Bây giờ ông còn quan tâm phận của Liên Dụ là gì nữa, ông chỉ lo lắng, về , trong thôn xảy chuyện gì, ông kêu ai. Giờ ông đắc tội với La Bàn Nhi như thế, đưa bạc cũng thèm quan tâm nữa.
Liên Dụ thuận tay sờ sờ đầu của ông, : “Không xảy chuyện nữa , mệt mỏi .”
Nói xong thì thoáng qua Bạch Yến Trầm.
Hắn bước chân ngoài, vội vã xuống núi.
Hắn với Liên Dụ:
“Đại nhân, bên ngoài tòa nhà náo loạn, e là một lúc lâu cũng giải tán . Không bằng để hạ quan xuống núi , chuẩn bữa tối cho ngài .”
Liên Dụ ngước mắt mặt trời chính giữa đầu.
“Không vội, hôm nay thời tiết , cứ mang quỷ phơi nắng , sợ bọn nó mốc luôn ”.
Nói như nhưng xoay xuống cái ghế chân cao trong viện, với lấy miếng bánh bàn cho miệng, bộ dạng hết sức nhàn nhã, sai hậu viện vác mấy cái vạc lớn đây.
Cung lão gia thấy mấy thứ sợ tới mức liên tiếp lùi về , mấy con quỷ náo loạn nhà ông lâu như , trong lòng vẫn còn sợ hãi.
những thứ đó còn quậy nữa, lòng ông cũng thấy yên tâm hơn.
TBC
Bên ngoài tòa nhà dân vẫn ngưỡng cổ lên ngóng tin, ngờ cửa lớn mở , một đống vạc lớn đưa ngoài. Thứ vẫn còn nhớ rõ. Trong đó đều là quỷ, ngay cả lá bùa phong ấn cũng động tới.
Thôn dân Hoa Quả Thôn nhiều năm mấy thứ đả thương, cho nên dám gần.
Liên Dụ vung tay một cái, mười hai cái vại bật nắp hết lên, lượt lộ từng khuôn mặt m.á.u me dữ tợn.
Mọi đều , quỷ thể thấy ánh mặt trời, cho dù mạnh mẽ thế nào cũng dám xuất hiện lúc giữa trưa, nếu sẽ hóa đến hồn phi phách tán.
mà những thứ , ánh nắng chói chang chỉ nheo mắt, dấu vết tiêu tán.
Mặt, là mặt . Thậm chí Cung lão gia còn nhận đại phu nhân nhà và Tam di thái. da mặt các nàng bong tróc hết cả.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/danh-chan-thuong-kinh/chuong-99.html.]
Liên Dụ thấy họ thúi quá, vội cầm khăn bịt kín mũi miệng, chọn tương đối sạch sẽ nhất, đưa tay xé , tấm da rơi xuống đất.
Một đám ồ lên.
Người là tên hộ pháp Tiếu nhị cẩu quanh năm vẫn ở bên cạnh La Bàn Nhi ? Liên các lão thích sạch sẽ, đưa tay nữa, trong đám mấy tráng hán gan lớn tiến lên giật xuống, tiếng bàn tán càng lớn hơn, dần trở thành la hét ầm ĩ.
“Bọn họ là là , thể là quỷ .”
Bọn họ đương nhiên là .
Không những , La Bàn Nhi thể lừa gạt .
Liên Dụ : “Những thứ đều là da , lấy từ xác chết, nghĩ cẩn thận xem, khi trong nhà mất, bao lâu quỷ hiện ”.
“Da mặt rữa nát, dùng thuốc mới ngăn rữa . Vài ngày gần đây mấy thứ da bôi thuốc cho nên mới khô héo quăn xoắn , bong tróc ”.
Mọi thì ngẫm nghĩ, quả đúng là như thế.
Cứ nhà nào mới mất, sẽ quỷ đến phá phách.
Không hiểu điên loạn đến mức nào, mà c.h.ế.t cũng tha, để cho họ c.h.ế.t thây, còn lột da mặt , dân càng nghĩ càng thấy phẫn nộ.
Liên Dụ trở cái ghế cao chân, bảo bà tử mang nước tới rửa tay, đối với chuyện cũng buồn bã thở dài gì hết. Ruồi bọ bâu trứng nứt, trong lòng quỷ, thì thể c.h.ế.t giật bể mật.
Giống như đại phu nhân c.h.ế.t của Cung lão gia, thể dọa c.h.ế.t Tam di thái, cũng vì nàng chuyện với bà . Mọi việc đều nhân duyên, ngày thường việc trái với lương tâm, sẽ sợ quỷ tới gõ cửa.
Sau khi rửa sạch tay, nhíu lông mày oán giận với Phương Uyển Chi.
“Bọn họ thối quá.”
Phương đại cô nương dở dở , đột nhiên xoa xoa gương mặt . Chỉ là bây giờ nhiều quá, thôi đợi đến lúc phòng đóng cửa xoa.
Thuộc hạ của La Bàn Nhi cũng đến, giờ thấy cảnh tượng như , cách nào chế, vội cuống quít lẻn về mật báo.