Danh Chấn Thượng Kinh - Chương 114

Cập nhật lúc: 2025-02-21 15:10:23
Lượt xem: 42

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Liên Dụ đưa Lô đại nhân ngoài xong cũng thèm .

Chén thơm đảo đảo trong tay, thỉnh thoảng chụp chụp cái nắp hai cái. Đại sảnh rộng lớn vang lên tiếng kêu rên của Lô Văn Miểu.

Lô Văn Miểu vốn thông minh nhưng Phương Uyển Chi bên cạnh Liên Dụ, hiểu cũng hiểu. Hắn ròng:”Các lão tha mạng, hạ quan rõ quy củ . Lần dám nữa.”

Trong lòng cực kỳ hận Phương Chính, nếu ông đưa bức tranh tới, chịu phần vạ . Không Liên Dụ ở đây bổ nhào qua túm tóc ông .

Phương Chính ở bên cũng hơn Lô Văn Miểu là mấy, tuy đánh nhưng tiếng la cộng thêm tiếng tát, chân ông cũng sợ tới run rẩy.

Liên đại nhân uống xong tựa ghế lười biếng hỏi: “Phương lão bản hiểu quy củ ?”

Tay áo Phương Chính run lên, vội đáp: “Hiểu, hiểu. Giờ sẽ mang tiền biếu trả cho Lô đại nhân.”

TBC

Liên Dụ liền gật đầu, phất tay bảo cấm vệ rút lui, với Lô Văn Miểu:

“Gần đây thích lâu kể chuyện, ở đó còn nhiều chuyện thượng vàng hạ cám trong đại trạch nhiều vị quan trong triều. Ta thích chứ thích khác sắp xếp , hiểu ?”

Lô Văn Miểu lắm lời, trong triều chuyện gì sẽ mang ngoài truyền bá đầu tiên. Liên Dụ quan tâm tới thanh danh của , nghĩa là để cho Phương Uyển Chi dèm pha.

Đây mới là ý của việc học quy củ.

Lô Văn Miểu xoa đầu, dám chữ . Khuôn mặt đầy bụi đất liên tục đảm bảo sẽ giữ miệng kín như bưng.

Liên Dụ xoa xoa đầu một cái, cho qua. Lô Văn Miểu đại xá, thở dài bỏ chạy.

Tòa nhà Phương phủ lớn, cũng là phú hộ trong kinh. Phương lão bản tuy danh tiếng trong quan trường nhưng cũng là nhân vật lớn trong giới.

Hắn tự nhận am hiểu lòng , đối nhân xử thế cũng lão làng, nhưng mặt tên hậu sinh Liên Dụ thể bày vẻ trưởng giả .

Phương Chính vẫn thấy Liên Dụ còn khá nhỏ, tướng mạo cùng lắm chỉ mới hơn hai mươi, như thiếu niên thôi. nào thiếu niên nào quái đản như thế, khiến cho ông chuyện với kiểu gì.

Giống như hiện tại, mặc áo quan màu hồng thêu hạc, ngọc đái nhị phẩm, đỉnh đầu là lương quan. Ai mà nghĩ hai bảy tuổi , cứ như cựu thần nội các. Lỗi lạc thì cũng lạc, quý khí cũng phần quý khí, nhưng khuôn mặt trẻ quá, hề giống quan nhân.

Ông liếc mắt Phương Uyển Chi bên cạnh, khuôn mặt cũng khá trẻ con, bộ dạng thì , nhưng tính tình thì y như ruột của nàng, quật cường tận xương, còn lóc. Phương Uyển Chi hiểu nguyên tắc, giống như chuyện Lô Văn Miểu , nàng ngăn cản, cũng lên tiếng, ngoan ngoãn đó, giờ mới vài câu với Liên Dụ.

Hai qua cũng tình cảm thắm thiết lắm, bên chân của Phương Uyển Chi là con mèo ú, cổ buộc một sợi dây thừng, vẻ là cực kỳ tình nguyện khi đẩy ngoài, bốn chân quỳ rạp mặt đất, mặt mày nhăn nhó.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/danh-chan-thuong-kinh/chuong-114.html.]

Trong lòng Phương Chính lẩm bẩm một hồi, đó lặng lẽ kéo Phương Uyển Chi .

Ông hỏi rõ chuyện của hai , chỉ là kéo, Liên Dụ liếc mắt sang, đưa tay lôi Phương Uyển Chi về . Trên mặt như mấy chữ, là của , ông đừng động nàng.

Phương Uyển Chi buồn , cũng cùng nữa, nàng thấy Thanh Liễu đang bên ngoài liên tục nhón chân nghểnh cổ bên trong, cũng về nhà nửa ngày, nhất định nàng sợ. Cho nên Phương Uyển Chi buông tay Liên Dụ , bước tới an ủi .

Thanh Liễu cứ tưởng tiểu thư chạy tới cửa thành để c.h.é.m Liên Dụ nữa chứ.

Phương Uyển Chi nghĩ Thanh Liễu cần an ủi, nhưng Phương Chính cũng khẩn cầu nàng ở lắm. Nàng khỏi phòng, bên trong chỉ còn ông và Liên Dụ. Ông im dám gì, một lúc thì thấy Liên Dụ vẫy tay, ông vội cúi bước tới, khom lưng hỏi: “Các lão gì dặn dò?”

Liên Dụ lắc đầu.

Thật thích Phương Chính, nhưng nến cưới Phương Uyển Chi, thể gặp ông vài .

Hắn : “Ta dặn dò gì, chỉ định để Phương Uyển Chi chuyển tới nhà ở, cho nên thông báo với ông một tiếng.”

Phương Chính chút do dự liền gật đầu.

“Được, giúp ngài chuyển . Thực chúng cũng cần danh phận gì, nếu ngài thích…”

Ông định đưa Phương Uyển Chi thất cũng lắm .

Chỉ là sợ lời sẽ chọc giận Liên Dụ, cho nên dám mở miệng. ông , Liên Dụ giành .

Hắn với Phương Chính: “Ta cưới Phương Uyển Chi, cưới hỏi đàng hoàng.”

Sau khi xong thấy khá hoang mang, bởi vì cưới bao giờ, cho nên nên nữa.

Liên Dụ ngẫm nghĩ một lát .

“Lễ hỏi là ba cửa tiệm và một kho bạc tư, nhưng đưa cho ông, mà sẽ ghi tên của Phương Uyển Chi. Tam thư lục lễ sẽ cho chuẩn , 50 vạn lượng vàng thật để ông dưỡng lão. Có lẽ sẽ hiếu thuận ông, nếu như Uyển Chi về nhà thì cũng sẽ ngăn cản.”

như nhưng Liên Dụ cũng quá ghét Phương Chính, chỉ là thấy quá quan trọng. Lẽ thường vô thương bất gian, ông tính toán cũng gì. ông xem Phương Uyển Chi như một vật phẩm giao dịch, đây là điểm mà cực kì thích.

Phương Chính xong thì sững sờ lúc đầu, đó là vui vẻ đến điên cuồng.

Liên Dụ cưới Phương Uyển Chi, cưới hỏi đàng hoàng, đó chính là nhị phẩm phu nhân đó. Mà ông là cha của Phương Uyển Chi, chính là nhạc phụ của Lan Khanh đó. Liên Dụ là quan lớn, ông cũng là nhạc phụ của quan nhị phẩm, cần nghi ngờ gì nữa, cả trời hoàng kim như rơi thẳng mặt.

Loading...