Người duy nhất còn  trong phòng ăn rộng rãi là Tống Cảnh Hạo. Ánh sáng lấp lánh từ đèn chùm pha lê  trần nhà bao phủ lấy . Anh cầm thêm một bông cải xanh nữa lên và chậm rãi nhai.
Ngày hôm .
Sau khi Tống Cảnh Hạo đến văn phòng, Lâm Hân Nghiên cũng rời khỏi nhà. Vì  hứa sẽ  việc ở văn phòng nên cô  nghỉ  ở nhà hàng. Cô sẽ  đến nhà hàng.
Khi cô đang  giày ở cửa  , dì Dư bước tới và hỏi.
- Cô  ngoài ?
Lâm Hân Nghiên gật đầu.
- Về sớm một chút, đừng  ở ngoài cả đêm. Cô là phụ nữ  chồng . - Dì Dư nhắc nhở.
- Được. - Lâm Hân Nghiên  giày và  ngoài.
Cô  bộ đến ngã tư đường chính để gọi taxi.
Ở đây   phương tiện giao thông công cộng.
Hồi mới  , Lâm Hân Nghiên  xin nghỉ phép. Giờ cô  xin nghỉ việc. Quản lý  mấy vui vẻ.
- Nếu cô    việc,   đến đây  việc? Cô chỉ  gián đoạn công việc của chúng  thôi.
Lâm Hân Nghiên cảm thấy  .
-  xin ,  thực sự xin .
Vẻ mặt quản lý u ám. Anh  định mở miệng  tiếp thì quản đốc bước tới và  rằng họ cần giúp đỡ.
Quản lý  Lâm Hân Nghiên và .
- Cô  thể giúp  một chút. Khi nào chúng  bớt bận rộn hơn, cô  thể về.
- Được . - Lâm Hân Nghiên đồng ý vì đạo đức nghề nghiệp.
Lâm Hân Nghiên  đồ  . Có vẻ hôm nay là một ngày bận rộn.
- Đây là đồ của phòng 88. - Đầu bếp    bưng đồ ăn lên.
Lâm Hân Nghiên ừm một tiếng đáp , đặt những món ăn tinh xảo lên khay   về phía phòng.
Một tay cô giữ thăng bằng khay, tay  đẩy cửa. Căn phòng rộng rãi, sáng sủa, nhưng vẫn giữ  sự riêng tư. Trước chiếc bàn gỗ gụ tròn là hai , và cô  một trong hai  đó – Tống Cảnh Hạo.
Cả hai đều ngạc nhiên khi thấy .
Chủ tịch HSBC Đường Triệt dường như đang  gì đó với Tống Cảnh Hạo. Khi   bước  phòng,   dừng .
Lâm Hân Nghiên cúi đầu, bưng đĩa từ khay  bàn.
- Phục vụ ở Lan Quý Cung ngày càng trẻ. - Đường Triệt mỉm , ánh mắt  Lâm Hân Nghiên từ  xuống .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/danh-cap-trai-tim/chuong-48-toi-yeu-cha-cua-con-toi-2.html.]
Lâm Hân Nghiên cảm thấy ghê tởm. Cô đang định rời  thì  Đường Triệt nắm lấy cổ tay. Anh   Tống Cảnh Hạo, mỉm  .
- Để cô  ở  đây rót rượu cho chúng .
Nụ   mặt Tống Cảnh Hạo dần đông cứng, ẩn hiện  vẻ mặt nghiêm túc, u ám của .
- Đường tổng,    chúng  đang  chuyện gì ?
Anh ngẩng đầu lên. Ánh mắt lướt qua khuôn mặt Lâm Hân Nghiên,  .
- Không cần cô ở đây nữa.
Lâm Hân Nghiên vội vã bưng khay đồ ăn rời .
Quan Tĩnh,  đang   Tống Cảnh Hạo, nhíu mày. Anh  hài lòng với vẻ ngoài của Lâm Hân Nghiên.
Tại  cô   ở đây?
Nếu ai đó  chuyện giữa cô  và Tống Cảnh Hạo, điều đó sẽ  phá hủy danh tiếng của   ?
Chuyện  sẽ là một nỗi nhục nhã cho Tống Cảnh Hạo.
Anh càng thêm ghét Lâm Hân Nghiên.
- Lan Quý Cung quản lý kinh doanh ngày càng  hơn. Đồ ăn ngon, ngay cả nhân viên phục vụ cũng đặc biệt. Cô gái  , da trắng như bạch ngọc, chắc chắn   thể ôm eo cô ...
- Đường tổng, để  rót rượu cho . - Quan Tĩnh ngắt lời.
Bấy giờ Đường Triệt mới nhận  vẻ mặt nghiêm nghị của Tống Cảnh Hạo. Anh  mỉm  xin .
- Vừa   lạc đề.
Khi Lâm Hân Nghiên bước  khỏi phòng, cô thở dài. Cô  ngờ sáng nay  gặp  nhanh đến .
Sau giờ cao điểm, quản lý  cho cô nghỉ. Cô  đồ, bước  ngoài thì thấy Quan Tĩnh  ở cửa.
 vẻ mặt    mấy vui vẻ. Anh  lạnh lùng liếc  cô.
- Anh Tống đang đợi cô. Đi thôi.
Lâm Hân Nghiên theo    ngoài.
- Mẹ, con thấy một chiếc váy Chanel con thích. Ăn xong  thể mua cho con ? - Lâm Vũ Hàm bước tới, hai tay nắm lấy tay Thẩm Tú Thanh.
- Được , con gái  đương nhiên  mặc đồ  nhất .
Hai  con     chuyện vui vẻ.
Hình như họ cũng đến Lan Quý Cung ăn cơm.
Bước chân của Lâm Hân Nghiên khựng  khi  thấy hai  con họ.