Lâm Hân Nghiên liếc Lâm Vũ Hàm đang nép trong vòng tay Lâm Quốc An. Hai con họ thật trơ tráo!
Bọn họ hổ khi giở trò bẩn thỉu như !
Vì cô thương ở đầu gối, trong khi Tống Cảnh Hạo khỏe mạnh, nên việc dìu khá vất vả. khi nghĩ đến việc tổn thương vì , cô cảm thấy tội và quyết tâm dìu khỏi nhà họ Lâm.
Biệt thự của nhà họ Lâm vẫn sáng đèn.
Lâm Quốc An cũng nhận điều gì đó . Có loại phụ nữ nào mà Tống Cảnh Hạo từng gặp chứ? Chẳng lẽ nhất định quấy rối Lâm Vũ Hàm bàn ăn ?
Ông đẩy Lâm Vũ Hàm và nghiêm giọng hỏi.
- Rốt cuộc xảy chuyện gì?
- Tống Cảnh Hạo say mê Vũ Hàm của chúng …
Chát!
Thẩm Tú Thanh kịp hết câu, Lâm Quốc An tát cho bà một cái mặt, trừng mắt hỏi.
- Bà vẫn chịu cho sự thật ? Con gái bà là thiên thần ? Nó thể dụ dỗ một đàn ông như để sàm sỡ nó ?
Biết giấu , Thẩm Tú Thanh lập tức quỳ xuống, ôm lấy chân Lâm Quốc An và .
- Quốc An, em là vì cho . Rõ ràng Lâm Hân Nghiên giúp chúng , em nghĩ nếu Hàm thể gần gũi với Tống Cảnh Hạo, vấn đề của công ty sẽ dễ dàng giải quyết. Có thể em suy nghĩ thấu đáo, nhưng ý em là , em chỉ điều gì đó cho thôi.
Bà dựa mặt quần Lâm Quốc An, nước mắt tuôn rơi và .
- Quốc An, em lo lắng kể từ khi công ty gặp khó khăn. dù em cũng chỉ là một phụ nữ, thể giúp gì cho . Cho nên... đó là của em.
Lâm Quốc An vẫn bình tĩnh mà bối rối khi thấy tiếng vo vo trong đầu.
Lâm Vũ Hàm bên cạnh nức nở.
- Các im lặng ! - Lâm Quốc An mắng.
Rồi ông trừng mắt Lâm Vũ Hàm, .
- Nhìn mày kìa, thật là mất mặt!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/danh-cap-trai-tim/chuong-72-di-nhien-la-phai-hon-chong-toi-2.html.]
Các hầu gái đang họ.
Lúc đó, các hầu gái sợ đến mức dám khỏi bếp. Họ dám chứng kiến trò hề của ông chủ, nếu sẽ mất việc.
Thẩm Tú Thanh run rẩy dậy, lau nước mắt .
- Quốc An, em giúp …
- Thật ?! - Lâm Quốc An vốn bực vì những rắc rối trong công ty, càng bực hơn khi đưa tiền cho Lâm Hân Nghiên. Ông vẫn còn đang tức giận mà Thẩm Tú Thanh một việc ngu ngốc như .
Cơn thịnh nộ của ông thể kiểm soát, đến mức ông thể g.i.ế.c ngay lúc .
Lâm Vũ Hàm bao giờ thấy cha nổi cơn thịnh nộ như nên .
Lâm Quốc An đá cô một cái, mắng.
- Ngoại trừ thì gì? Nuôi một thứ vô dụng như mày thật uổng phí! Có bản lĩnh thì hôm nay chinh phục Tống Cảnh Hạo ! Khóc lóc gì?
Lâm Quốc An nổi giận, đuổi Thẩm Tú Thanh và Lâm Vũ Hàm khỏi nhà.
Bên ngoài.
Lâm Hân Nghiên đặt Tống Cảnh Hạo xe. Tống Cảnh Hạo vẻ say rượu và vẻ tỉnh táo. Vì lái xe nên cô tự nhủ.
- Mình nhờ ai đó giúp.
Cô lấy điện thoại . Vì cô nhiều quen ở Trung Quốc đại lục nên lẽ chỉ Hạ Nhược Trạch mới thể giúp cô.
Cô lấy điện thoại tìm của Hạ Nhược Trạch. Đang định gọi cho thì cổ tay ai đó nắm lấy. Người đàn ông nãy còn bất tỉnh cô chằm chằm.
- Cô gọi cho ai ?
- ... – Cô đáp.
Tống Cảnh Hạo thấy cái tên hiển thị màn hình, trong đầu dường như chút ý nghĩ xa. Bác sĩ Hạ Nhược Trạch?
Lâm Hân Nghiên sửng sốt một chút, theo bản năng đưa tay chạm trán . Đột nhiên, Tống Cảnh Hạo ôm lấy eo cô, lật , ấn cô xuống ghế xe…