Danh Chấn Thượng Kinh - Chương 43

Cập nhật lúc: 2025-02-16 04:17:33
Lượt xem: 42

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Phương Chính Phương Uyển Chi thông minh, nhưng khi quá phòng , giống với mấy đứa con của lục phòng thấy phòng sinh , trong lòng cũng thêm phần yêu thích.

Ông vuốt chén sứ men xanh thúy hồ, với Phương Uyển Chi.

“Lan Khanh chính là Liên Dụ, quan nhị phẩm đương triều, thượng thư hộ bộ. Ngày thường con chơi với các tiểu thư nhà quan gia, chắc là rõ? Lão gia nhà họ là phong vương khác họ duy nhất từ khi Đại Yển khai quốc đến nay”.

Phương Chính xong thì sắc mặt Phương Uyển Chi, thấy đổi gì thì tiếp:

“Mấy ngày phụ gặp vài chuyện phiền toái, kho lương thực căng thẳng, khá khó khăn. những chuyện con quan tâm, hôm nay thấy con chuyện với Liên đại nhân, cũng là con lọt mắt , cẩn thận hầu hạ. Chỗ cha mấy món đồ cổ, con lấy về , hiếu kính thế nào, chắc cần dạy chứ?”

Phương Uyển Chi gật đầu nhẹ.

Phương Chính cảm thấy khuê nữ nhà đúng là tệ, thấy nó hiền lành nhã nhặn chứ. Đang phất tay bảo nô tài bên cạnh mang mấy món đồ đến phòng nàng, thì nàng hỏi một câu:

“Cha, ý cha là con bồi ngủ ?”

Phương Chính vội vàng đuổi mấy tên nô tài trong phòng , trừng mắt hồi lâu. Đang mở miệng trách cứ thì ngẫm thấy lời đúng là ý tứ .

TBC

Phương Chính đúng là tính toán tiếp cận Liên Dụ, nhưng giờ để Phương Uyển Chi . Hôm đó tiết xuân hoa thấy Liên Dụ cảm tình với Phương Uyển Chi, mà Liên Dụ là ai? Ông tính toán khác, còn tính toán hơn ông, nếu cứ thế biến lợn lành thành lợn què .

Phương Uyển Chi vuốt lên mặt bàn cổ: “Cha, phận như thế nào chứ, chúng thì ? La và ngựa thể chung một chuồng, nghĩa là lừa cũng tham gia náo nhiệt. Cha dạy nữ nhi hiểu môn đăng hộ đối. Thân phân Liên các lão như , mà ngủ ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/danh-chan-thuong-kinh/chuong-43.html.]

Phương Chính khuê nữ nhà thản nhiên như , hiểu nhớ đến câu hôm đó Liên Dụ “ăn thì thải ngoài cũng cùng một dạng thôi”, một nữa chặn họng nên lời.

“Ta ép con ngủ bao giờ ? Con là cô nương, chuyện hổ, Lô Thúy Hoa dạy dỗ con kiểu gì. Giờ ôm mấy thứ ngoài cho , đưa đồ thì khỏi về!!

Rốt cục ai là cha nó đây.

Liên Dụ ông cách với , giờ khuê nữ của ông cũng quản , Phương phủ lật trời ?

“Ôi chao.”

Phương đại cô nương đồng ý vô cùng thoải mái, sai bảo nha đến cầm đồ, vỗ vỗ bả vai Phương Chính : “Sao giận thế nhỉ? Mấy ngày Lưu bá bá ở bên nhà vì tức giận mà c.h.ế.t đó”.

Phương Chính thấy chịu nổi .

Hắn dùng tay đẩy cái trán của Phương Uyển Chi, hận thể đ.â.m thành một lỗ.

“Mai bắt đầu , mang theo Thanh Trúc đến Ngọc trần phụng uyển, nếu theo lời dặn thì con cẩn thận đó cho . Phương gia nuôi nhiều năm như để con ăn cơm mềm, nếu dám chọc giận các lão, cẩn thận da con đó!!”

Phương đại cô nương thể gật đầu một cái, cũng thấy cha ruột mặt trở nên dữ tợn.

Hai mươi năm nay đều cả mà, nàng cũng quen .

Loading...