Tòa nhà của Cung gia là do tổ tông để , khá giống với khu viện trạch Liên Dụ mua ở trong thôn, ba viện một sân. Cung lão gia thích vườn, trong tiểu viện trồng nhiều cây cối. Cung gia xuất từ thương nhân, cho nên cũng coi trọng phong thủy, nhiều cây thần tài là do con trai trưởng mang từ ngoài về, ai dám đụng.
Đêm nay, mây đen mù mịt, ánh trăng cũng len khỏi bóng cây. Trưởng tử Cung gia theo thông lệ tới tàng cây tưới nước. Đi vòng quanh gốc nửa vòng, bảy bước, đó là bày tỏ sự tôn kính với cây thần tài. Nghe lúc ánh trăng sáng nhất, cây sẽ hấp thu linh khí trời đật, nếu thành tâm cầu nguyện, tâm tưởng sự thành.
Người ăn buôn bán đều thích điềm lành, gả cưới đưa tang đều chọn ngày , còn về phần linh nghiệm , bạch đầu giai lão mỉm nơi chín suối , cứ tin thôi.
Cung Thịnh cầm đèn lồng nơm nớp lo sợ tới phía gốc cây. Dù hôm nay trăng tỏ, thậm chí đốt đèn cũng thấy rõ đường, nhưng mai là ngày cửa hàng khai trương, tới đây một chuyến.
Hắn treo đèn lên chạc cây, múc bầu nước từ trong thùng tát lên cây, khấn: “Ngày mai con khai trương, mong thần cây thương cảm cho nhiều tiền tài hơn”.
Giọng Cung Thịnh trầm thấp, giữa hậu viện im ắng càng rõ ràng hơn. Hắn chắp tay ngực, nhắm hai mắt , còn xong mấy câu thấy một làn gió lạnh sống lương.
Ngày thường Cung Thịnh chú trọng vẻ ngoài, tóc dài đều buộc quy củ đầu. Giờ đột nhiên cảm giác sợi tóc bay bay nơi gò má.
Hắn cảm thấy đúng, cả đều cứng ngắc , bởi vì làn gió mát bên tai cho , đó là một mái tóc dài tung bay.
Cung Thịnh sợ dám mở mắt, nhưng mái tóc dài dường như tiến tới gần, sợi tóc đó lạnh, như thấm xương cốt. Bên tai vang lên tiếng nỉ non. Rốt cục Cung Thịnh chịu nổi lui về phía , hai mở mở lớn nín thở. Hắn thét lên một tiếng: “Nương, nương ”.
Người nọ chính là .
TBC
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/danh-chan-thuong-kinh/chuong-85.html.]
Cung gia Đại phu nhân Lưu Quế Nguyệt mặt Cung Thịnh, da mặt trắng thối rữa, hốc mắt trống trơn, lưỡi duỗi thật dài, nhào tới chỗ Cung Thịnh, trong miệng tiếp tục gào thét: “Ngươi là sinh , nuôi bên cạnh nữ nhân thành con trai của nàng , ngay cả linh đường cũng chịu giữ cho ”.
Sau đó giọng thê thê ai ai: “Không bằng ngươi theo , kiếp con trai của , đưa cho khác nuôi nữa, ?”
Cung Thinh giọng trầm trầm , giống hệt giọng nương , nhưng phần giống. Thấy nữ nhân càng lúc càng gần, mùi thối rữa khiến buồn nôn kinh khủng, cho cơ hội để nôn, ngón tay duỗi bóp lên cổ , khuôn mặt đầy dữ tợn: “Đến đây, theo ”.
Cung Thịnh bà giữ phản kháng , thở bóp chặt. Hắn liền mạng chút sức lức cuối cùng cũng hất , cảm giác hít thở thông cả lồng n.g.ự.c đau đớn. Mắt cũng càng lúc càng mờ .
mà ngay lúc nghĩ sẽ bỏ mạng ở đây, một cái phất trần vụt tới giữ chặt cổ của nữ quỷ.
Gia đinh tới trong phủ nhanh chóng chạy tới, cuối cùng Cung Thịnh cũng cứu.
Dưới bóng cây, vài cái lồng đèn cũng rõ tình hình bên trong. Mọi chỉ nữ quỷ Thiên tôn kéo tới chỗ bóng cây tối nhất, thấy rõ cảnh tượng, chỉ tiếng gào thét bên tai, rợn cả tóc gáy.
Cung lão gia chống quải trượng run run tới, nữ quỷ tử Thiên tôn trói . Ông cũng dám kĩ, nhưng bóng đó cũng đủ cho ông đoán , là thê tử c.h.ế.t của .
Ngay cả khi Lưu thị còn sống ông gặp, lúc c.h.ế.t càng . Từ khi nữ nhân ngã bệnh ông từng tới thăm, trong lòng tự nhiên thấy e ngại, thoáng một cái vội vã núp xa.
Liên đại nhân quản chuyện hậu viện nhà , tung nhảy xuống măt , với tử:
“Bày đàn, phép.”