ĐĂNG HOA TIẾU - Nữ Tử Cô Độc Vào Kinh Trả Thù Cho Cả Gia Đình - Chương 38
Cập nhật lúc: 2025-04-04 18:44:18
Lượt xem: 529
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đại gia phủ họ Kha dạo gần như phát điên.
Nguyên nhân là vì trong thư phòng của đột nhiên xuất hiện một hàng dấu chân ướt.
Ngày hôm đó, đại gia họ Kha đang nghỉ ngơi trong thư phòng, khi tỉnh dậy phát hiện trong phòng thêm một hàng dấu chân ướt của phụ nữ, lập tức nổi trận lôi đình, quát hỏi các nha trong viện xem ai , kết quả đối chiếu một vòng, tìm chủ nhân của dấu chân. Dù vài kích cỡ chân tương tự, nhưng ngày đó họ đều việc ở ngoại viện, thậm chí còn nhà.
Đại gia họ Kha tìm chủ nhân của dấu chân, liền như mắc bệnh tâm thần. Ban đầu còn khẳng định chắc nịch rằng hầu trong viện đang giở trò, dần dần như ma ám, cứ rằng trong phủ yên, ma quỷ quấy phá. Thậm chí màng đến sự ngăn cản của Tần thị, mời đạo sĩ đến phép.
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Thế Giới Tiểu Thuyết trên MonkeyD ❤️ Nếu các bạn thấy bản này ở đâu ngoài Monkey thì hãy báo cho mình nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ
Đạo sĩ đến phủ họ Kha một vòng, phủ họ Kha tà khí quấn quanh, cần phép trừ tà. Thế là trong sân bày đàn tràng, rầm rộ phép trừ tà ba ngày, nhận năm trăm lạng bạc tiền hương nến công đức mới chịu .
Đã là phép cho phủ họ Kha, tiền bạc tự nhiên lấy từ công quỹ, điều khiến Tần thị là quản lý hài lòng, lưng đại gia than phiền với nha bên cạnh: "Đại gia chỉ ma, chi năm trăm lạng bạc. Những đạo sĩ đó bề ngoài là trừ tà bắt ma, thấy chỉ là lừa đảo. Ăn uống no say còn cuỗm một bạc lớn, đại gia mê đến thế!"
Nha bên cạnh suy nghĩ: "Đại nương, xin đừng trách nô tỳ lắm chuyện, nhưng chỉ vài dấu chân ướt, khiến đại gia sợ hãi đến thế? Trên đời ma tạm bàn, nhưng vẻ mặt đại gia, bình thường?"
Tần thị , sắc mặt liền đổi.
Tần thị mấy tin chuyện ma quỷ, cha nàng quan, nếu coi trọng ma quỷ quá mức, khó tránh khỏi đồng liêu bàn tán lưng, với đường quan trường cũng bất lợi. Chuyện dấu chân ướt quả thật khiến nàng bất an, nhưng tuyệt đối đến mức như Kha Thừa Hưng sợ hãi đến .
Gấp gáp mời đến phép như thế, ngược giống như trong lòng quỷ.
Nha nhắc: "Lại , vị phu nhân , phát bệnh điên mới nhảy xuống ao. Liệu ..."
"Nói bậy!" - Tần thị quát: "Cái gì cũng dám . Lục thị tự mệnh ngắn trách ai? Chẳng lẽ điều cũng trách đại gia?"
Tuy miệng bác bỏ lời nha , nhưng trong lòng Kha đại phu nhân khỏi chút nghi hoặc, nên tối đó gặp đại gia, Tần thị chủ động nhắc đến chuyện Lục thị, hỏi Kha Thừa Hưng: "Lục thị là nhảy xuống ao ? Đang yên đang lành, nghĩ quẩn đến thế?"
Kha Thừa Hưng nâng chén kịp uống, Tần thị , sắc mặt cứng đờ, lưỡi cũng cứng , nửa ngày mới thốt một câu: "Sao đột nhiên nhắc đến Lục thị?"
Tần thị sắc mặt : "Không gần đây đạo sĩ phép , phủ tà ma quấy phá, nghĩ là..."
"Không !" - Chưa để nàng hết, Kha Thừa Hưng dứt khoát ngắt lời, giọng gắt gỏng: "Lục thị c.h.ế.t lâu, phủ yên hai năm nay, thể là nàng!" Hắn nhanh gấp, là thuyết phục Tần thị thuyết phục chính , xong đặt chén xuống bàn: "Không còn sớm, thăm ."
Kha Thừa Hưng vội vã khỏi phòng, bóng lưng như đang chạy trốn. Tần thị chén nguội bàn, hiểu , trong lòng chút bất an.
Nói về bên , Kha Thừa Hưng khỏi phòng, tiên đến viện của Kha lão phu nhân.
Kha lão phu nhân mấy ngày phong hàn.
Có lẽ do thời tiết thất thường, lúc nắng to, lúc mưa lạnh, nóng lạnh đổi khó tránh khỏi gió lạnh.
Lão phu nhân khỏe, những ngày đều dưỡng trong phòng. Kha Thừa Hưng phòng, Lý ma ma đang xoa chân cho lão phu nhân, thấy liền gọi một tiếng "đại gia".
Kha Thừa Hưng vẻ mặt bực bội, chỉ bảo Lý ma ma ngoài .
Lý ma ma hiểu ý, lúc gọi cả nha và tiểu đồng trong phòng ngoài, trong phòng chỉ còn lão phu nhân và Kha Thừa Hưng.
Lão phu nhân ho vài tiếng, nhíu mày : "Hưng nhi, mấy ngày nay con gì ? Ta Tần thị con mời đạo sĩ đến phủ phép, cả viện khói mù mịt, còn thể thống gì nữa!"
Mấy ngày chuyện dấu chân ướt, Kha Thừa Hưng với lão phu nhân. Một là vì lão phu nhân đang ốm, sợ bà lo lắng, ngược ảnh hưởng bệnh tình. Hai là, Kha Thừa Hưng cũng nghi ngờ nghĩ nhiều, lưng phá rối, dám vội kết luận.
bây giờ, thực sự sợ hãi.
Kha Thừa Hưng vẻ mặt kinh hoàng, thấp giọng gọi: "Mẹ cứu con! Lục thị... Lục thị trở về!"
"Lục thị?" - Sắc mặt lão phu nhân lạnh : "Con đang bậy gì ?"
"Con bậy,...", Kha Thừa Hưng mặt đầy hoảng loạn, "những ngày , trong phủ luôn xuất hiện dấu chân ướt, đây con tưởng là nha mang , nhưng bàn chân của những nha đó, ai trùng với dấu chân cả! Chưa hết, khi con tỉnh dậy, phát hiện quần áo xếp gọn, quần áo xếp bốn góc nhét trong, đó là cách xếp của Lục thị..."
Hắn run rẩy, lão phu nhân mà nổi giận: "Vô lý, thiên hạ chỉ Lục thị xếp quần áo kiểu đó? Hoặc là Tần thị, hoặc là nha trong viện của các con xếp."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dang-hoa-tieu-nu-tu-co-doc-vao-kinh-tra-thu-cho-ca-gia-dinh/chuong-38.html.]
Kha Thừa Hưng lắc đầu: "Con hỏi , họ đều xếp. Còn cả sách của con, vị trí để cũng đúng, đều xếp theo thói quen của Lục thị ngày xưa. Nửa đêm đôi khi còn thấy tiếng ." Kha Thừa Hưng mặt trắng bệch, như chim sợ cành cong: "Không giấu gì , những ngày , con thường mơ thấy Lục thị ban đêm... mơ thấy nàng ướt sũng đến đòi mạng con!"
Lão phu nhân nổi giận quát: "Im ngay!"
Kha Thừa Hưng đột ngột im lặng.
Trong phòng yên ắng, ánh nến trong đèn nhảy múa, phủ lên mặt Kha Thừa Hưng một lớp ánh sáng mỏng, khiến đôi mắt càng thêm hoảng loạn vô hồn, chẳng giống sống.
Lão phu nhân trong lòng chỉ thấy ngột ngạt.
Đứa con trai từ nhỏ gia đình nuông chiều, bình thường thứ còn , chỉ là nhát gan. Trước lúc lão thái gia còn sống, từng vì chuyện mắng nhiều , luôn cảm thấy con trai cả tính như đàn bà, khó thành đại sự.
Cho đến chuyện Lục thị, Kha Thừa Hưng thể hiện sự quyết đoán và tàn nhẫn khác với đây.
Điều ngược khiến lão phu nhân yên tâm. Dù gánh vác sự thịnh suy của một gia đình, chủ thì tàn nhẫn vẫn hơn mềm lòng.
Tuy nhiên chuyện Lục thị qua gần hai năm , lúc , Kha Thừa Hưng phát điên.
Hắn tự phát cuồng , nhưng giờ Tần thị cửa, nếu Tần thị phát hiện manh mối, sinh nghi ngờ, sẽ hỏng việc.
Lão phu nhân tuổi cao, bản tin chuyện ma quỷ, việc ăn của nhà họ Kha đến nước , là dính m.á.u cũng thể. Người chết, dù là ma quỷ thì cũng gì.
Huống chi, Lục thị cuối cùng rơi kết cục đó, cũng thể trách nhà họ Kha, oan đầu nợ chủ, cũng nên tìm kẻ chủ mưu.
Thấy Kha Thừa Hưng vẫn còn vẻ hoảng hốt, lão phu nhân dịu giọng: "Hưng nhi, chuyện nhiều khả năng âm thầm phá rối, con thể tự rối loạn. Con nghĩ kỹ xem, nếu thật là hồn ma Lục thị, sớm tìm con đòi mạng , còn giở trò bí hiểm gì?"
Bà vẫn khỏi cảm lạnh, vài câu là dừng để nghỉ: "Ta thấy trong phủ chắc sinh dị tâm. Ta hiện giờ bệnh khỏi, hết sẽ phái Lý ma ma giúp con điều tra trong phủ của con. Đợi khỏi bệnh, tìm kẻ đó, sẽ xem thử rốt cuộc là con quỷ nhỏ nào đang gây sóng gió."
"Bây giờ con đừng hoảng hốt, để Tần thị điều gì bất thường. Cũng đừng tìm những đạo sĩ phép nữa, vạn nhất lỡ miệng truyền ngoài, sinh chuyện."
Bà gọi Kha Thừa Hưng đang thẫn thờ: "Hưng nhi?"
Kha Thừa Hưng giật tỉnh , định gì đó, nhưng thấy vẻ mặt tiều tụy của Kha lão phu nhân, lời đến miệng nuốt xuống, chỉ khẽ một tiếng.
Sau khi thêm vài câu với Kha lão phu nhân, Lý ma ma hầu thuốc, Kha Thừa Hưng mới lui .
Vừa khỏi phòng, Vạn Phúc ở ngoài cửa liền đón lên, hỏi: "Đại gia, lão phu nhân ạ?"
Kha Thừa Hưng chậm rãi lắc đầu, giọng thất vọng: "Mẫu tin lời ."
Vạn Phúc sững : "Lão phu nhân ngay cả đại gia cũng tin ?"
Kha Thừa Hưng khổ: "Mẫu xưa nay coi trọng danh tiếng họ Kha, sợ rằng hành động sợ ma quỷ vụng về của truyền ngoài sẽ khiến nhà họ Kha thành trò ... Người nỗi khó của !"
Vạn Phúc vội : "Tiểu nhân hiểu nỗi khó của đại gia, đại gia đừng lo, dù tan xương nát thịt, tiểu nhân nhất định bảo vệ đại gia bình an."
Nghe những lời trung thành , ánh mắt Kha Thừa Hưng Vạn Phúc lộ vẻ xúc động, thở dài: "Vạn Phúc, giờ trong phủ , chỉ còn ngươi tin ."
Mọi đều cho rằng mất trí, chỉ Vạn Phúc tin lời . Việc mời đạo sĩ đến phép cũng là ý của Vạn Phúc. Đáng tiếc là, cũng chỉ yên vài ngày, khi những đạo sĩ đó , những điều kỳ lạ ngày xưa xuất hiện.
Chắc là hồn ma của Lục thị quá hung dữ, nhưng giờ Tần thị và Kha lão phu nhân chắc đều sẽ đồng ý cho mời đạo sĩ nữa. Hắn hồn ma của Lục thị hành hạ, đến bao giờ mới là điểm dừng.
Vạn Phúc suy nghĩ một lúc, đột nhiên : "Đại gia, tiểu nhân một ý."
"Ý gì?"
"Mấy ngày nữa là hội Thanh Liên ?" Vạn Phúc tiến gần Kha Thừa Hưng, nhỏ: "Người đồn Phật ở Vạn Ân Tự linh, là đại gia nhân dịp mồng một tháng tư hội Thanh Liên đến Vạn Ân Tự một chuyến, cầu xin Phật tổ. Đất Phật trang nghiêm, dù hồn ma Lục thị hung dữ đến mấy, chẳng lẽ còn sợ Phật tổ ?"
Mắt Kha Thừa Hưng sáng lên, tự : "Là một ý ."
Một lúc , chắp tay, giọng phần xúc động, dặn dò Vạn Phúc: "Nhanh, mau bảo chuẩn nhang đèn gạo nếp, hai ngày nữa chúng lên Vạn Ân Tự!"