mở miệng ăn quả dâu mà em trai nhỏ đút cho, ánh mắt của   đều tập trung  . 
 chậm rãi rút khăn giấy  lau tay   với mười em  trai:" Đây là  Trì, nào,   nâng ly kính  , chi phí hôm nay là do  Trì thanh toán." 
Trì Yến lạnh lùng  tới  mặt , ghét bỏ  với em trai  bên cạnh: "Cút."
Anh  sốt ruột giật lấy điếu thuốc từ tay , vứt  gạt tàn  thở dài: "Minh Thù,  đến đây chỉ là để bàn công việc."
 nhướn mày  mỉm: "Ồ,  đến đây chỉ là để tìm niềm vui."
"Niềm vui như thế  ? Trì Yến trầm giọng hỏi.
" , thích một  quá mệt, nên  chọn thích mười . Tầm mắt mở rộng ,  cũng vui hơn ."
 vỗ vai Trì Yến: "Trước  nông cạn quá,  hiểu  niềm vui của các , giờ  hiểu ."
Từ nhỏ đến lớn, Trì Yến luôn là đối tượng theo đuổi của nhiều cô gái. Anh    trai  giàu  nên  thể nào chỉ mê đắm một .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/danh-cuoc-rang-em-yeu-chi/chuong-9.html.]
Mặc dù chúng  là thanh mai trúc mã, từ nhỏ bố     gọi  là con dâu,  cũng là bạn gái duy nhất mà Trì Yến thừa nhận, nhưng mập mờ của   nhiều như cá diếc qua sông, hơn nữa, Trì Yến cũng thích loại cảm giác  săn đón . May mắn    dừng  kịp lúc, nhưng hành động của   bây giờ khiến   hiểu nổi. Khi  thích   thì   phớt lờ ,  khi  chán,    bám dính lấy .
 bực bội rút  một điếu thuốc khác,  đưa  miệng, Trì Yến  giật lấy. Anh  đột nhiên  dậy, nắm lấy tay  và kéo   khỏi cửa. Ánh mắt Trì Yến nghiêm nghị, hiện lên một tia tức giận. "Minh Thù, em còn  cãi  đến lúc nào? Anh  lúc  là  phụ lòng em, nhưng mấy năm nay  thật sự    phụ nữ nào khác."
  khẩy, trả lời thản nhiên: "Anh nghĩ nhiều  Trì Yến. Yêu đương   lúc thì đau khổ, lúc thì buồn bã, lúc thì chia tay ? Chúng  chia tay , chuyện của chúng  kết thúc lâu ,   đường dương quan của ,   cầu độc mộc của "
Thân hình cao lớn của Trì Yến  về phía : "Ba năm  Kỷ Minh Thù, ba năm  em  yêu đương thật lòng với ai  nào ? Nếu em thực sự thích ai đó,  sẽ   phiền em nữa.    em  như thế  là để trả đũa  ? Anh hối hận , em hài lòng chứ?"
 vùng vẫy  thoát , nhưng   càng giữ chặt hơn,  giận dữ hét  mặt  : "Trì Yến, từ ba năm  chúng   hết duyên phận ."
Trì Yến lạnh lùng cong lên khóe môi, vẻ mặt  rõ:  "Hừ... Kỷ Minh Thù, em nghĩ cũng đừng nghĩ, đời  em là của ."
Mặt   tiến gần đến ,  khi nhận    định  gì,  cố tránh , nhưng    nhếch mép  khẩy: "Sao nào? Hôn cũng  cho hôn ?"
"Nếu như   ba năm  em đào hôn,  lẽ bây giờ chúng  cũng  con ."
Cá không vây xin hân hạnh tài trợ bộ truyện này, ai reup thì không phong cách.
 tránh   đuổi,   tránh,   càng đuổi tới. Trì Yến nhếch đôi môi mỏng, như thể  là con mồi mà   nhắm trúng, cho đến khi  một giọng  lạnh lùng cắt ngang. “Kỷ Minh Thù.”