Kể từ khi Vương Thủ Tài nếm qua một bữa cơm nhà nàng, nó liền nhận đường, tự chạy tới Phương phủ.
Cũng do món ăn Liên phủ ngon bằng, mà là vì nha Thanh Liễu của Phương Uyển Chi cũng nuôi một con mèo hoa nhỏ, khi ăn xong hai con mèo thể chơi đùa một hồi.
Vương Thủ Tài còn nhỏ tuổi, là lúc thích vui chơi, ban ngày chơi mệt thì tối nhúc nhích nữa, trơ mặt ổ trong lòng Phương Uyển Chi.
Nữ nhân mặc dù đầu gặp túm gáy nó thô tục, nhưng Vương Thủ Tài thích mùi thơm nàng. Nó cũng khá sợ lạ, ở Phương phủ nó chỉ mỗi nàng thôi.
Cứ liên tục như thế, kết quả là lúc Liên Dụ bận rộn thời gian chăm sóc Thủ Tài, sẽ nhờ Phương Uyển Chi mang theo. Vương Thủ Tài của Liên Dụ từ lúc nào trở thành Vương Thủ Tài của Phương Uyển Chi .
Phương đại cô nương cũng ngại thêm phần cơm cho một con mèo, chỉ là những lúc thấy vườn hoa sơn chi rối tung rối mù, khó tránh khỏi cảm thấy đau lòng.
Hôm qua Vương Thủ Tài lén lút lôi kéo A Hoàng của Thanh Liễu đổ một chậu cây nhỏ, nàng cái ghế trong sân đung đưa hai cái, tự nhiên thấy điều Lan Khanh vẻ đúng, mèo con ch.ó con giống như những đứa bé , chiều chuộng lâu ngày sẽ thể quản thúc . Hắn là cha hiền, nàng cũng từ mẫu , Vương Thủ Tài phá phách như , nàng liền động thủ đánh mèo.
Nàng vì suy nghĩ của mà ngẩn ngơ, lắc đầu cảm thấy cách xưng hô từ mẫu thỏa đáng, nhưng tìm từ nào khác. Mũi hài bước trong nhà, ôm Vương Thủ Tài cửa.
Nàng bảo Thanh Liễu với Phương Chính là Ngọc Trần Phụng Uyển. Rồi cứ thế một đường thênh thang tới, ngờ con đường ngày thường vẫn xa đến .
Lúc cửa nhà, nàng mệt đến mức chịu nổi, gõ hồi lâu cũng đón.
Đây là đầu tiên Phương Uyển Chi mời mà đến, mệt oải, nàng dùng bữa trong thôn xong thì ngủ quên mất.
Phương Chính đối với con gái của ngoại trừ chuyện kết hôn thì mấy để tâm, Lô nhị nương tuy yêu thích nàng nhưng một khi đánh bài với mấy tỷ tỷ thì trắng đen là gì nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/danh-chan-thuong-kinh/chuong-31.html.]
Cho nên một đêm , ai Phương Uyển Chi về, chỉ nha Thanh Liễu cắn răng xúc động nghĩ, lẽ nào tiểu thư đè Lan Khanh công tử ? Nàng thực là dũng cảm a.
Mà bây giờ ngủ vô cùng điềm tĩnh Phương Uyển Chi chỉ tìm Liên Dụ mắng chửi.
Bỏi vì chịu đổi cách dạy con, cứ ôm Vương Thủ Tài dụ dỗ, cảm thấy mấy chậu sơn chi nhà nàng gì lớn lao.
Phương Uyển Chi nhíu mày :
“Ba tuổi là lớn, bảy tuổi là già, đánh mới sinh hiếu tử, Vương Thủ Tài sắp hư A Hoàng ”.
Lan Khanh đang bóp bóp móng vuốt mèo chơi đùa, nàng con như thì vui, lông mày nhíu trả lời: “A Hoàng nhà cô vốn điên khùng , tới Ngọc trần phụng uyển cũng cào tường ?”
Lan Khanh là may, nhắc tới chuyện đó khiến Phương Uyển Chi tức giận:
“Ngài còn hổ, rõ ràng là Vương Thủ Tài nhà ngài cào ”.
Hơn nữa A Hoàng ngại ngùng, thường một ngoan ngoãn trong góc, Vương Thủ Tài nổi điên cào xé, thấy A Hoàng đó nên lôi kéo nó đến khiến nó cào theo.
Không khuất phục cũng , phục sẽ đánh. Lẽ nào đây thói quen ?
Từ đến nay Lan Khanh vẫn bao che cho nhà, bất kể là thuộc hạ mèo đều che chở hết. Trong nhà cũng hộp gỗ chuyên dụng cho Vương Thủ Tài luyện móng, nhưng vẫn quên mạnh miệng: “Vương Thủ Tài cào nó cũng cào theo ? Mấy lúc Vương Thủ Tài trêu chó thấy nó tiến tới?”
TBC
Phương Uyển Chi hận thế nhéo một cái.
Vương Thủ Tài trêu chó mà còn lấy kiêu ngạo kìa? Nhìn khắp Vạn Lại thôn xem, chó nhà ai mà cắn c.h.ế.t Vương Thủ Tài?