Mọi trong công ty đều mối quan hệ giữa Bạch Trúc Vi và Tống Cảnh Hạo.
Bạch Trúc Vi công khai chuyện , Tống Cảnh Hạo ngăn cản cũng phủ nhận, gián tiếp thừa nhận mối quan hệ của họ.
Giờ đây, Bạch Trúc Vi chỉ là một thư ký mà còn thể sẽ gả nhà họ Tống. Vì , cô nhiều đồng nghiệp trong công ty kính trọng và luôn nịnh nọt.
Tống Cảnh Hạo bước phòng việc, đến hỏi.
- Bạch Trúc Vi, bữa ăn của cô với Tống thế nào? Chúng ngưỡng mộ cô.
Bạch Trúc Vi liếc Lâm Hân Nghiên và mỉm .
- Cũng gì đặc biệt. Chúng chỉ rau thường, chim bồ câu chiên giòn, gà luộc, tôm sông pha lê...
- Ồ, tất cả đều là món cô thích nhất! Tống thật ngọt ngào. - Khưu Nghi nịnh nọt.
Bạch Trúc Vi mỉm nhẹ, nghịch nghịch móng tay thanh tú. Tuy cô gì, nhưng đều ngầm hiểu.
Khưu Nghi tiến đến gần cô và hỏi.
- Trúc Vi, khi nào cô sẽ cưới Tống ?
Nghĩ đến đây, Bạch Trúc Vi bỗng nhiên ngừng mân mê móng tay. Nếu vì Lâm Hân Nghiên, cô là của nhà họ Tống .
Cô ngáng đường cô!
Cô truy đuổi Lâm Hân Nghiên vì giữ hình tượng mặt Tống Cảnh Hạo. Tuy nhiên, cô thể dùng móng vuốt mèo để hại cô , đảm bảo cô sẽ bao giờ trong công ty.
Cô hiền lành .
- Khưu Nghi.
- Trúc Vi. - Khưu Nghi mặt mũi khá bình thản.
- Phiên dịch viên mới thật vô tâm. - Bạch Trúc Vi giả vờ bực bội.
- Cô phiền cô ?
- Không hẳn. Thôi kệ, cứ việc của chúng . - Bạch Trúc Vi cố tình im lặng, vì Khưu Nghi sẽ hiểu ý .
Khưu Nghi chỗ của Lâm Hân Nghiên và tự hỏi. Chẳng lẽ phụ nữ đắc tội với Bạch Trúc Vi vì mối quan hệ giữa cô và Tống?
[Em chào các độc giả yêu quý. Mọi nếu theo truyện em thì xin hãy chỉ ở web Monkeyd (Monkeyd.net.vn) nhé ạ, đừng ở các trang web ăn cắp truyện em để em động lực chương nhanh ạ.]
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/danh-cap-trai-tim/chuong-61-kien-toi-neu-co-co-the-1.html.]
Chắc chắn là . Cô mới công ty, nếu đắc tội với Bạch Trúc Vi cũng chẳng gì lạ.
Cô trở về chỗ , nghĩ thầm mắng cô khi cơ hội.
Sau khi Lâm Hân Nghiên ăn trưa xong, cô vứt hộp cơm dùng một và phòng đựng thức ăn uống nước.
Khưu Nghi thấy cô, nghĩ đây là cơ hội . Cô cầm lấy cốc nước phòng đựng thức ăn.
Khưu Nghi lưng Lâm Hân Nghiên, cố tình bước lên khi rót đầy cốc. Vì Lâm Hân Nghiên nhận phía nên va cô , nên cốc nước của cô đổ lên váy Khưu Nghi.
- Cô mù ? - Khưu Nghi trách mắng.
Việc đổ đồ uống lên Khưu Nghi quả thực là của cô. Cô lập tức xin .
- thành thật xin . Chỉ là vô tình thôi.
- Chỉ vì vô tình mà cô đổ đồ uống lên ?
Lâm Hân Nghiên sửng sốt, cô bao giờ nghĩ rằng Khưu Nghi lời khó như .
- xin cô , và đó chỉ là vô tình thôi. - Lâm Hân Nghiên kiên nhẫn giải thích.
- Xin thì ích gì? chỉ cần tát mặt cô và xin thôi là cô sẽ tha thứ cho ? – Khưu Nghi kiên quyết và rõ ràng là bỏ qua.
Lâm Hân Nghiên cau mày nghĩ: "Chẳng là ngụy biện ?"
Làm thể so sánh việc đổ nước lên cô với việc tát cô chứ?
- Cô gì? - Giọng của Lâm Hân Nghiên lạnh như băng.
Rõ ràng là cô bỏ qua, và ngay cả lời xin cũng thể giải quyết chuyện .
Khưu Nghi chằm chằm Lâm Hân Nghiên, cầm lấy cốc nước của và .
- Cô tạt nước , thì cũng tạt cô, chúng sẽ hòa.
Lâm Hân Nghiên chằm chằm cốc nước nóng bốc khói nghi ngút của cô với vẻ khó tin. Người phụ nữ chỉ tính, mà rõ ràng còn cô biến dạng.
Liệu cô bỏng vì nước sôi ?
Vừa , Lâm Hân Nghiên vội vã đổ thêm nước lạnh cốc để uống. Dù tạt cô thì cũng chỉ ướt váy cô thôi chứ gây hại gì.
Nhìn chằm chằm Khưu Nghi, cô nắm c.h.ặ.t t.a.y và .
- Làm chúng thể hòa . mà bỏng thì cô chịu trách nhiệm chứ!