Hắn : “Liên Dụ thực tinh ranh. Hắn chơi xỏ , còn bảo để quyết định, ngoài mặt thì tán thành nhưng thực tế một câu cũng đồng ý, cầu đây mà”.
Tên hẳn là rõ, thẳng khi cũng thèm tiếp nhận, cho nên mới dùng phương pháp .
Trương Lương cũng gãi đầu, chuyện như hai bọn họ thể nghĩ chủ ý , đến mức Liên Dụ dắt mũi . Hắn hoang mang .
“Không là do hai chúng quá ngu ngốc chứ?”
Rồi đó từng suy xét bản , trăm miệng một lời, .
“Nhất định là .”
Để nhất ngốc nghếch của Đại Yển thừa nhận chỉ thông minh tài nghệ của bằng , khó tránh khỏi để tâm mấy chuyện vụn vặt mà lo nghĩ kế. Đương nhiên, còn kéo theo một tên Trương Lương, bởi vì như dù nghĩ phương án gì, cứ đó là kiệt tác của hai , chứ chỉ do ngốc.
Như thế vài ngày, tìm Liên Dụ vô , cũng vô phương pháp. Đương nhiên là hề phản bác, chỉ là lúc tán thành, sẽ chế nhạo một phen. , Lưu Lăng hiểu, Liên Dụ đang chế nhạo , trở mặt, nhưng mà thái độ , gì cũng lí, lật cũng lật .
Phương Uyển Chi cũng hiểu ý của Liên Dụ.
Hắn cho Lưu Lăng tự mở miệng nhờ nghĩ kế, chuyện vẻ dễ dàng. Dù Lưu Lăng ngốc nữa, đó cũng là hoàng tử, là vương gia. Hắn ủng hộ, Liên Dụ sẽ thể tự , đó gọi là vượt quyền. Trong triều đảng phái tranh đấu gay gắt nhiều năm, sở dĩ Liên gia thể vững, là nhờ Liên gia luôn đúng mực.
Có tài cán là thật, nhưng mà nhu cương mới là điểm mấu chốt nhất.
Liên Dụ quan như thế nào, cũng hiểu cách buôn bán.
Lưu Lăng và Trương Lương mấy lừa rốt cuộc cũng hiểu, kiếm bạc đây mà.
Lại là một buổi trưa, hai tên ngốc tỉnh ngủ thì cầm rương bạc tới hậu viện.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/danh-chan-thuong-kinh/chuong-69.html.]
A Đào đang chăm mèo, ép buộc Vương Thủ Tài bộ trong sân.
Gần đây nó càng ngày càng mập, phơi bụng ườn.
Liên Dụ mang cái sập nhỏ đặt tàng cây hóng mát, nàng vài câu càu nhàu.
Đại khái là nàng , chiều Vương Thủ Tài thể thống gì, giờ mập như heo. Liên Dụ cũng còn cách nào khác, lười biếng sập lột hồ đào cho nàng ăn.
Lưu Lăng vàTrương Lương liếc mắt , khi cửa thì lên tiếng chào hỏi A Đào.
TBC
Hai tên gần đây chăm chạy đến hậu viện, Phương đại cô nương cũng tập mãi thành thói quen, thấy cái rương lưng họ thì hiểu .
Nàng tủm tỉm bưng chung tới mời xuống, tự phòng chơi cùng Vương Thủ Tài.
Ưu điểm lớn nhất của Phương Uyển Chi chính là hiểu thế nào là đúng mực, chuyện nàng nên quản là Vương Thủ Tài, là việc ăn ngủ của Liên Dụ, chuyện nàng nên quản, như chuyện của Hoa Quả Thôn, như triều đình, nàng đều mặc kệ.
Ngoài phòng liên tục vang lên tiếng chuyện đứt quãng, Phương đại cô nương cũng rảnh lắng , từ đến nay nàng luôn tin tưởng Liên Dụ sẽ xử lý chuyện thật . Ước chừng là một canh giờ , nàng tiếng Liên Dụ gọi ở trong sân, là khát, uống .
Nàng liền tới phòng bếp mang lá , là tuyết sương thượng hạng. Nàng còn lấy thêm hai cái cốc, thêm một ít lá bột trong.
Liên Dụ , tao nhã mới phẩm , hương thiển xuyết. Lưu Lăng và Trương Lương thì cực kì thô, ngon đưa họ uống cũng phân biệt .
Phương đại cô nương pha tự giễu.
Cái kiểu keo kiệt thật giống với tính cách của Liên Dụ.
Ừ, là một nhà một cửa đó .
Nghĩ xong nàng thấy vui vui vẻ, híp mắt bưng , bước chân cũng trở nên nhẹ.