Chuyện tình cảm Phương đại cô nương ít, tự nhận là nếu vận dụng đúng chỗ cũng coi như thuận buồm xuôi gió, nhưng vì kinh nghiệm thực chiến mà đôi khi hành xử ngốc. Liên Dụ gì về chuyện tình cảm, gõ đầu sẽ hiểu .
Đây cũng là kết luận khi nàng lĩnh ngộ . Cho nên lúc Liên Dụ choàng cái áo khoác ngắn cho nàng khỏi lạnh, nàng vô cùng thẹn thùng .
TBC
Đây cũng là chiêu nàng học từ nhị nương. Lô Thúy Hoa nữ nhân diễn xuất, thể hiện sự hung hãn, thì ai thương.
Đừng là thương, chỉ vì cái đầu , ngay cả áo choàng Phương Uyển Chi cũng .
Nàng trơ mắt Liên Dụ lấy áo choàng về, cầm áo : “Hóa cô lạnh ?”
Phương Uyển nhào tới cắn xé .
Nàng vặn vẹo nắm chặt tay, chỉ một cái thôi mà áo cũng ?
Nàng mở to mắt , đôi mắt xinh hiện tơ máu, tỏ vẻ điềm đạm đáng yêu cho thương tiếc. Đây cũng là chân truyền của Lô Thúy Hoa. gì Liên Dụ lùi về hai bước.
“Có cô bệnh ? Ngồi ở chỗ tối thui gì? Mau thôi”.
Phương Uyển Chi nghĩ, nàng nhịn. mà câu “Có cô bệnh ” chọc trúng tim nàng, trong chớp mắt, tất cả cái gì mà thẹn thùng của nữ nhi đều gió đêm thổi còn một mảnh, nàng chống nạnh quát Liên Dụ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/danh-chan-thuong-kinh/chuong-59.html.]
“Ngài mới bệnh đấy, đưa đây cho , lạnh!!”
Liên Dụ đang yên đang lành quan tâm nhận một tiếng sư tử Hà Đông rống ré, đương nhiên cũng thấy thoải mái, trong lòng cảm thấy nàng khó hầu hạ hơn Bì Bì nhiều. Bởi vì hầu hạ Bì Bì bao giờ, nhưng đối với Phương Uyển Chi, chủ động đối với nàng một chút.
Không hôm nay nàng ăn trúng cái gì, tức giận Phương Uyển Chi : “A Đào, đừng tưởng dễ tính, cô mà chọc giận , ném cô xuống sông cho c.h.ế.t đuối bây giờ”.
Mấy đầu ngón tay của Phương Uyển Chi cũng run lên.
A Đào là tên mới mà Liên Dụ đặt cho, bởi vì nếu là nha theo hầu, một cái tên mới. Nàng mấy , gọi là A Đào, gọi là A Đào, nhưng Liên Dụ càng gọi càng thuận miệng.
Phương Uyển Chi trừng mắt , trừng một hồi lâu, đến khi lấy cái áo bọc nàng thật chặt, nàng mới kiêu căng nữa.
Liên Dụ : “Ngơ ngẩn gì nữa? Hôm nay chuyện bát quái nhỉ, cô thấy nha của Lưu Lăng và thị vệ gì đó ? Chuyện gì ?”
Phương Uyển Chi nháy mắt mấy cái, quên vụ chứ! Một bụng tức nàng ném ót mất, hớn hở kể cho Liên Dụ : “Đi tới đây, phòng , chuyện là bí mật lớn đấy”.
Hai cứ đẩy cô cô đẩy , cứ thể ở cạnh , Có lúc cũng hiểu , hai , rốt cục là ai trị ai.
Cùng lúc đó, ở một góc thuyền cách đó xa, hai bóng đó, một mập tới mức chảy mỡ, một thì mập tới mức chảy dầu, chính là hai tên ngốc Lưu Lăng và Trương Lương gạt bỏ Liên Dụ trong mấy ngày qua.
Bởi vì cách khá xa, cho nên hai Liên Dụ gọi “A Đào” gì đó. Bọn chỉ cùng thống nhất một điều. Thưởng thức của Liên Dụ thật kém, thẩm mỹ của vô cùng.