Danh Chấn Thượng Kinh - Chương 38

Cập nhật lúc: 2025-02-16 04:16:11
Lượt xem: 57

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Phương Uyển Chi tự vô cùng tùy hứng, thèm so đo nữa. Đôi mắt đen lúng liếng cái vòng ngọc thạch mà một tiểu ca đang bưng rao bán, nàng vẫy tay gọi , một hồi thì chọn cây trâm ngọc bạch.

Cây trâm thanh lịch, chạm khắc một cách đơn giản, nàng hỏi thử giá tiền.

Tám mươi lượng bạc, thời buổi giá đó cũng đắt. Đang cầm cân nhắc, nàng định mặc cả xuống chút ít. tiểu ca giá đổi, ngài mua thì còn khác mua. Thái độ mạnh mẽ, hôm nay tiết xuân hoa nhiều ngoài, đúng là thiếu mua thật.

Phương Uyển Chi cầm cái trâm lật trái lật , đúng là thật thích. Thao thao bất tuyệt cả buổi cũng giảm chút bạc nào.

Mày Lan Khanh chau , cảm thấy hai mặt đang mạo phạm tới phong thái phong nhã thần tiên của , cầm cái trâm lên, đúng phong cách nam tử, lời ít ý nhiều hỏi bán rong: “Bao nhiêu bạc?”

Tiểu ca ngẩng đầu lên.

“Tám mươi lượng bạc, chắc giá.”

“Tám mươi lượng?”

Lan Khanh chậm rãi bỏ đồ xuống.

“Nghĩ lừa ?”

Sau đó tự cho là Lan Khanh công tử cao sang lạnh lùng bắt đầu cò kè mặc cả trong lâu, từ đặc tính cây trâm đến giá cả thị trường, từ ông cố cẩm thạch cho đến cháu nội, dùng một loạt từ trong nghề, mở miệng khép miệng một câu nhảm, cuối cùng lấy giá nhất, hai mươi lăm lượng một cây trâm bạch ngọc.

Tiểu ca mặt mày trắng bệch nức nở Liên Dụ: “Vị gia , ngài cả phô trương như , nghĩ như thế ”.

Hắn dám từ keo kiệt, nhưng tất cả xung quanh đều bằng một ánh mắt tán thành.

Liên Dụ nghiêng đầu như cả, tiếp tục trêu chọc con trai bảo bối của , bộ dạng thanh thanh lãnh lãnh, thích mở miệng.

Phương đại cô nương vui vẻ, vui tươi hớn hở trả bạc, bỗng nhiên nàng thấy về mặt Lan Khanh thật là kỳ tài. Keo kiệt với khác nhưng thu lợi cho , đúng là tiền đồ.

Cảm giác trâm bạc ngọc quan lỏng , Liên Dụ nghĩ tới Phương Uyển Chi đưa tay tháo trâm của xuống, bằng trâm bạch ngọc mới mua. Hắn thấy nàng nhích đến cẩn thận gật đầu: “Đẹp lắm.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/danh-chan-thuong-kinh/chuong-38.html.]

Liên Dụ kì kì quái quái nhìn nàng, đó cầm lấy gương đồng lên soi, mặt hiện vẻ ngu đần.

“Mua cho ?”

Phương đại cô nương chút thẹn thùng, lo lắng hỏi: “Thích ?”

Thực nàng mua một thứ hơn, nhưng tiền trong túi đủ. Phương Chính thường ngày chỉ cho nàng ít bạc, áo quần hoa lên cũng là vì thể diện của Phương phủ mà thôi. Trâm bạch ngọc thể so với cây trâm Liên Dụ đưa nàng, quá kém xa.

“Tạm thời xem như trả lễ .” Nàng .

“Ồ.”

Lan Khanh đáp một tiếng, đưa tay lên sờ phần chạm trổ cây trâm.

Ngừng một lát mới :

“Về Bì Bì mà hỏi, là tám mươi lượng.”

Phương Uyển Chi cứ nghĩ thích cây trâm , há hốc mồm một lúc, định nếu ngài thích thì sẽ mua thứ khác cho ngài. thấy bộ dạng nghiêm mặt của , cũng ý lấy xuống thì phần hiểu.

Thực Lan Khanh khá lúng túng. Hắn từng nhận thứ gì của nữ nhi, đưa đến bên cạnh cũng cần. Hôm nay mặc Phương Uyển Chi cài trâm bạch ngọc lên đầu. Hắn giải thích thế nào với đối phương, cây trâm cần trả lễ. Nhận đồ như gì thì vẻ lễ phép lắm, vắt cả óc mới nghẹn một câu mù mờ như thế. Giống như tiểu tử mới hai mươi, ngu ngốc.

Cùng lúc đó ở trong lâu khách đông nườm nượp, trong một góc khuất, Phương Chính mặc trường bào màu xanh đồng đang trong đám .

Nhìn thấy Phương Uyển Chi đang chuyện với một công tử áo trắng, mặt mày mập mạp của Phương Chính vặn vẹo đến quỷ dị. Hôm nay ông đến đây ăn, mua thích tham gia náo nhiệt. Vốn xuống phố mà lâu đợi , ngờ gặp chuyện kinh khủng .

“Lan Khanh?”

TBC

Ông đưa tay gõ bàn hai cái.

Hoặc là ông gọi, Liên đại nhân.

Loading...