- Hạo, em sai . Em sai . Lần   tha thứ cho em  ? - Không màng đến hình tượng và tôn nghiêm của , Hạ Nhược Lâm chỉ  giành   đàn ông mà cô  cố gắng giành lấy,  mà cô yêu tha thiết.
- Cô  gì cũng , trừ hôn nhân. Cô là con gái nhà họ Hạ,  đời   bao nhiêu đàn ông,    tự  mất mặt ? - Anh cúi xuống gỡ tay Hạ Nhược Lâm .
- Hạo,  ơn...
Dù Hạ Nhược Lâm  van xin thế nào, Tống Cảnh Hạo cũng  nhượng bộ, cứ thế bỏ .
Anh bước  khỏi LEO,  mở cửa xe  gọi điện cho Quan Tĩnh, bảo   hỏi địa chỉ của Lâm Hân Nghiên.
Quan Tĩnh sững sờ một lúc. Sao cái tên  biến mất bấy lâu nay  đột nhiên xuất hiện?
- Tống, ...    sắp đính hôn ? Sao   nghĩ đến việc tìm hiểu xem cô  ở  chứ? Cô  mất tích lâu như  mà   tin tức gì.   tìm địa chỉ của cô  ở  đây?
- Quan Tĩnh. – Tống Cảnh Hạo  với giọng bình thản như gió xuân.
 Quan Tĩnh  rằng cơn gió  bất cứ lúc nào cũng  thể biến thành lốc xoáy, tàn phá  đến mức  sẽ trắng tay.
- Thủ phủ của nước A.
Nói xong,  cúp máy. Trước đó,  còn tưởng Lâm Hân Nghiên sẽ ở nước A, nên cố tình tìm kiếm nơi cô từng ở, nhưng  thấy tung tích gì.
Ngay cả dấu vết cô rời khỏi đất nước cũng  xóa sạch.
Cô   trốn ?
Vậy, ai   những chuyện đó và tại ?
Đầu óc  đang  Lâm Hân Nghiên đột nhiên xuất hiện chiếm hết, nên   hề để ý đến   ở ghế .
Thấy Lâm Hân Nghiên   đàn ông  ức hiếp, Lâm Hi Thần tức giận dậm chân, nhưng  thể đánh  . Rõ ràng  đàn ông   mạnh.
Cậu   sức lực, nhưng   đầu óc.
Vậy nên, nhân lúc Tống Cảnh Hạo đang  chuyện điện thoại,  lên xe.
Cậu hạ cửa kính xe xuống, dựa  cửa sổ và hét lớn.
- Cứu, cứu với. Cháu  bắt cóc!
Tống Cảnh Hạo đang lái xe  khu trung tâm thành phố, tiếng la hét của  bé  thu hút sự chú ý của  qua đường.
Mắt Lâm Hi Thần đỏ bừng.
- Tên  xa  là kẻ buôn , ông  định bán cháu. Làm ơn cứu cháu với và gọi cảnh sát giúp cháu.
Mặt Tống Cảnh Hạo tối sầm  trong giây lát. Đứa trẻ  lên xe từ khi nào ?
Và nó  ai là kẻ buôn ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/danh-cap-trai-tim/chuong-118-anh-dang-buoc-toi-toi-vo-le-a-2.html.]
Ai đang bán nó?
- Sao    nhẫn tâm buôn bán một đứa trẻ đáng yêu như  chứ?
[Em chào các độc giả yêu quý. Mọi  nếu theo  truyện em thì xin hãy chỉ  ở web Monkeyd (Monkeyd.net.vn) nhé ạ, đừng  ở các trang web ăn cắp truyện em để em  động lực  chương nhanh ạ.]
Đôi mắt đẫm lệ, vẻ mặt đau khổ và sợ hãi của Lâm Hi Thần cuối cùng  thu hút sự chú ý của  . Có   dũng cảm  chắn  xe để chặn xe của Tống Cảnh Hạo.
Anh đành  dừng xe .
Sau khi  cứu, Lâm Hi Thần    .
- Cảm ơn  . Nếu , cháu sẽ  bán, và  thể nội tạng của cháu sẽ  lấy . Khụ khụ...
Nói xong, Lâm Hi Thần càng thêm sợ hãi và buồn bã.
- Loại   còn tệ hơn cả chó!
Bọn buôn , dù ở bất kỳ quốc gia nào, đều là mục tiêu  khinh miệt và lên án.
- Trông   vẻ lịch lãm, nhưng hóa   là một tên buôn .
- Thật phí phạm vẻ ngoài  trai của !
Tống Cảnh Hạo  mắng nhiếc thậm tệ, chẳng ai thèm  lời giải thích của .
Họ  xác định  là kẻ .
Suy cho cùng,   một đứa trẻ buộc tội, một đứa trẻ  đáng yêu.
Dĩ nhiên,   sẽ  nghi ngờ lời một đứa trẻ .
Tống Cảnh Hạo  cảnh sát bắt , Lâm Hi Thần cũng  đưa đến đồn cảnh sát để điều tra.
Lâm Hân Nghiên nhốt  trong phòng  việc. Sự xuất hiện đột ngột của Tống Cảnh Hạo khiến trái tim vốn  bình tĩnh bấy lâu nay của cô  dậy sóng.
Cô chống cằm, phân vân    nên tìm chỗ nào khác để  định .
Cô     phiền.
Rè rè...
Điện thoại  bàn đột nhiên rung lên.
Cô  chằm chằm hai giây, mãi đến khi nó   dấu hiệu ngừng  mới đưa tay   máy.
- Cô là Lâm Hân Nghiên  ?
- Vâng, đúng .
- Con trai của cô  bọn buôn  bắt cóc và  một    bụng cứu sống. Hiện giờ nó đang ở đồn cảnh sát. Cô hãy đến đây ngay.