lúc chê quá nhanh.” Bùi Vân Ánh liếc nàng một cái, “Bây giờ sợ cô đơn nữa ?”
Bùi Vân Thục tức giận lườm : "Lúc đó là vì Thái hậu ban hôn cho , sợ hôn sự đó ý nguyện của . Giờ thì..." Nói đến đây, nàng bỗng im lặng.
Tân hoàng đăng cơ, nhưng Bùi Vân Ánh vẫn chức Chỉ Huy Sứ Điện Tiền Ti. Dù nàng quan tâm chuyện chính trị, cũng nhận rằng hoàng thượng trọng dụng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dang-hoa-tieu-nu-tu-co-doc-vao-kinh-tra-thu-cho-ca-gia-dinh/chuong-245-chuan-bi-hon-le-1.html.]
Ở vị trí cao, nhiều chuyện thể tự do quyết định, hôn sự cũng .
Nàng im lặng một lát, : "Nếu thực sự xác định Lục cô nương, thành sớm cũng ."
Bùi Vân Ánh nàng: "Tỷ..."
Bùi Vân Thục ngẩng mặt : "Không mấy chuyện nữa. Nếu đây là ý của và Lục cô nương, còn, là tỷ tỷ, lo cho . Mấy năm nay bổng lộc của , đất đai và nhà cửa đều giữ cho cả. Sau Lục cô nương cửa, tất cả giao cho nàng quản lý, cũng đỡ để lo nghĩ cho hàng ngày."
"Hai trao canh , hợp bát tự, chọn ngày lành giờ ..."
" , sính lễ vẫn chuẩn . Ta bảo kiểm kê đồ trong kho. Đệ cưới con gái nhà , thể để chịu thiệt... Còn giá y, chắc bên chuẩn nhỉ? Còn thiếu gì nữa? Danh sách quà mời khách, cho một danh sách các đồng sự ở Điện Tiền Ti..."
Nàng lải nhải tính toán như thể lễ cưới sẽ diễn ngay ngày mai. Mọi nghi ngờ và thắc mắc đó bỗng chốc ném sang một bên, nàng bận rộn chuẩn .
Bùi Vân Thục khi tin, lập tức hết lòng ủng hộ hôn sự của em trai . Tin tức truyền đến phủ Điện Soái, năm trăm con vịt trong phủ đều im lặng.
Tiêu Trục Phong bàn, với vẻ mặt đầy khó chịu, giọng điệu vô cùng chua ngoa: “Làm thế nào mà ngươi ?”
Rõ ràng đều là tình duyên trắc trở, cùng chìm nổi trong biển khổ, mà giữa chừng lên bờ . Tình cảnh thực sự khiến lòng khó chịu.
"Ta , !" Đoàn Tiểu Yến cho Chỉ Tử ăn xong, từ ngoài cửa bước , nhiệt tình giải thích: "Là do Vân Ánh ca ca của Tô Nam, tình cờ gặp lúc Lục Đại phu bệnh. Dù bệnh gì, nhưng lúc đó trông khá nghiêm trọng. như , hoạn nạn mới thấy chân tình. Những ngày Lục Đại phu bệnh, ca ca rời nửa bước. Hai trẻ tuổi, ở bên lâu ngày, chẳng tự nhiên mà nảy sinh tình cảm ?"
Tiêu Trục Phong nhạt một tiếng tỏ vẻ tin.
"Biết đấy, khi là sợi chỉ đỏ cầu duyên của Đoàn Tiểu Yến tác dụng." Bùi Vân Ánh liếc , chậm rãi : "Không thì ngươi cứ đeo hàng ngày, một ngày nào đó thành công."
Tiêu Trục Phong: "Hoang đường."
"Được thôi, hoang đường." Bùi Vân Ánh bưng chén , vội vàng uống một ngụm: " mấy ngày nay chuẩn việc thành , sẽ bận. Nếu phó sứ Tiêu việc gì , bằng đến nhà giúp một tay.", nghiêng , hạ giọng nhỏ: "Nếu ngươi còn tranh thủ tỷ phu của ."
Tiêu Trục Phong: "..."
Bùi Vân Ánh khẽ , dậy ngoài.
Đoàn Tiểu Yến hỏi: “Ca, ?”
“Đi chọn hỉ nhạn, thành nhiều việc lắm.” Hắn lười biếng phất tay. Đoàn Tiểu Yến im lặng một lúc, ngẩng đầu lên, kinh ngạc : “Phó sứ, mặt khó coi ?”
Trong hoàng thành, lời đồn và tin tức luôn lan truyền nhanh. Chuyện hôn sự của Bùi Vân Ánh và Lục Đồng từ Điện Tiền Ti sớm truyền tới Viện Y Quan.
Khi Kỷ Tuân đến Nhân Tâm Y Quán để châm cứu cho Lục Đồng, thần sắc trầm lặng hơn thường ngày.
Trong phòng yên tĩnh, Ngân Tranh đang bận rộn chọn lựa dược liệu ở phía . Hai đối diện bàn, những chiếc kim bạc tấm vải nhung lượt cắm xuống da thịt. Kỷ Tuân cúi đầu cẩn thận cắm kim huyệt vị, hỏi: “Nàng sắp thành với Bùi Điện Soái ?”
Lục Đồng chút bất ngờ khi chủ động hỏi, đáp: “ , nhưng sắp.”
Kỷ Tuân gì thêm. Thật , khi ở Tô Nam, trong Viện Y Quan bàn tán về quan hệ giữa Bùi Vân Ánh và Lục Đồng. Khi đó, lúc Lục Đồng phát bệnh, Bùi Vân Ánh ngày nào cũng túc trực bên giường bệnh. Điều ai nhận , nhưng trong lòng Kỷ Tuân vẫn thừa nhận.
Giống như vài chuyện, một khi thừa nhận, thì sẽ còn đường .
Từ đến nay, luôn việc ngay thẳng, vạn sự ngại lòng , nhưng riêng chuyện , luôn tự lừa dối bản . Đến giờ, cuối cùng ngay cả việc tự lừa dối cũng nổi.
“Tại định sớm như ?” Hắn chậm rãi mở miệng, động tác cắm kim vẫn chuyên chú, như thể chỉ thuận miệng hỏi: “Hôn nhân đại sự, nên cẩn trọng mới .”
Không ngờ vị đồng liêu xưa nay lạnh nhạt, ít lời, hôm nay tâm tư trò chuyện như , Lục Đồng thoáng ngạc nhiên, đó mỉm đáp: “Kỷ y quan cũng đấy, từ đến nay cẩn trọng.”
"Chữa bệnh cứu , nếu chỉ lo suy tính, chần chừ thì sẽ bỏ lỡ cơ hội cứu sống. Tương tự, nếu trong lòng thì nên ở bên . Tương lai ai mà chắc , quan trọng là sống hiện tại."
Ba chữ " trong lòng" thốt , tay Kỷ Tuân chợt khựng . Cây châm cuối cùng rơi xuống cổ tay nàng, ngẩng đầu lên, nàng.
Người phụ nữ mặt yên bên bàn, nét mặt điềm nhiên. Từ khi rời Y Quan Viện về Tây Nhai, trông nàng dường như sống thoải mái hơn , sắc mặt hồng hào, đôi mắt ít sự trầm lặng, thêm phần sinh động.
Y nhận , Lục Đồng nhiều hơn hẳn so với khi còn ở Y Quan Viện. Mỗi khi cô , dịu dàng như ánh trăng, mềm mại như cánh hoa.