Lâm Quốc An im lặng  họ. Ông  bao giờ nghĩ rằng đứa con gái mà ông  mấy coi trọng  chính là  mà Tống Cảnh Hạo để mắt tới.
Ông thực sự ấn tượng về cô.
Lâm Hân Nghiên  định đến đây chỉ để ăn tối. Cô đặt hợp đồng mua đất lên bàn và .
- Đây là thứ ông , hôm nay  sẽ đưa cho ông. Ông  quên lời hứa với  chứ?
Nghĩ đến việc Tống Cảnh Hạo khó khăn thế nào để ủng hộ , chắc chắn cô   bỏ lỡ cơ hội lấy  những thứ thuộc về  và cô.
Lâm Hân Nghiên gần như xóa sạch nụ   mặt Lâm Quốc An. Ông .
- Chúng  là  một nhà. Con  gì thì cứ .
Ưu tiên của ông là giải quyết các vấn đề của công ty, và việc trao cho ông mảnh đất    ích gì  lúc .
Ông liên tục nháy mắt với Lâm Hân Nghiên, hy vọng cô  thể nhờ Tống Cảnh Hạo một việc.
Lâm Hân Nghiên giả vờ  hiểu, ân cần hỏi.
- Mắt ông co giật ?
Lâm Quốc An chắc chắn sẽ nổi giận nếu Tống Cảnh Hạo   ở đây.
Tống Cảnh Hạo  liếc  cô.
Rõ ràng là cô đang giả vờ ngốc nghếch.
Không hiểu , trông cô   thông minh  dễ thương.
Thẩm Tú Thanh cố gắng xoa dịu tình hình bằng cách lấy đồ ăn cho Lâm Hân Nghiên và .
- Nghiên , công ty của bố con đang gặp chút vấn đề...
Rồi bà  Tống Cảnh Hạo và .
- Vì Cảnh Hạo là con rể của chúng , chúng  hy vọng con  thể giúp chúng . Chúng  xin  nếu   gì   với con.
Lâm Hân Nghiên lạnh lùng  bà. Tống Cảnh Hạo là con rể của bà  ? Đừng  mà tự đắc!
- Bà sinh    nuôi ? - Lâm Hân Nghiên nghiêng  về phía Tống Cảnh Hạo, ngẩng đầu  .
- Sao chồng   đột nhiên thành con rể của bà ?
Thẩm Tú Thanh siết chặt nắm đấm, nhưng vẫn mỉm   với cô.
- Ta  con giận  và bố con, nhưng chúng  thực sự yêu ...
- Hôm nay  đến đây để đòi  những gì thuộc về ! - Lâm Hân Nghiên ngắt lời Thẩm Tú Thanh.
Thật sự yêu  ?
Cô  xem Lâm Quốc An sẽ chọn bà   chọn lợi ích của riêng !
Lâm Quốc An cảm thấy lúc  họ  thể  chuyện gì  nữa. Ông  dậy .
- Đi theo bố.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/danh-cap-trai-tim/chuong-70-co-hoi-hiem-co-2.html.]
Lâm Hân Nghiên  dậy,    Tống Cảnh Hạo và mỉm  .
- Em sẽ   ngay.
- Ừm. – Anh đáp nhẹ.
Lâm Hân Nghiên  theo Lâm Quốc An  phòng  việc.
Lâm Quốc An  còn dịu dàng nữa mà nghiêm nghị hỏi.
- Con   với Tống Cảnh Hạo ?
Lâm Hân Nghiên  Lâm Quốc An, cảm thấy vô cảm, như thể cô  quen với việc   bao nhiêu   tổn thương.
- Trả đồ cho . - Đây là một cơ hội hiếm , và cô  lấy  đồ của .
Lâm Quốc An  cô chằm chằm, .
- Bố  thể cho con, nhưng con  nhờ Tống Cảnh Hạo giúp bố giải quyết vấn đề trong công ty.
- Trước đây ông    sẽ cho ông đất để đổi lấy đồ của , và giờ    . Còn về vấn đề trong công ty của ông, thì  là chuyện khác.      thể thuyết phục Tống Cảnh Hạo giúp ông, với điều kiện ông  ly hôn với Thẩm Tú Thanh.
Lâm Hân Nghiên dừng  một chút   tiếp.
- Như ông thấy đấy, Tống Cảnh Hạo vẫn  yêu . Chỉ cần  nhờ   một việc,   sẽ đồng ý ngay.
Lâm Quốc An im lặng.
Lâm Hân Nghiên tiếp tục.
- Công ty của ông  một  phụ nữ  sinh  con trai cho ông quan trọng hơn? Ông tự suy nghĩ .
Lâm Hân Nghiên  xong liền rời khỏi phòng  việc.
Lâm Quốc An ngăn cô  và .
- Bố đồng ý.
 như cô dự đoán.
Lâm Hân Nghiên dừng ,    ông.
- Hôm nay   lấy  tất cả đồ đạc của .
Cô  lấy  càng sớm càng . Cô  thể để  những thứ lớn ở đây, nhưng  mang theo những thứ nhỏ nhặt và tiền của . Dù  thì tiền viện phí tháng  của  cũng  trả sớm thôi.
Lâm Quốc An nghiến răng .
- Nghiên, chúng  là  một nhà.
Lâm Hân Nghiên mỉm  .
-   mà.  đồ đạc của  và  thì  trả  cho chúng , đúng ?
Một gia đình ?
Giờ thì cuối cùng ông  cũng nhớ  họ là một gia đình  ?