Danh Môn Khuê Tú Và Nông Phu - Chương 46
Cập nhật lúc: 2024-10-01 00:08:50
Lượt xem: 94
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ngày hôm Lâm Thanh Uyển đem mấy thứ đó chia đều thành nhiều phần.
Mỗi một hộ là một cân thịt heo và mười quả trứng gà, chỉ lễ vật nhà lý chính nặng hơn một chút, thịt heo và trứng gà nhiều hơn, còn thêm hai gói điểm tâm. Sau đó sang bảo Dương thị mang nàng , tới từng nhà cảm tạ.
Những nhà tới cảm ơn đều phi thường kinh ngạc, vốn chỉ là hàng xóm láng giềng giúp chút thôi, ngờ là mang lề vật tới tận nhà cảm ơn. Tuy rằng mấy thứ đáng giá bao nhiêu tiền, nhưng những nhà cảm ơn cao hứng. Sôi nổi tán dương nàng dâu Thiết Trụ Dương gia mới cưới đối nhân xử thế khéo léo keo kiệt, nhân tiện đó họ cũng hỏi thăm thương thế của Dương Thiết Trụ.
Đối với sự kiện Dương Thiết Trụ thương , bởi vì lúc nhiều hậu sinh lên núi tìm giúp, cho nên trong thôn ít nội tình chuyện .
Biết Dương Thiết Trụ lên núi là vì chuẩn tiền bạc cho Dương Học
Chương thi tú tài, khi Dương Thiết Trụ gặp chuyện may, phái Dương lão gia tứ mặt gọi tới tìm con trai, mà là đại cô Dương thị mặt. Còn lúc đưa Dương Thiết Trụ tìm y quán, bên ngoại trừ Dương thị, Dương lão tam và Lâm thị vợ của Dương Thiết Trụ, những khác trong Dương gia một ai tới....
Một trong thôn cũng một tin tức, nhưng chung quy nội tình cụ thể bọn họ đều rõ ràng lắm, cho nên cũng chỉ là ầm thầm truyền bá và truyền cũng rõ ràng.
Vừa nhắc tới thương thế Dương Thiết Trụ, Lâm Thanh Uyển lập tức bày bộ dáng mắt ướt lã chã, Dương thị ở bên cạnh thở dài lau lệ, kể thương thế Dương Thiết Trụ nghiêm trọng.
Nói xong thương thế, Dương thị lộ tin tức gì nữa, một bộ dáng thôi. Người hỏi bà sẽ đổi chủ đề, hoặc nhanh chóng dẫn Lâm Thanh Uyển cảm ơn nhà khác, thật sự câu dẫn tâm lý tò mò của . Lâm Thanh Uyển lời nào từ đầu tới cuối đóng vai thương tâm nước mắt lã chã.
Lần Dương thị và Lâm Thanh Uyển diễn trò tư thế, kỳ thật là bọn họ thương lượng từ .
Vì ? Kỳ thật cũng chính là từ khi Dương Thiết Trụ thương, Dương gia hành động chọc giận Dương thị, bà cảm thấy bọn họ là lang tâm cẩu phế, đó bà cho Lâm Thanh Uyển tâm tư Dương Thiết Trụ ở riêng vẫn giấu từ lâu trong đáy lòng.
Lâm Thanh Uyển lúc cũng ý nghĩ , hai hợp và thương lượng chuyện .
Phân tích các kiểu, hai thấy bây giờ mà ở riêng thì khó. Cho dù làDương Thiết Trụ thương Dương gia quản, nhưng ngoài .
Chung quy Dương lão gia tử và Hà thị vẫn khoẻ mạnh, con trai con dâu mà đòi ở riêng, dù thế nào cũng là hành vi đại nghịch bất đạo, trong thôn sẽ trạc cột sống. Bọn họ vẫn còn sống ở trong thôn thì thể như .
Cuối cùng Lâm Thanh Uyển suy nghĩ một ý, cho Dương thị , Dương thị thấy tệ lắm bèn bố trí.
Đây chỉ là bước đầu tiên....
Đến nhà cảm tạ xong, Lâm Thanh Uyển trở về phòng nhỏ của tiếp tục thêu và đồ bổ cho Dương Thiết Trụ, hi vọng thể bổ sung nguyên khí mất.
Mà bên nhà Dương thị thì bắt đầu náo nhiệt lên....
Một ít thất đại cô bát đại di sôi nối đến nhà đến thăm.
Thôn Lạc Hạp thu hoạch vụ thu xong nên việc gì bận. Các nam nhân hết chuyện nhà , chăm chỉ một chút thì trấn việc vặt, lười biếng hoặc là điều kiện gia đình giàu một chút thì ở nhà dự 'Miêu đông', hoặc là cùng với mấy quan hệ uống uống rượu g.i.ế.c thời gian.
Các nữ nhân là ở nhà giặt chăn phơi đệm, may quần áo mùa đông, thì chính là ngoài chuyện phiếm thị phi nhà bên đông ngắn nhà bên tây dài.
Chuyện thị phi ở nông thôn thường chỉ là những chuyện lông gà vỏ tỏi kiểu như gà nhà sang nhà đẻ trứng đánh , chuyện Dương Thiết Trụ lên núi Lạc Hạp thương suýt c.h.ế.t coi là đại sự. Chỉ là Dương Thiết Trụ luôn năm ở trấn dưỡng bệnh, thương thế nghiêm trọng, cụ thể rốt cuộc thương thế như thế nào thì bọn họ . Mà Hà thị của Dương Thiết Trụ là cái tính tình lưu manh, ai dám tới cửa hói thăm.
Thật vất vả Dương thị đến, một bộ nội tình. Lập tức cho các thấm các di tới dò la tin tức. Thế là tốp năm tốp ba nối liền mà tới.
Dương thị lúc đầu gì, luôn ngắt lời giữa chừng. chịu nối tới nhiều, hơn nữa nào tới chuyện cũng cao siêu, dần dần để lộ một ít tin tức.
Người hỏi thăm một chút tin tức, hỏi thăm một ít bí ẩn, đó mấy tập trung xâu chuỗi.
Ổi chao, ghê gớm , đây chính là chuyện cực kì cực kì lớn !
Nhóm Đại thẩm đại nương tiểu nàng dâu lập tức sôi trào lên. Nội tình chuyện Dương Thiết Trụ thương tựa như sét đánh nhanh chóng lan truyền khắp thôn Lạc Hạp....
Nghe , Dương Thiết Trụ thương là vì chuẩn bạc cho lão tứ Dương gia dự thi...
Nghe , Dương Thiết Trụ thương y quán Dương gia ngoại trừ lão tam Dương gia tới, còn ai tới thăm...
Nghe , Dương Thiết Trụ thương nặng, lúc thiếu chút nữa chết.
Đi y quán trấn , đại phu thể trị nhưng tiền dược phí mất hề nhỏ...
Nghe , Dương Thiết Trụ chữa bệnh, Dương chịu bỏ một đồng tiền nào, ngay cả thăm nom cũng ...
Nghe , Dương Thiết Trụ mà nàng dâu thì c.h.ế.t , cầu Dương gia nhưng ai bỏ tiền, cuối cùng còn cách nào khác bèn bán hết trang sức của , còn tìm đại cô Dương thị mượn một khoản bạc lớn mới kéo Dương Thiết Trụ từ Quỷ Môn Quan trở về...
Nghe , Dương gia tiền lấy , mà là bởi vì tiền là để cho lão tứ chuẩn thi dùng, mới cho cứu mạng Dương Thiết Trụ..
Còn , Dương Thiết Trụ thương cực kỳ nghiêm trọng, quan trọng nhất là vai của gấu chụp một cái, tay trái phế ...
Tin cuối cùng mới cho kinh dị nhất!
Dương Thiết Trụ là ai? Đó là hán tử khỏe mạnh nổi danh mười dặm tám thôn, cao lớn, sức lực vô biên, đánh lợn rừng, bắt lão hổ đều dễ ợt.
Người như trâu nhưng bây giờ cánh tay phế !
Ở nông thôn, cánh tay phế là một chuyện lớn, bởi vì nông hộ còn đồng việc, đều là lao động chân tay, một nam nhân phế cánh tay, thì tương đương với phế một lao động vạm vỡ.
Vốn là nối danh trong thôn lao động vạm vỡ bây giờ tàn tật, cho thương tâm đồng tình. Đương nhiên cũng ít đây đỏ mắt khi thấy Dương Thiết Trụ thể săn thú, trong lòng vặn vẹo mừng thầm và sung sướng khi gặp họa.
Cho dù thế nào thì chuyện Dương Thiết Trụ phế cánh tay vẫn nhanh chóng truyền khắp thôn Lạc Hạp, phát triển đến mức gần như từng nhà đều cục diện .
Rất nhiều hỏi thăm đồng chí Dương Thiết Trụ đáng thương, nhưng ngại với Dương gia kẻ cổ quái lưu manh Hà thị nên dám tới cửa.
Hà thị cổ quái lưu manh keo kiệt là nổi danh trong thôn Lạc Hạp, ngoại trừ một ít dám trêu chọc thì còn ít dám trêu chọc bà .
Mặt khác Hà thị chút gần , gần như thiết với phụ nhân nào trong thôn, cho nên tạm thời Hà thị vẫn những lời đồn đãi .
sớm muộn cũng sẽ mà thôi, bởi vì Dương gia một kẻ thích hóng chuyện thị phi, đó là Vương thị. Còn một vị thích chơi bạc uống rượu với nhóm côn đồ lưu manh trong thôn, đó chính là Dương Thiết Xuyên.
Bây giờ lời đồn đãi tới tai Dương gia, chỉ là khác đều nghị luận lưng họ, đợi đến khi nghị luận tới một mức nào đó, sớm muộn bọn họ sẽ .
Lâm Thanh Uyển chính là như , bản thể giả bộ đáng thương, hơn nữa về giải thích cánh tay lành của Dương Thiết Trụ. Lời đồn đãi mới là vũ khí nhất, truyền đến lỗ tai Dương gia xem ai thể yên .
Một bên khác, Hà thị trong thời gian vui mừng hớn hở.
Dương Thiết Trụ thương, nhưng bà đào bạc chữa bệnh. Tuy là nhị phòng là mượn Dương thị chống 'Khó khăn' trả, nhưng bà tuyệt đối nhận nợ .
Còn chính là con trai bảo bối của bà sẽ trúng tú tài trở về, đó là chuyện ván đóng thuyền.
Thế là bà bắt đầu suy xét tìm mối hôn sự cho con trai tú tài của bà. Còn Dương gia Nhị Muội, cũng là đại cô nương 15 tuổi , cần mai.
Dương Học Chương vẫn lùi mai là bởi vì Hà thị vẫn tin tưởng vững chắc con trai nhất định sẽ khảo trúng tú tài. Làm tú tài lão gia thì hôn sự thế nào mà chứ? Hà thị đang đánh chủ ý tìm mối hôn sự cho con trai bảo bối đấy!
Và còn cả Dương Nhị Muội nữa, tú tài, chừng còn thể gả nhà gia cảnh giàu chính thất phu nhân.
Tiễn bước Dương Học Chương huyện lý dự thi và Dương Thiết Căn cùng chăm sóc, Hà thị vui sướng tính toán trong lòng.
Cô nương nào trong thôn Lạc Hạp Thôn bà đều tính đến nhưng thấy ai cả. Thôn phụ cận cũng , Hà thị suy nghĩ lên trấn tìm cái nàng dâu cho Dương Học Chương.
Hà thị am hiểu hỏi thăm các cô nương nhà . Bà bắt đầu suy tính, nên tìm bà mỗi tới mai cho Dương Học Chương .
Càng nghĩ càng cảm thấy tệ, thấy Dương Thiết Căn huyện lý cùng Dương Học Chương , Hà thị sai Dương Thiết Xuyên tìm Mã bà mối nổi danh khắp mười dặm tám thôn tới nhà.
Dương Thiết Xuyên , nhưng Hà thị mắng mấy câu đành bất đắc dĩ nhổm dậy cửa.
Qua hơn nửa canh giờ , Dương Thiết Xuyên dần bà mối tới.
Hà thị trong phòng chính chiêu đãi Mã bà mối, còn hiếm thấy bảo Diêu thị dâng nước và trái cây mời.
Hai hàn huyên một phen, Hà thị giải thích cho Mã bà mối ý tứ mời bà tới.
Mã bà mối chuyện mai mối vô cùng thuần thục, thấy Hà thị ý tứ mai cho con trai bảo bối, liền giới thiệu gia thế mấy cô nương bà cho Hà thị.
Hà thị xong trầm mặc một hồi, dần dần lộ sắc mặt bất mãn.
"Con là sắp tú tài, Mã bà mối, bà nên giới thiệu khác hơn một chút?"
Cái gì mà trong nhà hơn mười mẫu đất, ca ca là thợ mộc, cái gì mà trong nhà ở là nhà ngói, dượng là lý chính thôn nọ...Con trai bà là tú tài lão gia, gia cảnh nghèo kiết hủ lậu như thể xứng với con trai của bà chứ hả!?
Hà thị quên mất, kỳ thật Dương gia bọn họ cũng là nhà nghèo kiết hủ lậu, thậm chí còn bằng . Chỉ là lúc bà đang chìm đắm trong vui vẻ con trai sắp tú tài lão gia, bỏ quên chuyện đó mà thôi, tìm cho con trai cô nương gia cảnh . Thậm chí cảm thấy con trai còn xứng với cả cô nương nhà Huyện thái gia.
Mã bà mối Hà thị mà chân mày nhíu .
Tình huống Dương gia bà rõ, nhất là Dương Học Chương.
Bọn họ nghề , tư liệu nắm trong tay lẫn . Nhất là nam tử thành hôn trong mười dặm tám thôn , trong tay Mã bà mối là tư liệu cả đây.
Tư liệu của Dương Học Chương, Mã bà mối cũng , như thế nào đây, Dương Học Chương trong mắt Mã bà mối coi là một đối tượng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/danh-mon-khue-tu-va-nong-phu/chuong-46.html.]
Nếu như tư liệu các hậu sinh trong tay Mã bà mối chia ba cấp, thì Dương Học Chương cùng lắm cũng chỉ xếp thứ hai thôi.
Vừa là tay trói gà chặt, thi mấy còn đỗ, trong nhà còn một , chị dâu như .
Gia đình giàu chút ai chịu gả cô nương cho nhà như thế , tuy gia cảnh Dương gia tính là nhất thôn Lạc Hạp .
cho dù là khó xử, Mã bà mối vẫn là giỏi nghề tiếp tục giới thiệu cho Hà thị vài vị cô nương nhà gia cảnh tệ.
Hà thị vẫn hài lòng, sắc mặt Mã bà mối dần dần .
Nghĩ cái bà già trời cao đất rộng, con trai là nguwoif thế nào mà còn ? Lại còn tưởng cóc mà ăn thịt thiên nga, ngươi tìm chỗ , quan trọng là cô nương nhà đồng ý !
Hà thị thấy Mã bà mối sắc mặt khó coi, trong lòng cũng bà đang suy nghĩ cái gì, là tức giận Mã bà mối mắt chó .
Đổi thành thường thì Hà thị sớm ầm ĩ đấy, nhưng bà dám. Dương Học Chương cần mai, đắc tội Mã bà mối là bà mối nào dám tiếp nhận việc hôn nhân nhà bọn họ. Đành kiềm chế lửa giận trong lòng xuống, qua loa khách với Mã bà mối vài câu, bảo bà hỗ trợ tìm chỗ cho con trai bà, đó tiễn bước Mã bà mối.
Đợi khi Mã bà mối , Hà thị giận đùng đùng quăng chén bà uống sân. Vừa đập chén nghĩ, đợi đến khi con trai bà tú tài lão gia trở về, xem Mã bà mối ngươi còn mắt chó coi thường như nữa !
Vương thị ở trong phòng nhàn rỗi tình huống, lúc ánh mắt chạy lên thấu.
"Mẹ, thế nào ? Việc hôn nhân lão tứ thành ? Là cô nương nhà ai ? Lão tứ nàh chúng tìm cô nương thật mới !" Vốn là tới để vuốt m.ô.n.g ngựa ngờ chụp ngay vó ngựa, vó ngựa vung lên đạp Vương thị sưng hết cả mặt mũi.
Mắt tam giác Hà thị trừng lên.
"Đi , sang chỗ khác . Nhàn rỗi quá ? Nhàn rửa chuồng heo ."
Vương thị bất mãn bĩu môi, nhanh chóng tránh Hà thị xa một cht, sự gặp họa.
Hà thị ngày ngày ở nhà đếm ngày trôi qua, đếm ngày Dương Học Chương dự thi xong trở về, hai Dương Học Chương và Dương Thiết Căn vẫn còn về, Hà thị chút nóng lòng.
ngẫm , thể là đường trì hoãn một ít thời gian, Hà thị yên lòng.
hai ba ngày trôi qua , cách ngày Dương Học Chương nên trở về nhà qua năm ngày, Dương Học Chương vẫn thấy trở về.
Hà thị yên nữa, sai lão đại Dương Thiết Xuyên lên huyện tìm Dương Học Chương. Lão nhị Dương Thiết Trụ đang thương tiện gọi , trong nhà chỉ thể sai Đại Dương Thiết Xuyên.
Hai cụ và hai đại phòng đang trong chính phòng bàn bạc thì Dương Thiết Căn trở .
Chỉ một trở về, thấy Dương Học Chương . Dương Thiết Căn mãn nhãn tơ máu, râu ria xồm xàm, quần áo hỗn độn, tiều tụy và mệt mỏi.
Hà thị thấy Dương Thiết Căn trở về lập tức kéo hẳn chính phòng.
Diêu thị và Lâm Thanh Uyển thấy sự tình cũng vội vàng theo.
"Lão tam, ngươi ? Ngươi để ngươi ở nơi nào ?" Lúc Hà thị thật là nứt gan rống lên với Dương Thiết Căn.
Hành vi phong cách xử sự của Hà thị từng đổi, hỏi nguyên do, hỏi xanh đỏ đen trắng, chỉ cần là Dương Học Chương, là ai cũng mắng.
Dương Thiết Căn đang định Hà thị kích động đung đưa hô rống lập tức nên lời.
Dương lão gia tử cũng phi thường sốt ruột, nhưng thấy con thứ ba nghẹn đến mức mặt đỏ bừng nên lời , nhanh chóng kéo Hà thị xuống kháng.
"Được , bà đừng dọa hẳn, bà để lão tam từ từ , bây giờ gấp cũng vô dụng."
Hà thị cũng hiện tại lúc rống , tay chân đều nhuyễn
Dương lão gia tử lôi đến kháng. Diêu thị bên lấy ghế cho , rót cốc nước.
Dương Thiết Căn xuống uống một cốc nước lớm mới chậm rãi tình hình -
Thì hai Dương Học Chương và Dương Thiết Căn đến huyện Hoài Hà thì tìm một một quán trọ ngủ , đồng hành còn vị họ Trần cùng trường và cha .
Bởi vì Hà thị cho tiền bạc hạn nên hai chỉ thuê một phòng thôi.
Đương nhiên là Dương Học Chương ngủ giường, còn Dương Thiết Căn ngủ đất.
Trong quán trọ nghỉ ngơi, bởi vì sớm đến 1 ngày nên Dương Học Chương và họ Trần cùng trường còn du ngoạn một ngày.
Ngày thứ ba bình minh, hai huyện nha điểm danh sân.
Trước khi đều là thỏa thuê mãn nguyện, tràn đầy tự tin.
Hai Dương Thiết Căn và cha vị họ Trần cùng trường luôn luôn ở bên ngoài huyện nha chờ, đợi đến lúc xế chiều các thí sinh dần dần sân.
Dương Học Chương và họ Trần cùng trường nâng , sắc mặt hai đều trắng bệch, gương mặt thất hồn lạc phách, dám tin, phảng phất gặp đả kích lớn lao.
Dương Thiết Căn vội vàng hỏi mới , thì Dương Học Chương và họ Trần cùng trường trường thi, vốn là định liệu mở sách đáp đề.
Ai ngờ khi thấy đề thi thì dại mặt , hai đầu đề bát cổ văn, càng càng như sấm sét đánh xuống, thì Hồ thư sinh đưa cho bọn họ khảo đề chẳng hề liên quan tới khảo đề .
Lúc hai còn tâm tình tiếp tục dự thi, đầu óc là đề mục vì đúng, mãi cho đến khi thời gian quy định hết bài thi còn một chữ, chỉ thể giao giấy trắng. Đến khi trường thi bắt đầu đuổi , hai mới nâng đỡ lẫn trường thi.
Nghe xong hai kế rõ, Dương Thiết Căn và vị cha họ Trần cùng trường đều nên gì, hai bộ dạng thương nặng, vội vàng đỡ hai trở khách sạn.
Ngồi lì trong khách sạn đến buổi tối, Dương Học Chương và vị họ Trần cùng trường mới thanh tỉnh . Hai thương lượng một chút hỏi thăm những cũng mua khảo đề .
Lần thí sinh tới huyện Hoài Hà dự thi, chủ yếu là trọ tại mấy khách điếm quanh đó, Dương Học Chương và vị họ Trần cùng trường bọn họ ở nơi đó.
Một đường tìm, tình huống mấy tên thí sinh khác giống hệt bọn họ, mấy thế mới thì bọn họ mắc mưu lừa gạt.
Các khảo đề mua của Hồ thư sinh đều lừa, cái khảo đề nào đúng, mệt bọn họ hì hục học cái khảo đề .
Mấy tên thư sinh lừa gạt thật lâu với , thương lượng nửa ngày mới đưa quyết định tìm họ Hồ .
bây giờ tìm chỗ nào?
Bọn họ tổng hợp tư liệu , chỉ đó họ Hồ, nhà ở huyện Hoài Hà, ở trấn Lạc Vân. Hơn nữa ngay cả khảo đề đều là giả, chừng tư liệu cũng là giả.
cho dù như thế nào, đây chính là 50 lượng bạc trắng bóng, mấy thí sinh cũng giàu , gần như vét sạch bộ trong nhà mới lấy .
Lại là một phen tưởng tượng và tìm kiếm, mấy ngày ở huyện mà tin tức gì. Sự tình liên quan tới tác tệ trong trường thi nên dám lớn tiếng tuyên dương báo quan, chỉ dám lén tìm hỏi thăm.
Liên tục tìm hai ngày kết quả, mấy đành thương lượng trở về trấn tìm tiếp. Trong lúc ai nấy đều cha cùng trách cứ và thương tâm chết, nơi đồng nhất một miêu tả.
Trở Lạc Vân trấn, Dương Học Chương ở nhà họ Trần cùng trường, chuẩn kết bạn tiếp tục tìm kiếm Hồ thư sinh, thấy cách ngày nên trở về mấy ngày nên bảo Dương Thiết Căn về nhà báo tin.
Hà thị xong lập tức lên, sắc mặt Dương lão gia tử cũng khó coi vô cùng.
Vợ chồng Đại phòng mặt dại , cực kì dám tin sẽ chuyện như .
Dương Thiết Căn sớm còn giúp tìm mấy ngày cho nên giờ phút mặt chút đổi. Mà Diêu thị và Lâm Thanh Uyển chỉ gì.
"Ông trời ơi, cái còn để cho sống , đây chính là 50 lượng bạc..."
Lúc Hà thị bất chấp con trai tú tài , chỉ lo đau lòng 50 lượng bạc . Lần đầu tiên bà thật sự thương tâm , vỗ đùi kêu , nước mắt giàn giụa.
Vương thị từ trong khiếp sợ phản ứng , đầu tiên là nhảy cẫng lên.
"Mẹ, bây giờ? Đây chính là 50 lượng bạc đấy, cả gia sản cứ mà mất ?"
Không ai để ý tới ả, lúc Hà thị và Dương lão gia tử chỉ lo thương tâm, thời gian đầu quan tâm tới ả .
"Kẻ như băm thành trăm mảnh, là chúng báo quan ?"
Dương Thiết Xuyên cũng hận nghiến răng nghiến lợi.
Dương Thiết Căn vẫn cúi đầu chỗ đó, ngẩng đầu một câu. "Việc thể nháo lớn, nháo lớn đều thoát can hệ, dù cũng là tác tệ khoa khảo. Bị tội lớn thì cũng tội nhỏ."
Dương Thiết Căn hiểu quan hệ trong thế nào, là lúc những thí sinh thương lượng, ở bên cạnh mới .
Vốn còn cảm thấy lão Đại đề nghị tệ Hà thị dừng , thấy lời gào lên.
Báo quan , tìm thấy , xem thật sự cách.
Phòng chính an tĩnh , chỉ còn tiếng thương tâm của Hà thị.
Lại một hồi thì mấy tán . Lâm Thanh Uyển trở về phòng kể chuyện cho Dương Thiết Trụ .
Dương Thiết Trụ xong mặt hề biểu tình gì. Thật lâu mới chuyện vài câu.